Polaroid
Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328083

Bình chọn: 8.5.00/10/808 lượt.

ân chạy ra ngoài.

Đồng Chân nhìn loại chiến trận này, hình như cô ta vừa mới cảm thấy cái nhìn của người đàn ông kia nhìn mình… lạnh lẽo, trong lòng hoảng sợ, cả người run lên, hét một tiếng ngãquỵ xuống đất.

Đồng Chân nhìn chiếc xe càng lúc càng đi xa, đến lúc không nhìn thấy mới ý thức được bản thân bị bỏ rơi.

Trong lòng nhất thời căm tức, biết xung quanh không có ai mới dám mắng chửi Phí Gia Nam…

Trút giận xong, lúc này cô ta mới ý thức được, đây là vùng ngoại ô, không có bất kì ai, cô ta bị ném ở đây…

Lúc này cô ta mới sợ hãi, vội vàng móc điện thoại tìm ba cầu cứu, cúi đầu nhìn, cô ta chỉ mặc một chiếc áo len giữa trời lạnh, áo khoác vẫn để trên xe Phí Gia Nam.

Vừa rồi cô ta bị kéo xuống, không kịp mặc áo khoác, Đồng Chân thật khờ, điện thoại, tiền đều ở trong túi áo khoác.

Ở đây không có nhà, không có người, làm sao đây?

Ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, cuối cùng cụp mắt, mùa đông không khí rất lạnh.

Đồng Chân nghĩ mọi cách nhưng không có cách nào, ngồi yên tại chỗ muốn khóc.

Nơi này quá kinh khủng, đây là nơi Đồng Nhan mới bị trói, trên mặt đất có rất nhiều đồ ẩn hiện, vậy trong này… trước đây có rất nhiều người bị bắt cóc tới đây sao, có người chết hay không?

Nghe nói cô hồn… thích nhất là xuất hiện vào đêm tối mùa đông.

Đồng Chân sợ đến thét chói tai: “A, không muốn!”

Ở trên xe, thuộc hạ báo cáo quan hệ của Đồng Chân và Đồng Nhan, đôi mắt này càng lúc càng mờ, dần dần tối đen như mực, vô cùng kinh khủng.

Thuộc hạ nhìn Phí Gia Nam như vậy, trong lòng hoảng sợ, không ngờ chỉ vì Đồng Chân mấy lần bắt nạt Đồng Nhan khiến cho đại ca trở thành như vậy, xem ra đại ca rất thích người phụ nữ đã kết hôn có con kia!

“Đại ca, anh tính thế nào?” Thuộc hạ mở miệng hỏi hắn ta.

Phí Gia Nam đột nhiên cười, thuộc hạ nhìn thấy liền sững sờ, nụ cười này vừa xuất hiện, chứng tỏ đại ca đang rất khát máu.

Mấy thuộc hạ im lặng chờ đại ca ra lệnh.

Phí Gia Nam nở nụ cười lạnh lẽo, đôi mắt lóe sáng, híp mắt, chậm rãi mở miệng: “không phải người phụ nữ kia luôn tìm mọi cách để lên giường với đàn ông sao? Vậy chúng ta miễn phí đưa cô ta một món quà lớn, không phải hoàn thành mong muốn của cô ta sao, đây không phải là một món quà lớn sao?”

Đồng Nhan ngồi im lặng trên xe về nhà, khuôn mặt bình tĩnh nhưng trong lòng có sóng trào, đây là lần đầu tiên cô bị bắt cóc, sợ rất sợ nhưng nghĩ lại quá trình bị bắt cóc chẳng có gì thậm chí tên đầu trọc còn biết nói đùa với cô.

Tiếu Thâm đang ngồi bên cạnh nói chuyện điện thoại, cô nghe thấy hắn nói: “không cần quan tâm đến cô ta, tôi tin Phí Gia Nam không phải kẻ ngu, kết quả của Đồng Chân nhất định rất thê thảm.”

Đồng Nhan lập tức phục hồi tinh thần. Đồng Chân?

Phí Gia Nam thật sự sẽ xuống tay với Đồng Chân sao?

Chương 73: Đồng Chân Gặp Chuyện Không May.

Khi về đến nhà trời đã tối thui, trong nhà Lãnh Diễm cùng vợ đang chơi với Đồng Đồng.

Đồng Đồng với đôi mắt đỏ đang cố nén nước mắt, thấy Đồng Nhan đi vào, hai mắt sáng lên, giọng nói ngọt ngào gọi: “Mẹ!”

Đồng Nhan thấy con trai liền không kiềm được nước mắt, con trai thấy cảnh cô bị bắt chắc chắn bị dọa sợ.

Nhẹ nhàng kéo con trai vào lòng an ủi: “Mẹ về rồi, Đồng Đồng đừng sợ.”

Đồng Đồng tựa đầu vào vai Đồng Nhan không nhịn được lập tức khóc.

Mấy người đàn ông vào nhà nhìn thấy liền cảm động, nhất là Tiếu Thâm, hắn tự trách mình đã để chuyện không may xảy ra với vợ con trai, nhưng mà hắn tự giày vò mình thì sao chứ, vợ hắn cũng đã nói về trường hợp ai yêu trước rồivậy thì hắn nhường cô một bước không được sao.

Hơn nữa hắn là đàn ông, là đàn ông thì phải biết gánh vác tất cả, vậy yêu trước thì sao chứ?

Đồng Nhan bình an quay về, Cố Tiêu, Lãnh Diễm cùng mấy người đi về trước, trước khi đi Cố Tiêu nháy mắt với hắn ý bảo nên yêu thương vợ mình tốt một chút.

Tiếu Thâm liếc mắt nhìn anh ta rồi đóng sầm cửa.

Ở bên ngoài Cố Tiêu bị dọa sợ đứng yên, cũng may lỗ mũi hắn ta vẫn còn.

Ở trên lầu, Đồng Nhan vỗ lưng dỗ Đồng Đồng ngủ, hôm nay thằng bé đã trải qua quá nhiều chuyện, vừa mới ăn cơm xong liền muốn đi ngủ, Đồng Nhan liền đưa thằng bé lên lầu ngủ.

Ở bên ngoài Tiếu Thâm nhẹ nhàng đi vào, ôm sau lưng Đồng Nhan, áy náy, dịu dàng nói: “Thật xin lỗi, hôm nay nếu không phải do anh thì em sẽ không xảy ra chuyện, anh cũng đã suy nghĩ kỹ nếu chỉ kết hôn cũng không thể cho Đồng Đồng một gia đình ấm áp. Nếu như không có tình yêu vậy thì cuộc sống của chúng ta cũng không có ý nghĩa,, anh quyết định bắt đầu từ hôm nay anh muốn học yêu.”

Động tác vỗ lưng của Đồng Nhan lập tức dừng lại, kinh ngạc quay đầu lại liếc mắt nhìn Tiếu Thâm, đôi mắt kia rất nghiêm túc, không có vẻ là đang đùa giỡn.

Đang suy nghĩ về những lời Tiếu Thâm mới nói, vừa bực mình vừa buồn cười, cái gì gọi là quyết định bắt đầu học yêu? Tình yêu đâu phải nói yêu là có thể yêu!

Nhẹ nhàng từ trên giường đứng dậy, kéo Tiếu Thâm đi ra ngoài, hai người còn cẩn thận quay lại nhìn cậu con trai đang ngủ say.

Đồng Nhan đi về phòng ngủ, Tiếu Thâm đi theo phía sau, khuôn mặt bất mãn vì Đồng Nhan cố ý buông tay hắn, nhanh chóng bước về phía trước, nắm chặt ta