
áp :
– Mạt học tính đến xem Tư Đồ cô nương.
– Thiếu hiệp đã nghĩ ra biện pháp khác ư ?
Lý Tồn Hiếu gật đầu
– Mạt học định dùng thực khí thử bức độc chất ra khỏi cơ thể của cô nương.
– Có được không ?
– Mạt học chưa dám cầm chắc, chỉ định thử xem sao đã.
Quỳnh Dao Cung chủ khẽ gật đầu :
– Thôi được ! Ta đồng ý để thiếu hiệp thử ứng dụng các phương pháp, cốt sao cứu
được tiểu nữ là Quỳnh Dao Cung đều cảm kích.
Rồi quay sang bảo bọn tỳ nữ :
– Các người dìu cô nương dậy đi !
Xuân Lan, Hạ Hà dạ một tiếng rồi đến dìu Tư Đồ Lan dậy.
Quỳnh Dao Cung chủ nói :
– Ta không tiện dụng lực, thiếu hiệp lên đi !
Bà ta nói vậy cũng đúng.
Lý Tồn Hiếu ngập ngừng một lát rồi cũng cởi giày nhảy lên giường, sắc diện
không ngừng biến hóa, Quỳnh Dao Cung chủ chú mục theo dõi từng động tác cửa Lý
Tồn Hiếu.
Sau thời gian hơn một tuần trà, Lý Tồn Hiếu mới thu chưởng, mở mắt ra, trán đẫm
mồ hôi.
Quỳnh Dao Cung chủ vội đứng lên hỏi :
– Thiếu hiệp thế nào ?
Lý Tồn Hiếu gượng cười đáp :
– Tư Đồ cô nương huyệt đạo chưa được giải, vì thế tình hình thế nào hiện còn
chưa biết.
Nói xong rời khỏi giường bước xuống.
Quỳnh Dao Cung chủ dán mắt vào mặt Lý Tồn Hiếu nói :
– Nội công của thiếu hiệp thâm hậu đến mức xuất kỳ, ta bình sinh chưa từng thấy.
– Cung chủ quá khen.
– Ta nói là thật. Đương kim võ lâm, ngay cả chưởng giáo các môn phái công lực
cũng chỉ sợ không bằng thiếu hiệp.
Quỳnh Dao Cung chủ lại hỏi :
– Thiếu hiệp rốt cuộc là cao đệ của phái nào ?
– Mạt học đã nói qua không thuộc môn phái nào cả .
Quỳnh Dao Cung chủ mấp máy môi định nói gì lại thôi, mãi sau mới quay sang
Xuân Lan và Hạ Hà bảo :
– Đặt cô nương xuống đi !
Hai người y lời.
Quỳnh Dao Cung chủ xuất chỉ cách không điểm vào trước ngực Tư Đồ Lan.
Chỉ vừa xuất, Tư Đồ Lan lập tức có động tĩnh, đầu ngọ ngậy rồi ú ớ rên rỉ, sắc mặt
hồng nhuận dần lên, môi bắt đầu mấp máy.
Quỳnh Dao Cung chủ không rời mắt quan sát từng chuyển biến của nhi nữ, sau
đó xuất chỉ điểm tới một lần nữa, lắc đầu nói :
– Theo ta thấy thì thiếu hiệp uổng phí mất chân khí rồi…
Tư Đồ Lan sau khi bị điểm huyệt lại nằm im.
Lý Tồn Hiếu nhíu mày nói :
– Sợ rằng…
Quỳnh Dao Cung chủ ngắt lời :
– Mới rồi nhìn thiếu hiệp thi triển công lực, ta đã thấy nhất thân tu vi của thiếu
hiệp cao hơn một vài cao thủ đỉnh nhọn của võ lâm đương đại đồng thời cũng biết
Quỳnh Dao Cung không đủ khả năng thu giữ thiếu hiệp, không thể bức ép thiếu hiệp
được. Từ bây giờ trở đi, muốn đi hay ở hoàn toàn tùy thuộc ở ý nguyện ở thiếu hiệp mà
thôi.
Lý Tôn Hiếu đáp :
– Cung chủ, nếu mạt học có ý định đi thì đã đi khỏi đây rồi…
Quỳnh Dao Cung chủ mở to mắt hỏi :
– Nói như vậy ý thiếu hiệp là…
– Trước khi Tư Đồ cô nương chưa có chuyển biến tốt, mạt học sẽ quyết không rời
khỏi Quỳnh Dao Cung.
Quỳnh Dao Cung chủ cảm động nói :
– Thiếu hiệp ! Tất cả Quỳnh Dao Cung trên dưới đều một lòng kính ngưỡng cung
tạ…
Xuân Lan, Hạ Hà và hai tên cung y tỳ nữ vội vàng quỳ xuống nói :
– Thiếu gia ! Bọn tỳ nữ cũng cảm kích…
Lý Tồn Hiếu vội lùi lại :
– Bốn vị cô nương mau đứng dậy đi tôi không dám đương…
Quỳnh Dao Cung chủ khoác tay ra hiệu :
– Các ngươi đứng dậy đi !
Rồi nhìn Lý Tồn Hiếu nói :
– Không kể đến võ công Lý thiếu hiệp mà riêng sợ nhân nghĩa của thiếu hiệp
cũng khiến cho không ai dám gượng ép. Từ đây trở đi, thiếu hiệp cứ vận dụng mọi biện
pháp, nếu đã hết cách rồi thì tiểu nữ cũng đành…
Bà không nói hết câu, toàn thân run lên nghẹn ngào không nói thêm được nữa.
Lý Tồn Hiếu chợt hỏi:
– Cung chủ có thể để mạt học đi một chuyến không ?
Quỳnh Dao Cung chủ thở dài đáp :
– Ta đã nói, muốn ở hay đi tùy thiếu hiệp .
– Mạt học muốn đến Phỉ Thúy Cốc tìm Lãnh cô nương. Phỉ Thúy Cốc là đại gia
dụng độc, ngoài ra cũng chế được những giải dược có thể trừ vạn độc. Chỉ cần tìm
được cô ấy, nhất định sẽ cứu được Tư Đồ cô nương.
– Ta cũng biết Lãnh cô nương có thể cứu được tiểu nữ, nhưng thời gian cho nó chỉ
có ba ngày, chẳng hay có kịp không ?
– Cái đó mạt học không dám hứa.
– Thì cũng đành vậy !
Quỳnh Dao Cung chủ gật nhẹ đầu nói tiếp :
– Thiếu hiệp cứ đi tìm Lãnh cô nương. Sau khi gặp rồi, thiếu hiệp hãy tự mình
quyết định xem có nên cứu tiểu nữ không. Sau đó cầu Lãnh cô nương tới đây. Nếu
không tìm được cô ấy thì thiếu hiệp cũng chẳng cần phải quay lại nữa.
Tới đó, bà cúi thấp đầu xuống.
Lý Tồn Hiếu thấy trong lòng chấn động, vội nói :
– Cung chủ hãy yên tâm. Cho dù tìm được Lãnh cô nương hay không, trở về đây
kịp hay không kịp, mạt học nhất định sẽ quay lại Quỳnh Dao Cung. Việc không thể
chậm trễ, mạt học xin cáo từ.
Vừa dứt lời liền thi lễ đi ngay.
Nhưng vừa quay lại thì chợt thấy một thiếu nữ bận hoa phục vội vã đi thẳng đến
trước mặt Quỳnh Dao Cung chủ cúi thấp người thi lễ nói .
– Bẩm cung chủ, Ôn cô nương của Hàn Tinh Môn cầu kiến !
Lý Tồn Hiếu khựng người lại , gấp giọng hỏi :
– Ôn cô nương hiện đang ở đâu ?
Thiếu nữ đáp :
– Bẩm thiếu gia, hiện đang ở ngoài cốc.
Lý Tồn Hiếu chưa kịp nói gì thì Quỳnh Dao Cung chủ liền ra lệnh :
– Hãy mau quay lại báo, ta sẽ lập