The last battle

The last battle

Tác giả: Kenz Redz

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327160

Bình chọn: 8.00/10/716 lượt.

bỏ lỡ mà tiếp cận nó, chỉ cần nó vui thì cái gì anh cũng có thể làm vì nó.

_________

– Cuối cùng cũng chịu trở về rồi sao? – Trong một căn phòng không quá tối nhưng cũng chẵn sáng sủa gì có hai chàng trai, chàng trai vừa lên tiếng đặt xuống trước mặt người còn lại một ly rượu rồi ngồi xuống sofa đối diện với người đó, trong giọng nói có phần gì đó vui mừng nhưng cũng có chút hờn trách. Lúc nãy vừa ra ngoài về thấy chiếc xe anh cứ tưởng là của hai bác, ai dè vừa định lại chào hỏi thì người trong xe bước ra làm anh nhém rớt cằm, không bao giờ nghĩ tới người này sẽ chịu về sớm như thế!

– Anh chào đón em họ mình kiểu đó sao? – người còn lại lên tiếng, giọng nói có chút gì đó thích thú vui vẻ rồi mới cầm lên ly rượu mà người kia mới đưa tới uống một ngụm.

– Em còn biết mình là em họ anh sao?? – người kia vẫn còn đang rất tức tối cho nên giọng có phần gay gắt đầy thách thức, và người đó cũng không ai khác mà chính là Khánh Nam và người còn lại là cái người mà đã biệt tăm hai năm nay, Cố Huy Long.

– Dù sao thì em cũng đã về thôi – vẫn là nụ cười thích thú trên mặt hắn trả lời, cái người anh họ này của hắn chọc rất là vui. Cũng có một điều mà không ai biết chính là quan hệ của họ, Dương Khánh Nam chính là anh họ ruột của Cố Huy Long, và chuyện này là một bí mật mà rất ít người biết, ngay chính Nguyên Khánh cũng không hề biết chuyện này. Tuy là một người bất chấp thủ đoạn nhưng Khánh Nam thực chất lại là một người rất thú vị, anh tuy luôn như không quan tâm gì nhưng thật ra tình cảm anh em của họ rất khắn khít, hai năm nay không có liên lạc gì với hắn chắc chắn anh đã rất lo lắng.

CHAPTER 25 – TRỞ VỀ (5)

– Em đã về nhà thăm dì dượng chưa?? – biết mình không qua được mắt đứa em họ với cặp mắt sáng còn hơn sao cho nên anh liền lãng sang chuyện khác, mà nói tới dì dượng thì anh lại càng muốn đè hắn ra mà dần cho một trận. 2 năm trời hắn bỏ đi không một lời từ biệt cũng không có thư từ điện thoại gì đã làm cho mẹ hắn cũng chính là dì anh thể lực đã yếu lại càng không chịu được cú sốc cho nên đã ngã bệnh, vào bệnh viện lại phát hiện ra vị viêm gan cấp tính, may mà phát hiện kịp thời cho nên mới còn gắn gượng được tới bây giờ. Từ khi vừa sinh ra anh đã mất mẹ, bố anh vì sự ra đi của mẹ anh mà đổ hết lên đầu anh, nói rằng chính anh mà mẹ đã qua đời cho nên ruồng bỏ anh, may mà được dì dượng nuôi nấng cho ăn học, sợ bố anh biết được cho nên dấu anh rất kĩ, đó cũng là lí do tại sao không ai biết quan hệ của họ. Anh từ nhỏ đã xem dì dượng như bố mẹ ruột của mình, cho nên khi biết tin dì mình bị bệnh thì đã hết sức lo lắng nhưng lại không thể tìm được hắn, mà bây giờ xem cái mặt hắn có muốn đánh không chứ?!

– Em đã về nhà rồi, mấy bữa nay em luôn ở bên mẹ – Huy Long biết lần này mình đã sai cho nên không có để ý tới thái độ của Khánh Nam mà trả lời.

– Vậy hai năm nay em đi đâu? – Khánh Nam quan tâm hỏi, nói gì thì nói anh cũng đã xem hắn như em trai rồi.

– Em sang Úc học khoá quản lý với lại qua Anh xem tình hình thị trường bên đó, bắt đầu ngày mai sẽ chính thức trở lại với một Cố Huy Long hoàn toàn mới – Hắn ngã người ra ghế mà trả lời, sau khi ra sân bay, cầm cái vé sang Úc hắn cũng chẵng có định hướng gì, 1 tháng đầu hắn cứ uống rượu gái gú chán chường rồi mới suy nghĩ lại và quyết định học một khoá quản lí, khá thú vị, sau khi tốt nghiệp với văn bằng khá cao thì lại tiếp tục qua Anh để xem thị trường bên đó, trong vòng 1 năm hắn đã có thể gây dựng được sự nghiệp, lần này về nước chính là muốn thăm ba mẹ với lại ông anh này, sau đó chính thức nhập vào với công ty bên Anh mở rộng thị trường, giao mọi thứ lại cho Khánh Nam bên này hắn sẽ lại trở về Anh.

– Vậy là em về chỉ để xác nhập công ty rồi lại trở về Anh? – Khánh Nam hỏi, tuy không có nhiều thời gian ở chung với hắn nhưng anh hiểu rõ con người hắn hơn ai hết, hắn không dễ dàng gì chấp nhận được khi phải đối mặt với quá khứ, hắn tuy là con người lạnh lùng nhưng đó chỉ là vỏ bọc bên ngoài cái bản tính yếu đuối của hắn. Hắn không dám đối mặt với Đăng, nhưng khoang đã…

– Em…hai năm nay em có cập nhật tin tức ở đây không? – Khánh Nam dè dặt hỏi.

– Không – hắn lắc đầu, hắn có thể sao?

– Uhm, em ….. – anh lại định nói gì đó, nhưng nghĩ lại lại thôi, không muốn nói tiếp.

– Em thế nào? – hắn khó hiểu hỏi, từ khi nào tên Khánh Nam này lại biết ấp a ấp úng như vậy chứ.

– Em…..rối do em thắt em tự đi mà gỡ, anh chỉ có thể cho em biết em đã sai, thêm một lời khuyên là nên lắng nghe và tìm hiểu rõ ràng trước khi nói bất cứ một câu gì, và đừng quyết định quá vội vàng, em chỉ còn một cơ hội duy nhất thôi đó, đã lỡ mất hai năm, đừng để lỡ mất thêm lần nữa, sẽ không thể nào kéo vãng được nữa đâu. Nhớ nhé, thôi anh có hẹn với Duy Anh rồi, khi nào đi thì nhớ khoá cửa – Khánh Nam vừa đứng dậy lấy áo khoác vừa nói với hắn đều đều, có những chuyện chỉ có người trong cuộc mới có thể giải quyết, anh chỉ muốn đứa em họ này của mình sẽ không hối hận với quyết định của mình mà thôi. Anh cũng biết tình cảm của Hữu Duy dành cho Đăng, nhưng tình cảm của Đăng dành cho Long cũng kh


XtGem Forum catalog