XtGem Forum catalog
Làm Dâu Nhà Ma

Làm Dâu Nhà Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323685

Bình chọn: 8.5.00/10/368 lượt.

J, nó chống hông:

-Này, chuyện gì thế, sao Tiểu Phi lại bị thương còn túi máu giả là sao…

AJ im lặng không trả lời, cậu cứ mặc cho cô gái “tra hỏi” mà không 1 phản ứng nào. Song Song khoanh tay, xoay đi, con bé rất tức tối…”

-Mình hiểu lầm Acc rồi, mình quá nóng giận và không kịp suy nghĩ, lẽ ra mình không nên nói thế …“Ta… không muốn thấy mặt mi 1 lần nào nữa…lẽ ra mi không nên làm thế…nếu mi đã ghét Tiểu Phi đến thế thì mi đi đi…”

AJ bật người ngồi dậy, cậu vùi mặt vào lòng bàn tay vì không biết phải làm gì để tìm Access trở về. Chợt cậu thấy 1 mảnh giấy nhỏ nhăn nhúm nằm trên ghế salong ở ngay bên cạnh chỗ mình đang ngồi. AJ liền lấy lên xem, đó là dòng chữ viết hơi cẩu thả “Yến Phi đang gặp nạn trong rừng, mi hãy mau đến đó ngay”. Cái quái gì thế này? Vậy là có ai đó đã cố lừa tên tiểu yêu!

Nhưng kẻ đó là ai? Mục đích của hắn là gì?

Chương 42: Bày mưu!

Chợt, có tiếng mở cửa sổ, AJ vui mừng tưởng Access trở về nhưng hóa ra là mấy tên thuộc hạ.

-Bẩm chủ nhân, thuộc hạ mang tin vui cho chủ nhân đây, cái đám Dạ Ma kia cuối cùng cũng đã bị thuộc hạ xử lý nhanh gọn, thuộc hạ có mang xác chúng đến cho chủ nhân xem!!

Chân Đen lia mắt sang những tên bạn kia, lần lượt từng đứa ném xác của Mắt Đỏ và vài tên thuộc hạ của hắn xuống đất. AJ đứng dậy, đến gần xem. Tên nào tên đó cũng co quắp như bộ xương khô. AJ nhìn sang xác Mắt Đỏ, cậu vẫn còn nhớ mặt tên ma này vì có mấy lần giao đấu với hắn.

-Chỉ bấy nhiêu thôi à?

-Vâng, chúng có bao nhiêu chúng thuộc hạ đều xử hết bấy nhiêu, không sót tên nào cả! Bây giờ việc còn lại là về cái tên đứng phía sau, thuộc hạ vẫn đang tìm hiểu, đảm bảo sẽ có kết quả sớm nhất cho chủ nhân!

AJ gật gù:

-Tốt, các ngươi làm việc nhanh nhẹn lắm! Còn về cái gã kia thì cứ điều tra rồi báo ta biết!

Xù Xì đưa mắt nhìn nhìn lên bậc của sổ, hắn bảo:

-Mà sao thuộc hạ không thấy Access đại ca nhỉ?

AJ im lặng vài giây rồi hỏi đám ma đói:

-Access…có đến chỗ các ngươi không? Hôm nay các ngươi có ai thấy hắn?

-Dạ mấy ngày nay chúng thuộc hạ chẳng ai gặp Access đại ca, có chuyện gì xảy ra với Access đại ca sao ạ?- Lông Xám vờ vịt thật tài tình.

AJ dựa lưng vào thành ghế salong, thở ra chán chường:

-Các ngươi hỏi nhiều quá, nếu có thấy Access thì bảo hắn về gặp ta ngay!

-Dạ, thuộc hạ hiểu!- Chân Đen tỏ ra an ủi- chủ nhân đừng quá lo lắng, Access đại ca giận dỗi 1 tí rồi cũng sẽ quay về thôi!

AJ giương mắt nhìn tên ma xương đen với 1 ý nghĩ nào đấy… Sau khi lũ Dạ Ma rời khỏi phòng, AJ dõi theo bóng chúng, cất tiếng:

-Làm sao hắn biết Acc bỏ nhà đi vì giận mình!?

AJ nhìn lại mảnh giấy lúc nãy, cậu vò nát tờ giấy trong tay.

Lúc này Access đang ở bãi đất trống cùng đám ma đói.

-AJ… không hề tỏ ra gì hết sao?- Access dò hỏi.

Chân Đen làm bộ mặt thật sầu não:

-Đúng, khi tụi này đến giao nộp mấy cái xác của lũ Dạ Ma kia thì chủ nhân đã rất vui sau đó… thì chẳng đề cập gì đến chuyện Access đại ca cả!

-Dù tôi đây đã vờ hỏi “sao thuộc hạ không thấy Access đại ca nhỉ?” chủ nhân cũng chả nói gì, ngài chỉ bảo đại khái như “ Kệ hắn, ta đang rất giận hắn đây, đừng có nhắc đến cái tên đáng ghét đó với ta nữa…” là thế đó, nghe vậy chúng tôi thấy rất bất bình nhưng không dám lên tiếng!- Xù Xì thêm lời.

-Ừ, chưa hết, trước khi bọn này đi ngài còn dặn rằng “Nếu có thấy tên Acc thì bảo hắn đừng có trở về nhà nữa, hắn đi đâu thì đi và các ngươi không được chứa chấp hắn. Access đã bị khai trừ!!”

Lời lẽ của những tên ma độc ác đó thật sự rất cay độc, chúng đã bịa đặt hoàn toàn, chỉ là dối trá! Access ngồi bất động trước những “câu nói thuật lại”. Trong lòng tên tiểu yêu giờ đây 1 nỗi căm hận dâng trào. AJ, thằng nhóc mà hắn yêu thương và chăm sóc hơn 8 năm trời đã từ bỏ hắn không thương tiếc, thằng nhóc đáng yêu ngày xưa chết thật rồi… chỉ vì 1 cô gái xa lạ!

Mấy tên Dạ Ma khẽ đưa mắt nhìn nhau, chúng cười thầm vì nét mặt khó coi của Access dĩ nhiên chúng cũng hiểu nỗi hận đang từ từ hình thành trong lòng hắn. Chân Đen thì khỏi nói, hắn vô cùng, vô cùng khoái trá.

Hôm sau, Du Hạo giơ quyển thuật phong ấn lên cao:

-Con đã xem gần hết quyển sách tóm lại cũng khá là đơn giản con nghĩ mình sẽ mau chóng luyện thành thuật phong ấn!

-Vậy ư, thằng bé này vốn rất sáng dạ mà, nhưng đừng làm gì quá sức nhé AHạo, tuy rất gấp nhưng vẫn nên từ từ sẽ tốt hơn!- Kim Ban nhắc nhở.

-Đúng đấy, cái gì thì sức khỏe vẫn là quan trọng nhất!- Vương Đại tiếp.

-Dạ, con biết mà các bác cứ yên tâm, từ giờ con sẽ hết sức cố gắng.

Phùng Đỉnh đứng lên, đặt tách trà xuống:

-Nào tiếp tục luyện phép thôi, hôm nay các bác sẽ dạy cho con bài học mới, bài học này sẽ giúp con lấy cân bằng dễ dàng hơn trong khi luyện phép phong ấn. Hơi khó đấy nhé, chuẩn bị tinh thần đi!

-Ha, dù khó mấy con cũng hoàn thành tốt mà.

Lục Song Song chăm chú nhìn Du Hạo nói chuyện vui vẻ với mấy ông già, dạo gần đây cô gái hình như… quan sát anh chàng này nhiều hơn thì phải. Chẳng hiểu sao nhưng nó bắt đầu thấy thích cái việc nhìn Du Hạo thế này, nó chỉ muốn lúc nào cũng có thể dõi theo mọi cử chỉ, hành động của cậu.

Buổi luyện phép hôm đó kéo dài