
p của Bạch Cốt Môn đúng không ?
Những thớ thịt trên mặt Bạch y lão nhân hơi động đậy .
– Không sai ! Ngươi biết lão phu chứ ?
– Ta cho rằng ngươi chính là tổng hộ pháp của Bạch Cốt Môn Thần Đồ Báo lão
nhi chứ gì ?
Bạch y lão nhân gật đầu :
– Ngươi chưa biết thì không có tội , nếu đã biết như vậy tất lão phu không thể tha
. Mau phục danh tính ra .
Hắc y nhân lắc đầu :
– Thần Đồ Báo , ngươi còn chưa xứng hỏi !
Mắt lão nhân hiện đầy sát cơ , tuy vậy giọng lão ta vẫn bình tĩnh :
– Ngươi cứ xem lão phu có xứng hay không !
Rồi cứ bước đến gần .
Hắc y nhân vẫn ngồi nguyên trên bậc thềm nói :
– Thần Đồ Báo , trước khi động thủ ta muốn hỏi một câu , Sầm Đông Dương và
Miêu Phương Hương trong Bạch Cốt Môn hiện đang ở đâu ?
Cách đối phương chừng bốn thước Thần Đồ Báo dừng lại hỏi :
– Ngươi định tìm họ có việc gì ?
– Đương nhiên có lý do của ta .
– Ngươi chưa xứng hỏi lão phu !
Hắc y nhân chỉ vào hai tử thi nói :
– Hai tên đó vì không trả lời ta nên mới hoành thây ở đó , ngươi nên thức thời !
Thần Đồ Báo cười nham hiểm :
– Lão phu cũng muốn biết , chẳng lẽ ngươi còn định để lão phu hoành thây trước
tiểu đình này ?
– Ngươi cũng có tự biết đấy !
Thần Đồ Báo hừ một tiếng :
– Để xem lão phu hoành thây hay ngươi đoạn hồn !
Nói xong vung tay chộp vào diện môn đối phương .
Hắc y nhân hừ một tiếng , xuất ngay một chỉ điểm vào chưởng tâm của Thần Đồ
Báo .
Người hành gia chỉ nhìn qua cũng biết chỉ lực của hắc y nhân rất uy mãnh , uy
lực có khả năng xuyên thép vỡ thạch .
Cho dù là cao thủ thượng thặng nếu gặp phải trường hợp này tất phải thu chiêu đi
để thay đổi công thếá quyết không dám tuỳ tiện tiếp chiêu .
Thế nhưng Thần Đồ Báo lại khác hẳn .
Lão không những không thu chiêu biến thức mà cũng không chịu tránh , hữu
chưởng vẫn nhằm diện môn hắc y nhân chộp tới .
Nói thì chậm , diễn biến lại nhanh , chỉ chớp mắt chỉ chưởng đã tiếp nhau rồi !
Chỉ nghe một âm thanh trầm đục phát ra , thân thể cao lớn của Thần Đồ Báo
chao đảo mấy cái rồi bị bức lùi một bước mới giữ được trầm ổn , còn hắc nhân vẫn
ngồi nguyên chỗ cũ .
Căn cứ vào thực trạng , bất cứ ai , kể cả Lý Tồn Hiếu đều cho rằng lão tổng hộ
pháp của Bạch Cốt Môn bị lạc vào hạ phong và bại thế rất rõ .
Nào ngờ …
Hắc y nhân chợt đứng lên , hai ánh mắt loé lên từ chiếc mũ rộng vành nhìn đối
thủ , tức giận hét lên :
– Thần Đồ Báo ! Ngươi dám dùng tà môn ám toán …
Thần Đồ Báo ngửa mặt cười khùng khục mấy tiếng , trên bộ mặt trắng bạch lọ rõ
sự nham hiểm , nói giọng đắc ý :
– Tiểu tử ngươi không đến nỗi hồ đồ ! Ngươi có bao nhiêu bản lĩnh mà trực đấu
với thi độc thôi tâm bạch cốt chưởng ? Chưởng đó lão phu luyện thành bằng trăm tử thi
thối nhiều năm mới thành tựu nên độc hại bất kỳ , không thầy nào trị được , không
thuốc nào chữa khỏi , đành ngồi chờ chết nữa mà thôi .
Lý Tồn Hiếu bấy giờ mới hiểu ra .
Chẳng trách gì Thần Đồ Báo dám liều tiếp chỉ lực của hắc y nhân uy mãnh như
thế , thì ra trong chưởng của lão ta đã luyện được công phu tàn độc bá đạo .
Hắc y nhân vì nhất thời thiếu suy xét mà bị ám toán .
Hắc nhân vung song chưởng nhằm Thần Đồ Báo đang ngửa mặt cười vô cùng đắc
ý định đánh tới nhưng chợt toàn thân phát run , hai tay vừa nâng lên bỗng bất lực
buông thỏng xuống , cuối cùng cả người không đứng vững ngồi bệch xuống , cuối cùng
cả người cũng không đứng vững đành ngồi bệt xuống bậc thềm , hai hàm răng va vào
nhau cằm cặp nhìn rất thống khổ .
Thần Đồ Báo lại ngửa mặt cười khùng khục một trận nữa mới nói :
– Ngươi căm hận nhưng không làm gì được sao ? Lại đây , lão phu đứng ngay
trước mặt ngươi đây mà ! Sao không xuất thủ ? Xin đừng khách khí , lão phu không
hoàn thủ đâu !
Hắc y nhân tuy vẻ mặt đầy căm giận nhưng người mỗi lúc một run dữ dội hơn
khiến toàn thân quằn quại , răng cắn chặt cho khỏi kêu lên .
Lý Tồn Hiếu không nén được liền xuất chỉ điểm vào mấy chỗ trên người hắc y
nhân .
Lập tức cơn đâu đớn chấm dứt ngay .
Y ngước mắt nhìn chàng nói :
– Bằng hữu … xin đa tạ !
Lý Tồn Hiếu lắc đầu :
– Không cần phải khách khí !
Bạch y lão nhân bỗng trừng mắt hỏi :
– Tiểu tử , người định làm gì thế ?
Lý Tồn Hiếu bình thản trả lời :
– Ta không làm gì cả , chỉ không nỡ ngồi yên thấy người khác phải chịu đau đớn .
Đôi mắt ti hí của Thần Đồ Báo chợt hiện sát cơ , lão lại hỏi :
– Tiểu tử , ngươi có thể cứu được hắn sao ?
– Cái đó thì ta không dám nói . Nhưng ít ra ta đã tạm đình chỉ được nỗi thống khổ
của vị đó .
– Ngươi với hắn là bằng hữu ư ?
Lý Tồn Hiếu lắc đầu :
– Không , chưa từng quen biết .
– Vậy thì sao ngươi dám nhúng mũi vào chuyện của lão phu ?
– Ta vừa nói là không nỡ ngồi yên nhìn người khác phải chịu đau đớn mà !
Thần Đồ Báo lại hỏi ;
– Ngươi biết hắn đã giết nhị sứ hạ chức của lão không ?
Lý Tồn Hiếu đáp :
– Biết . Vừa rồi ta cũng có mặt tại trường . Vị này thủ pháp tuy có tàn độc thật ,
nhưng so với những gì thường ngày Bạch Cốt Môn đã làm thì trừng phạt như thế là xứng
đáng .
Thần Đồ Báo biến sắc , vung chưởng định đánh .
Nhưng ngay lúc đó từ hướng tây ngược với tiểu trấn bỗn