Polaroid
Lớp trưởng và tôi

Lớp trưởng và tôi

Tác giả: xuxumeomeo

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323315

Bình chọn: 8.00/10/331 lượt.

Jack, là đàn em khoá dưới hơn nữa còn là em trai của chị chủ nhà em từng ở. Cậu ấy nói sẽ lấy em làm vợ đấy

– Xem ra sức hút của em không chỉ mình anh bắt sóng được.

– Anh không thấy ghen sao. Một chút cũng không có.

– Hình như là vậy rồi.

– Hừm, không ghen, đợi mà xem em làm anh chết luôn.

– Lầm bầm gì vậy.

– Anh yêu em không biết trong tiếng Đức nói sao nhỉ.

– Ich liebe dich.

Ngọc Thư tròn xoe mắt.

– Anh biết tiếng Đức sao.

– Một số giao tiếp thông thường thôi.

– Minh Thái thật giỏi nha. Còn tiếng Pháp

– Je t’aime

Minh Thái nhìn sâu vào đôi mắt đang long lanh lên từng giây của cô.

– Tất cả đều có nghĩa là anh yêu em.

Hắn hôn nhẹ lên môi cô.

– Ngủ đi bé cưng còn sáu tiếng nữa chúng ta mới đến nơi.

– Ưm.

Bàn tay trắng nõn của cô đan vào những ngón dài của Minh Thái. Khẽ tựa đầu vào bờ vai vững chãi, Ngọc Thư dần chìm vào giấc ngủ.

Sáu tiếng sau, hai người đặt chân đến Anh quốc. Thật ra Ngọc Thư lấy bằng cũng chỉ là một phần, phần khác là hai người họ bồi đắp tình cảm, dắt tay nhau đi du lịch. Đưa vali đến khách sạn, Ngọc Thư đến nhà Rose, một người bạn của Vũ Khang, chị ấy giúp đỡ cô rất nhiều khi cô một mình nơi đất khách quê người. Và rất đúng lúc Jack đang có mặt tại nhà Rose. Khỏi phải nói anh chàng bất ngờ và vui như thế nào chạy lại ôm, hôn cô thắm thít. Minh Thái đứng bên cạnh mặt đen không thể đen hơn.

(Từ giờ là giao tiếp tiếng anh nha~~~ nhưng tớ dịch sang tiếng việt nha~~~

Các bạn cứ hiểu họ đang giao tiếp tiếng anh nha~~~)

– Anh ta là ai.

– Tôi là chồng sắp cưới của cô ấy.

– Không đẹp trai bằng em, không trắng như em, không tóc vàng như em chỉ được cái cao bằng em. Chị thấy hắn ta đẹp ở chỗ nào mà chấp nhận hắn vậy hả Al

– Mọi chỗ Jack ạ.

– Al ?

– Allison, đó là tên tiếng anh của em.

– Al, Jack đang làm bánh ngọt với chị Rose, vào nhà đi.

– Ok.

Ngọc Thư dễ dàng bước qua cửa bởi sự lịch thiệp của Jack trong khi Minh Thái thì ngược lại. Hắn bị Jack chặn ngay cửa, còn bị anh chàng đe doạ.

– Al yêu anh chỉ vì anh da vàng thôi. Đừng có mà tưởng bở.

– Al yêu tôi vì tôi đẹp trai hơn cậu. Đừng có tự tưởng tượng rằng mình đẹp trai nhất thế giới.

Minh Thái nhẹ nhàng buông câu nói với lực sát thương tác động mạnh mẽ đến Jack.

– Al, vệ sĩ của chị bắt nạt em.

– Hắn ta bắt nạt anh trước.

– Thôi nào hai người bao nhiêu tuổi rồi còn chơi trò trẻ con đó. Minh Thái lại đây để em giới thiệu anh với chị Rose.

– Chị Rose, đây là…

– Daniel, thật lâu rồi mới được gặp lại cậu.

– Chào Rose.

Ngọc Thư ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

– Daniel ?!

– Là tên tiếng anh của anh, đừng tưởng chỉ có mình em có tên tiếng anh nha. Bọn anh gặp nhau trong một cuộc họp của hai bên công ty.

– Ra vậy.

– Thì ra chàng trai hoàn hảo em hay kể cho chị nghe là Daniel sao.

– Chàng trai hoàn hảo ?!

– Suỵt, đó là bí mật của chúng ta.

– Mọi người vứt em đi đâu rồi nhỉ. Em buồn đấy nha.

– Buồn việc của cậu không phải việc của chúng tôi.

– Anh im lặng đi, tôi nói anh à.

– Hai người dừng lại đi. Thái, nhường nhịn cậu ấy một chút.

– Là tôi nể Al. Không gây sự với anh.

– Đồ con nít to xác, lắm lời.

Thật là quá tai hại khi cô để Jack gần Thái mà. Hai người cứ như nước với lửa, đụng tí là cãi nhau. Một hôm vì lỡ lầm bảo vệ Jack, Ngọc Thư làm Minh Thái vô cùng tức giận.

– Thái, nói gì đi em xin lỗi mà. Em sai rồi.

Im lặng…, tiếng máy lạnh vẫn chạy đều đều, tiếng bút xột xoạt trên trang giấy không ngừng.

– Em thực sự sai rồi. Thái, anh đừng giận nữa. Em sẽ làm bất cứ điều gì anh nói, tha lỗi cho em đi.

Minh Thái đã im lặng được bốn tiếng đồng hồ kể từ khi về lại khách sạn. Trong bốn tiếng đó, Ngọc Thư cảm thấy vô cùng áy náy, xin lỗi Minh Thái không ngừng. Nhưng có người vẫn lạnh hơn đá, không thèm đoái hoài gì tới cô.

– Anh cứ làm việc đi, em ra ngoài mua cái gì cho anh nhé.

Cánh cửa khép lại, Minh Thái thả cây bút xuống, nằm dài lên giường. Thật là lâu lâu làm cao tí vậy thôi chớ Minh Thái mềm nhũn từ đời nào rồi. Cô cũng giỏi lắm, cứ thân thân thiết thiết với tên Jack, làm anh muốn xông vào đánh bầm dập thằng nhóc đó cho rồi. Tên Jack đó có gì tốt hơn anh chứ. Không đẹp trai bằng anh, không cơ bắp như anh, không có xe đẹp như của anh, còn rất rất nhiều cái không bằng anh vậy mà Ngọc Thư lại đứng ra bênh vực hắn. Thực khiến Minh Thái tức chết mà.

– Thái ơi, anh ăn bánh đi. Em mua về cho anh này.

Chưa thấy người đâu đã nghe thấy tiếng rồi.

– Eh, sao lại ngủ rồi. Chồng tương lai, anh vất