Teya Salat
Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324965

Bình chọn: 7.00/10/496 lượt.

ghe lầm chứ? Anh và cô kết hôn?

– Làm gì kinh ngạc như vậy! Không phải sớm đã có chuẩn bị tâm lý sao? Được rồi, còn có một khoảng thời gian, em có thể từ từ trang điểm bản thân, đi spa hoặc thẩm mĩ viện. . . . . . – Anh nửa đùa nửa thật nói.

Cô kéo tay của anh, trong mắt có cầu khẩn:

– Thật sự muốn kết hôn? Không phải chuyện tình Mộ Dung Tuyết còn chưa giải quyết xong sao?

– Thỏa thuận li hôn anh đã ký, văn bản đã đưa tới phía Mộ Dung Tuyết bên kia, cho nên em không phải lo lắng những thứ này. . . . . . vào đi thôi! – Anh ôm eo cô đi vào nhà.

Diệc Tâm Đồng cảm giác là lạ ở chỗ nào đó, Mạc Vi Phẩm cũng đồng ý? Cô thật sự không nghĩ ra, tại sao Mạc Vi Phẩm phải đồng ý, không phải ông ấy vẫn rất ghét cô sao?

*********

Mộ Dung Tuyết không ngờ thỏa thuận li hôn đã gửi tới nhanh như vậy, mà vị trí thỏa thuận bên cạnh đã ký vào cái tên của người đàn ông kia, trong lòng cô hung hăng đau xót, nắm bút viết mấy chữ loạn xạ, sau đó ném thỏa thuận li hôn trên mặt đất.

– Kết thúc, tất cả đều kết thúc! – Trong lòng cô có đau và oán, nhưng hơn nữa là hối tiếc.

Hiện tại cô cần phát tiết gấp, cho nên cô cố ý gọi cho Lục Hạo Nam, nói muốn đến cục của anh, Lục Hạo Nam vừa nghe, bị dọa sợ đến mặt mũi trắng bệch.

– Tuyết Nhi, bây giờ anh rất bận, em qua đây anh không có cách chăm sóc em… em xem hay hôm khác em đến đây đi! – Anh vội vàng cúp điện thoại, thật chết người, kể từ khi biết mình và cô xảy ra qua quan hệ, anh luôn cố ý tránh cô, mà cha mẹ của hai nhà họ Lục và Mộ Dung đều hết sức tán thành bọn họ ở chung một chỗ.

Anh còn chưa có chơi đủ, còn chưa muốn đi vào phần mộ hôn nhân, hơn nữa anh chỉ xem Tuyết Nhi như anh em tốt, đột nhiên muốn anh cưới một người anh em tốt, anh thật sự cảm thấy không thể nào tiếp nhận được, quan trọng nhất là cảm giác anh đối với cô không có nửa điểm yêu.

Mộ Dung Tuyết quăng mạnh điện thoại di động, tất cả đều không rãnh, tại sao tất cả đều bỏ rơi cô. . . . . .

Cô vội vàng chạy lên lâu, lấy một vài thứ đồ cá nhân nhét hết vào va li hành lý, nếu không người để ý đến cô, cô còn ở lại chỗ này làm cái gì?

Cô vừa khóc vừa thu dọn đồ của mình, người làm đứng ở ngoài vội kêu lên:

– Tiểu thư, cô đang muốn làm gì?

Mộ Dung Tuyết ném va li hành lý trên đất, mắng:

– Biến, không cần để ý đến tôi!

Người làm bị dọa sợ đến toàn thân khẽ run rẩy, vội mật báo cho Mộ Dung Thương.

– Ông chủ, tiểu thư khóc thu dọn hành lý, nhìn dáng vè hình như muốn bỏ đi. . . . . .

– Cái gì? Vậy cô còn đứng đó sao, ngăn nó lại cho tôi, không cho phép nó ra cửa nửa bước!

– Vâng ông chủ! – Người làm cúp điện thoại, đi vào phòng của cô, sợ hãi cầu khẩn nói:

– Tiểu thư, trước hết cô đừng xúc động, có chuyện gì có thể đợi ông chủ về sẽ giải quyết, cô đừng đi mà!

Mộ Dung Tuyết trực tiếp ném hành lý bên chân người làm, đẩy cô ta ra, lao xuống lầu, nhưng cô chưa kịp đi ra phòng khách, Mộ Dung Thương cùng mẹ cô đi vào.

– Đi đâu đây? – Mộ Dung Thương nhìn cô hỏi.

– Con. . . . . . con muốn đi ra ngoài giải sầu! – Cô chột dạ nói.

– Giải sầu? Đi đâu? – Ánh mắt Mộ Dung Thương sắc bén chằm chằm sợ hãi trong lòng cô.

– Đi. . . . . . bên ngoài!

– Hừ! Nơi nào cũng đừng đi, sớm làm hôn lễ đi! Tránh cho mỗi ngày nghĩ đông nghĩ tây! – Mộ Dung Thương đi lên lầu, Mộ Dung Tuyết xoay người hướng về phía ông quát:

– Con không muốn kết hôn nữa! Cha không có quyền ép con, con không muốn gả cho Lục Hạo Nam!

– Không lấy? Con cho rằng còn có người đàn ông tốt nào nguyện ý cưới con? Thật không biết liêm sỉ! Con lại nói ra này loại lời nói, xem cha có đánh chết con không! – Mộ Dung Thương quả nhiên là làm quan đã lâu, nói chuyện đều đâu ra đấy.

Mộ Dung Tuyết đặt mông ngồi trên mặt đất, khóc nói:

– Vậy cha đánh chết con đi! Con cũng không muốn sống.

– Đồ không có tường lai, cút lên lầu cho ta, bắt đầu từ hôm nay, con đều phải ở trên lầu, cho đến hôn lễ với Lục Hạo Nam kết thúc! – Mộ Dung Thương chỉ lên phòng của cô trên lầu, quát.

Mẹ Mộ Dung Tuyết vội vàng kéo ông, khuyên nhủ:

– Anh có lời gì từ từ nói! Sao lại quát con gái như vậy, mất thể diện thì mất thể diện! Dù sao trong nhà hiện tại cũng không lo ăn mặc nữa, làm gì chỉ vì mặt mũi mà hy sinh hạnh phúc con gái, con gái cũng không nguyện kết hôn, ông còn ép nó làm cái gì?

– Bà câm miệng cho tôi, ở đây còn chưa tới phiên bà chen miệng, bà cũng cút cho tôi. Bà làm mẹ, không có cách dạy con, cũng đáng phạt! – Mộ Dung Thương một bộ dạng cực kỳ gia trưởng, gương mặt vặn vẹo đẩy bà ra, chỉ vào phòng quát.

Mộ Dung Tuyết khóc từ dưới đất bò dậy, kéo tay của mẹ, đẩy bà lên lầu:

– Mẹ, mẹ lên lầu đi! Không cần lo cho con nữa!

Bà ôm đầu Mộ Dung Tuyết khóc nói:

– Con gái đáng thương của ta!

Mộ Dung Tuyết trợn mắt nhìn Mộ Dung Thương một cái, đỡ mẹ lên lầu.

Mộ Dung Thương giận đến ném cái ly một cái, phân phó người làm:

– Trông tiểu thư thật kĩ cho ta, không cho nó chạy trốn, nếu không ta phục vụ gia pháp!

– Vâng ông chủ! – Người làm run sợ trong lòng cúi người nói.

– Hừ! – Mộ Dung Thương tay vắt chéo sau lưng, gương mặt lạnh lùng bỏ đi.

Mộ Dung Tuyết đóng cửa lại, quỳ gối bên ch