Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Mẹ, cha tìm tới cửa rồi!

Tác giả: Tô Cẩn Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327174

Bình chọn: 8.5.00/10/717 lượt.

ra giống như đau nhưng cũng không phải đau, ngược lại thấy không ít sương mù, cách một lớp sương mù nhìn Tiếu Thâm, giống như có một dòng nước nhẹ nhàng bao quanh hắn.

La to một tiếng, hắn cũng không nhịn được nữa, cúi đầu hung hăng cắn miệng cô cùng với xương quai xanh đang lộ ra ngoài của cô.

Đồng Nhan có thể cảm thấy người đàn ông này mỗi lần lên giường đều hóa thành một con sói, giống như hận không thể cắn nát cô ra, ngày hôm sau rời giường nhất định sẽ là một mảng đầy những dấu xanh đỏ.

Nhẹ nhàng uhm một tiếng, đôi mắt mờ ảo nhìn Tiếu Thâm, giọng nói mơ hồ: “Tiếu Thâm…….”

Choáng váng, tại sao mỗi lần ở trên người cô hắn đều không thể kìm nén, trước kia mặc dù không thể làm, hắn quen không ít phụ nữ nhưng ai cũng không được, đến khi cô xuất hiện hắn liền bứt phá, quả thật cô giống như là một yêu nữ.

Ngày hôm sau lúc trời vừa sáng, Tiếu Thâm tinh thần phấn chấn rời giường, nhìn người phụ nữ được hắn ôm đang ngủ rất ngon, Tiếu Thâm không nhịn được cảm thán cuộc sống quá hoàn mỹ, xem như nhà họ Tiếu có mối nguy hiểm nào cũng không màng tới, có thể vạn sự sung túc là được, nhớ tới dáng vẻ thỏa mãn của Lãnh Diễm khi nhắc tới Nghiêm Hi, hình như Tiếu Thâm đã hiểu, cười tự giễu, khi đó hắn còn cười nhạo người ta, nói hắn ta quản lý vợ quá nghiêm.

Bây giờ thì tốt rồi, Tiếu Thâm cũng chìm đắm vào, hình như quản lý vợ nghiêm ngặt cũng không tồi.

Đồng Nhan bị thứ gì đó áp vào thức tỉnh, mặc dù không biết là cái gì nhưng một giây tiếp theo cảm giác có gì đó tiếp xúc với miệng, Đồng Nhan liền giãy giụa.

Áp bức cũng không cần phải nghiêm trọng như vậy chứ?

Lập tức động tay động chân, hai tay quơ, một chân đạp.

“Ầm!”

Đáy giường truyền tới âm thanh rơi xuống đất.

“Uhm!” Còn kèm theo tiếng một người đàn ông kêu rên.

Đồng Nhan đẩy chăn ngồi dậy, bễ nghễ nhìn người đàn ông bị đá rơi xuống đất, phong tình vén mái tóc dài đen mượt, lộ ra bờ vai trắng nõn với nhiều dấu vết mập mờ, Tiếu Thâm nhìn bờ vai lộ ra này cảm thấy bản thân không có tiền đồ.

Đồng Nhan nhìn người đàn ông hiếm khi nào mà im lặng được như vậy, nở nụ cười xinh đẹp, híp mắt, hướng về phía Tiếu Thâm ngoắc tay, Tiếu Thâm bất đắc dĩ cười, từ khi nào thì hắn bị đắm chìm như vậy?

Hết cách rồi vẫn nên thành thât bò lên giường, mặt lấy lòng cười: “Chào buổi sáng vợ yêu.”

Đồng Nhan nở nụ cười xinh đẹp: “Chào buổi sáng…….” Giọng nói lay động lòng người, mỗi lần âm thanh này vang lên chứng tỏ cô bị Tiếu Thâm làm cho tức giận nhưng mỗi lần âm thanh này vang lên Tiếu Thâm lại cảm giác như thêm dầu vào lửa, cảm giác nóng bỏng khi bị lửa thiêu hận không thể chạm vào người cô cho mát hơn nhưng vẫn giống như trước là không thể chạm vào.

Tiếu Thâm chấp nhận thất bại, nhào vào trong chăn, thuận thế kéo vật có thể dập lửa vào trong, xem như không thể dập lửa vậy thì ăn cho đỡ thèm.

Kết quả cuối cùng vẫn giống như trước, lúc Tiếu Thâm xuất hiện với bộ mặt chưa thỏa mãn thì Đồng Nhan đã ăn gần xong.

“Đúng rồi, có phải gần đây công ty anh có vấn đề gì không, tại sao tòa soạn của bọn em lại nhận được tin báo nói gần đây nội bộ trong công ty anh có khả năng sẽ xảy ra một cơn bão?” Đồng Nhan vừa uống sữa đậu nành vừa hỏi.

Người nào đó chưa được thỏa mãn dục vọng sáng sớm liền ỉu xìu, không có tinh thần cũng không có kiên nhẫn, lúc này không nói gì nhìn Đồng Nhan đầy khinh thường.

Đồng Nhan nhìn liền muốn cười nhưng trong lòng lại lo lắng không cười nổi, mặc dù ở trên giường Tiếu Thâm không đáng tin nhưng chuyện kinh doang lại vẫn rất đáng tin tưởng.

Nếu đã lộ ra ánh mắt này chứng tỏ anh đã có chủ ý.

Lúc làm việc, Lưu Thuần nở nụ cười ngọt ngào, Đồng Nhan ném túi xách trong tay xuống, nhìn Lưu Thuần giống như một bảo bối: “Bảo bối, hôm qua cậu gặp chuyện gì tốt sao? Nhìn khuôn mặt này xem, bị gì làm trở nên dịu dàng như vậy? Nhìn một chút da thịt mềm mại mịn màng…….”

Lưu Thuần lập tức nở một nụ cười thẹn thùng, nghĩ muốn kiềm chế nhưng lại không thể, cáu giận nhìn Đồng Nhan: “Thôi đi, lúc nào thì mình không dịu dàng chứ?” Nói xong lướt nhìn chiếc LV số lượng có hạn của Đồng Nhan trêu ghẹo: “Mình xem hình như bạn mặc đồ hơi chật rồi, bạn béo lên rồi!”

Đồng Nhan cười như không cười nhìn Lưu Thuần, kề vai sát cánh lặng lẽ đụng đầu: “Thành thật khai báo đi, có phải hai người làm hòa rồi hay không? Nếu không sao cậu lại vui như vậy.”

Lưu Thuần vừa nghe liền giật mình, theo bản năng sờ mặt mình, lại phát hiện Đồng Nhan cười đầy gian trá, lúc này mới ý thức được động tác tự sờ mặt mình chính là không đánh đã khai, trừng mắt nhìn cô, giả bộ nghiêm túc kêu: “Nhin cái gì, đi làm việc đi.”

Đồng Nhan lộ vẻ tức giận: “Thôi đi, hẹp hòi, hết cách rồi quan lớn đè chết người, xem như đối với cậu tốt hơn cũng có tác dụng gì.” Dứt lời làm ra vẻ đau lòng quay về chỗ ngồi.

Lưu Thuần nghe xong liền cười khổ “Được rồi, đừng làm bộ mặt này với mình, làm việc đi.”

Gần đây hình như thành phố A xuất hiện một lực lượng thần bí, trên trang xã hội luôn xuất hiện một số sự kiện kỳ lạ, bản thân là phóng viên nên lúc mới bắt đầu Đồng Nhan không chú ý lắm nhưng gần đây phát hiện những s


pacman, rainbows, and roller s