Old school Easter eggs.
Người yêu của ác ma

Người yêu của ác ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323445

Bình chọn: 7.00/10/344 lượt.



Hắn nhanh chóng ra về,không quên thì thầm vào tai cô bạn gái mới

-Dream about me,darling.

>>>>>o0o<<<<<

Tuyết Ly nở một nụ cười hài lòng khi Bảo Quân đã đi khuất…

-Tôi đã nói rồi,anh là của tôi.Vương.Bảo.Quân

Cô nàng cao ngạo quay vào,gõ cửa phòng nó

-Chị à,chị ngủ chưa vậy?

Nghe thấy tiếng cô em gọi,nó vội gạt giọt nước mắt còn vương ở khóe mắt,lấy lại giọng bình tĩnh,nó nói vọng ra

-Chị chưa,em vào đi.

Tuyết Ly hớn hở vào phòng,ngay lập tức ngồi phịch lên giường ôm lấy cái gối rồi lăn qua lăn lại trên giường,vừa lăn vừa cười

-Chị ơi,chị không tin được đâu.

-Sao thế? Em có chuyện gì vui à?-dù đã biết nhưng không hiểu sao nó vẫn thấy tim mình nhói lên,anh nhanh tay thật đấy Vương Bảo Quân

-Anh Quân tỏ tình với em rồi.

Nó chợt khựng bàn tay đang uống cốc hồng trà lại,nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ tươi cười như đang vui lắm,và hành động đó tất nhiên không thể qua mặt được cô ả

-Uhm…thế sao? Chúc mừng em-nó mỉm cười dù trong lòng chết lặng…nghe chính em mình nói ra sao thấy thật xót xa cho bản thân

-Uh-nó mơ màng-giống như phim ấy chị ạ,anh ấy tỏ tình với em sau một cụ hôn đầy lãng mạn…aaaaa…ngượng quá-cô ả đột ngột la lên khi tưởng tượng lại cảnh đó,rồi úp mặt vào gối

Anh thật cao tay Vương Bảo Quân

-Thế…lúc hôn có cảm giác gì không?-nó hỏi

-Yahhhhhh….chị này,nhưng môi anh ấy rất mềm…-mặt lại đỏ bừng lên rồi,sao giỏi thế không biết-mà chị,khi hôn chị thấy thế nào?

– Hả?-nó ngớ người trước câu hỏi của cô em

Sặc lần 1 với cô em

-Thì lúc hôn anh Nhật Huy ấy…nó như thế nào?

-Nhật Huy?-nó tròn mắt

Sặc lần hai.

-Uhm…chẳng phải chị là bạn gái anh ấy sao?

-…

Nó cũng chẳng buồn giải thích nữa,bây giờ thì điều đó có gì là quan trọng nữa đâu.Ai mà chẳng vậy chứ

Nó không nhận ra là mình đã thở dài thật nhẹ…trên mặt Tuyết Ly chợt vẽ lên một nụ cười nguy hiểm nhưng ngay lập tức vụt tắt.

-À chị,anh ấy tặng em này chị.-cô nàng giơ bàn tay có chiếc nhẫn đeo ở ngón áp út lên-rất đẹp đúng không ạ?-cô nàng phấn khích như thể lần đầu được tặng quà.

Chiếc nhẫn mặt đá lấp lánh dưới ánh đèn phòng,viên ruby đỏ được chạm khắc tinh xảo nổi bật trên ngón tay trắng nõn nà của Tuyết Ly.

-Uhm…đẹp thật đấy.-nó đồng tình,lòng nhói lên,hắn hình chưa bao giờ tặng nó cái gì cả thì phải…xót xa thật…nhưng chả lẽ lại đi ghen với em gái sao

Ít nhất thì hắn cũng đã giữ đúng thỏa thuận…vậy là được rồi…những thứ khác thì mặc kệ đi…đừng nghĩ nhiều nữa….càng nghĩ thì chỉ càng đau mà thôi.

Ly,em nhất định phải luôn hạnh phúc nhé…

-Thôi,em đi ngủ đây-cô nàng ngắm nhẫn chán thì vươn vai đứng dậy-chị cũng ngủ sớm đi,dạo này em thấy chị có vẻ mệt đấy.

-Uhm.em đi ngủ đi.

Khép cánh cửa phòng lại.Tuyết Ly nở một nụ cười hài lòng.thỏa mãn

-Chị thua rồi,Bảo Anh…Bảo Quân-hắn là của tôi.-cô nàng lẩm bẩm

Nó nhìn những ngôi sao trên bầu trời kia… tỏa ánh sáng yếu ớt…ở trên cao đó liệu có đau như nó bây giờ không nhỉ ?

>>>>>o0o<<<<<

Ánh nắng ấm áp của một ngay mới tràn vào phòng,nó khẽ cựa mình…một ngày mới lại bắt đầu với đầy sự mệt mỏi và chán nản.

Gừ gừ-điện thoại báo tin nhắn.

“1 new message from Vuong Bao Quan”

“Hôm qua tôi đã diễn rất tốt vai của tôi rồi,bây giờ tới lượt em đấy”

KHỐN KIẾP

Nó cố nín cơn giận mang vẻ mặt bình thản thường ngày ra ngoài,cô em đột nhiên hôm nay dậy sớm,đúng là có người yêu có khác,nó cười nhạt.

Lại còn hát nữa chứ,chắc là đang yêu đời lắm đây.

-Ly,chị đi học trước đây,tí nữa em đi thì khóa cửa vào nhé.-nó nói vọng vào trong,thật sự bây giờ nó không biết phải đối mặt với cô em như thế nào nữa

-Chị không ăn sáng à?

-Không,chị đi trước đây.

Vừa bước ra khỏi cửa đi được một đoạn thì nó đã thấy một chiếc oto đỗ lại trước mặt nó,Nhật Huy thò cổ ra:

-Đi không? Tôi cho đi nhờ

Nó cười,vui vẻ bước lên xe…

-Sao lại đi đường này?

-Thì đến xem cậu thế nào?Hôm qua về tôi không yên tâm,mà gọi điện thì không thấy cậu trả lời.

-Uhm…điện thoại tôi để rung nên không để ý lắm-đành nói dối thôi.

-Không sao là được rồi.

-…..

Cả quãng đường còn lại,cả hai đều giữ im lặng.Mỗi người theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình.Sự im lặng bao trùm tới khó chịu,Nhật Huy đang định nói gì đó thì…đến trường mất rồi

Xịch…chiếc xe đỗ lại trước cổng trường,nó xuống xe

-Cảm ơn cậu.-nó cố gặng nở nụ cười tự nhiên nhất có thể

-Không có gì.

Nó bước vào trường….vài đôi mắt tò mò pha chút khinh bỉ dõi theo nó….Gì chứ?

Thôi,mặc đi…nó mệt mỏi lắm rồi.

Gục mặt trong lớp hòng tìm giấc ngủ ngắn sau một đêm mất ngủ…nhưng không thể…vừa nhắm mắt vào thì tiếng xì xào lại lọt vào tai nó

-Biết gì chưa? Sáng nay thấy Bảo Quân ôm eo Mai Khôi vào trường đấy.

-Thật à? Nhưng anh ấy đang cặp với nhỏ kia(tức nó) cơ mà?

-Thì thế,chắc là bị đá rồi,Bảo Quân mà.

Thông tin nhanh nhỉ?

-Thảo nào,nhìn như xác chết trôi thế kia.

Gì chứ?Xác chết trôi? Nó thảm đến vậy à?

Mà quan tâm làm gi chứ? Xác chết trôi hay xác chết chìm gì cũng được…có gì quan trọng? nó cười nhạt…cười cho chính bản thân mình sao mà tội nghiệp.

>>>>>o0o<<<<<

Những giờ học trôi nặng nề và mệt mỏi nhưng đấy lại là lúc nó thấy bình yên nhất…nó ép mình tập trung để