XtGem Forum catalog
Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Satan dịu dàng, nhặt được cô vợ nhỏ

Tác giả: D Điều Lệ Táp

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325461

Bình chọn: 9.00/10/546 lượt.

ay một cái.

Diệc Tâm Đồng bị lạnh nhạt ở một bên, hoàn toàn không hiểu, Mạc Duy Dương và thầy giáo quen biết?

– Mạc thiếu gia! – Cô nhỏ giọng kêu một tiếng.

Mạc Duy Dương cuối cùng cũng nhìn cô một cái, giới thiệu với Jett:

– Đây là người của tôi, quan tâm nhiều chút đi!

Jett đấm ngực của anh:

– Là người của cậu thì dễ nói chuyện rồi! Chỉ là tư chất thiên bẩm về âm nhạc không thua tôi, sao không mình tự mình bồi dưỡng?

Hai tay Mạc Duy Dương đút vào trong túi, nhếch môi cười nói:

– Tôi đã ẩn cư phía sau màn nhiều năm.

Thiếu chút nữa Jett phun máu, người đàn ông này vẫn một dạng tự đại như trước kia. Có điều Mạc Duy Dương có tư chất bẩm sinh, bởi vì bọn họ tốt nghiệp ở cùng một học viện, mà thành tích của Mạc Duy Dương vẫn là trong những cía tên đứng đầu học viện.

Trên bàn cơm, Mạc Duy Dương và Jett bận rộn ôn chuyện, còn Diệc Tâm Đồng rầu rĩ, không vui ăn bữa ăn tối. Thì ra Mạc thiếu gia cũng tốt nghiệp ở học viện âm nhạc Manhattan, cũng khó trách anh lại đánh được 《 thói quen hai người 》, thì ra Mạc thiếu gia vẫn là một nhân tài! Chẳng qua là cô không biết mà thôi.

Mạc Duy Dương nhìn cô một cái, sau đó giới thiệu:

– Đồng đồng, Jett là bạn tốt cùng trường với anh, em có gì không hiểu có thể hỏi cậu ấy!

Diệc Tâm Đồng nâng khuôn mặt từ trong bàn cơm lên, nhìn về phía Jett gật đầu một cái:

– Thầy giáo, xin thầy chỉ bảo nhiều hơn!

Jett cười tuấn mỹ một tiếng:

– Bạn gái Dương, tôi là bạn bè, tôi sẽ phá lệ quan tâm!

Mạc Duy Dương nhấp nhẹ rượu đỏ, cũng không có phản bác đối với xưng hô của Jett, chẳng qua sâu trong ánh mắt thoáng qua một nụ cười.

Mặt Diệc Tâm Đồng đỏ lên, vội phủ nhận nói:

– Không phải. . . . . . em không phải bạn gái Mạc thiếu gia, vị hôn thê của anh ấy là người khác!

Jett ý vị sâu xa nói cười nói:

– Thì ra Dương đã đính hôn! Dương, cậu cũng không nhỉ thử, đính hôn sao lại không cho tôi biết một tiếng?

Mạc Duy Dương cười nói:

– Kết hôn thông báo cho cậu, đem đính hôn đưa cả quà tặng kết hôn và đính hôn cùng tới là được!

Jett lườm anh một cái, không hổ là người làm ăn.

Cùng Jett nói lời từ biệt xong Mạc Duy Dương tiến tới bên tai của cô nhẹ giọng nói:

– Em nên thấy may mắn vì lần này anh tới Luân Đôn!

Diệc Tâm Đồng lập tức hiểu được ý tứ của anh, nhưng cô cũng tương đối thích thú về con đường âm nhạc của anh.

– Mạc thiếu gia, kỳ thực anh biết âm nhạc? Anh lợi hại hơn cả thầy giáo phải không? – Cô cả gan suy đoán.

– Tại sao lại cảm thấy như vậy? – Anh nhíu mày, nhìn cô.

– Bởi vì vừa rồi thầy giáo mới nói mà! Hơn nữa em biết rõ anh rất lợi hại!

– Nhưng anh sẽ không dạy em! – Anh nghiêm túc nói. (rất ghét những lần dội nước lạnh thế này)

Hai vai của cô lập tức rũ xuống, cô cũng biết anh sẽ không dạy cô. (Càng ghét những lần nữ chính yếu đuối hơn)

Mạc Duy Dương cười nhạt vỗ bả vai của cô:

– Đi thôi!

– Vâng!

Cô kiên trì phải về cái phòng thuê kia, anh cau mày nhìn cô:

– Nơi tồi tàn như vậy thì có gì tốt, ở nơi đó cẩn thận sẽ ngã bệnh, quay về khách sạn với anh!

Anh cưỡng chế dẫn cô lên xe, cô không vui nói:

– Vậy em về phòng thuê, anh về khách sạn!

– Đừng mơ tưởng, ngồi vào!

– Mạc thiếu gia! Rốt cuộc là tới nơi này làm việc hay là tới quản thúc em vậy? Em nghi ngờ anh tới để quản thúc em đấy! – Cô bất mãn hét lớn.

– Trở nên thông mình! – Anh cười khẽ một tiếng.

Cô tức giận phồng má, sao anh có thể như vậy!

Cô muốn vào phòng tắm tắm, đột nhiên anh gọi cô lại:

– Điện thoại vang lên!

Cô lại đi trở lại, nhặt điện thoại ném trên ghế sa lon lên, vừa xem thấy là Vũ Lạc Trạch gọi tới.

Cô nhìn anh, sau đó quay lưng lại nhận điện thoại:

– Có chuyện gì sao?

– Ngày mai có rãnh không? Cùng đi leo núi! – Vũ Lạc Trạch ngồi trước máy tính hỏi.

– Leo núi? – Cô len lén liếc nhìn Mạc Duy Dương, đoán chừng sẽ không được cho phép.

– Đúng vậy! Muốn đi không?

Chẳng biết Mạc Duy Dương đã đi tới phía sau của cô lúc nào, trực tiếp đoạt lấy điện thoại di động của cô nói với người ở bên kia điện thoại:

– Vũ Lạc Trạch, đừng gọi điện thoại nhiều quá!

– Dương? Cậu tới Luân Đôn rồi hả? – Vũ Lạc Trạch kinh ngạc hỏi.

– Tôi không tới đây, cậu chuẩn bị lừa cô ấy lên giường? – Mạc Duy Dương hừ lạnh nói.

– Dương, sao phải nói như vậy, cậu biết đó là không thể nào!

CHƯƠNG 85: BẤT KỂ THẾ NÀO CŨNG SẼ KHÔNG BỎ LẠI

Aiyoooo. Sao tphcm lâu có điểm thế. Trong lúc ngồi chờ điểm không có gì làm nên mình sẽ khuyến mại các bạn 1 chương ;p

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

– Tôi không tới đây, cậu chuẩn bị lừa cô ấy lên giường? – Mạc Duy Dương hừ lạnh nói.

– Dương, sao phải nói như vậy, cậu biết đó là không thể nào!

– Nếu như cậu không có ý nghĩ không an phận với cô ấy cũng sẽ không mượn công việc để cùng cô ấy ở riêng! – Mạc Duy Dương, cái này gọi là ghen, nhưng chính anh không hề hiểu rõ điểm này, ngược lại Vũ Lạc Trạch đã hiểu.

Anh đột nhiên cười:

– Dương, nếu như cậu chịu thừa nhận bản thân thích cô ấy, cũng không cần lượn quanh một vòng lớn như vậy tới mắng tôi rồi. Yên tâm, tôi vẫn chưa xấu xa như vậy, phụ nữ của bạn tốt Vũ Lạc Trạch tôi sẽ không nhúng chàm!

Mạc Duy Dương phát giác, mặc d