XtGem Forum catalog
Thiên Thần Của Anh

Thiên Thần Của Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326230

Bình chọn: 7.5.00/10/623 lượt.

đi đến Trung Quốc đấy,nước giàu hơn nước mình mấy chục lần,chứ có phải đi vào chỗ chết đâu.

-Mày đi rồi,tụi tao buồn lắm.-Bọn con gái đồng thanh.

-Tao đi rồi tao sẽ về thăm chúng mày nhá,nhá.-Nó cố gắng cười thật tươi.

-Tao sẽ nhớ mày lắm.-Con Hạnh phim Hàn ôm chầm lấy nó mà khóc.

-Con Hạnh này,đừng khóc nữa,đúng là sến như phim Hàn Quốc.-Thằng Duy thấy bọn con gái khóc,càng làm không khí thêm buồn nên nói.

Và lớp nó cứ như thế đến lúc cô giáo bước vào…

“Tùng…Tùng…Tùng….”Đánh trống tiết 5,tan học.

-Đợi tụi tao một chút.-Thằng Hoàng Mộc lên tiếng.(Cha thằng này làm gỗ)Nói rồi một đám con trai chạy hộc mạng ra khỏi lớp,nó không hiểu gì cũng ở lại.

5 phút sau…

Đám con trai lại chạy về,ôm theo một đống bánh kẹo.Rồi tụi đó xếp bánh chocopie thành mấy tầng,cắm lên vài cây nến nữa.Thì ra tụi nó định làm bữa tiệc chia tay nhỏ cho nó.

-Bánh kem của mày đó,tụi tao chỉ làm được chừng này thôi,cầu nguyện đi.-Thằng Quân lẹo nói với nó.

-Nhanh lên mày.-Thằng Huy gà mái cũng chọt mỏ vào.(thằng này hay giả tiếng gà mái chọc thầy cô.)

Nó đốt nến lên,cầu nguyện điều gì đó rồi thổi tắt nến.Sau đó một đám con gái tặng cho nó một đống quà làm kỷ niệm,có đứa gỡ cả đôi bông tai đang đeo ra tặng nó.Ai có gì thì tặng nó thứ nấy.Cuối cùng là tiếng hét to của đám bạn nó:

-ĐI BÌNH AN NHÉ!

……

Lần đầu đến Trung Quốc.

Sau khi ăn no nê với đám bạn,nó về nhà.Trong nhà nó lại có mặt người đàn bà quý phái kia.

-A!Lâm,con về rồi à?Nghe nói con đã chịu đi rồi?

-Phải.-Nó đáp gọn lỏn.

-Bác thật sự rất vui mừng đấy.Vậy chừng nào con có thể rời khỏi đây?

-Tùy theo sự quyết định của bác ạ.

-Vậy thì tuần sau nha cháu.

-Được ạ.-Nó nói cho xong chuyện rồi đi thẳng lên phòng.

1 tuần sau…

-Con đi cẩn thận nha Lâm.-Dì nó vừa khóc vừa nói.

-Dạ.-Nó nói mà mặt nhìn đi chỗ khác.Nếu nhìn mặt dì lúc này,chắc nó khóc òa lên giữa sân bay quá.Sau lưng nó là cả tập đoàn lớp 11A3 theo tiễn.Mấy đứa con gái,đứa nào cũng thút thít.Còn mấy đứa con trai,đứa thì bắt tay,đứa thì chúc nó đi bình an.Chúng nó tạm biệt nhau đủ kiểu.Nó phải đi rồi,mấy đứa con gái vội ôm nó thêm cái nữa.Nó quay bước đi.Cho đến khi nó vào hẳn bên trong thì đám bạn 11A3 của nó và dì mới về.

Trung Quốc..

-Đi máy bay lâu vậy,con có thấy mệt không?

-Dạ không.

-Vậy sao?Sức chịu đựng của con tốt thật.Chúng ta sang bên kia đi,sẽ có người đến đón.

Trước mặt nó giờ là chiếc Mescedes-Benz bảy chỗ dành cho dân vip đi.Một người đàn ông từ trong xe bước ra và chạy đến mở cửa xe sau.Tiếp đó,ông ta cúi đầu nói:

-Mời phu nhân và tiểu thư lên xe.

Tiểu thư ư???Nó không ngờ mình được gọi như thế,nó không thích cách gọi này cho lắm,cứ trang trọng hóa thế nào ấy,nó sửa:

-Cứ gọi tôi là Trúc Lâm.

-Vâng,thưa cô Trúc Lâm.

Cô Trúc Lâm???Cách gọi này còn tệ hơn nhưng cho qua,nó mệt lắm rồi,phải có chỗ nào nghỉ thôi.Nó ngồi trên chiếc xe sang trọng đó nhưng nó không để ý gì đến chiếc xe.Nó không phải người lóa mắt vì của cải.Mắt ngắm nhìn phố phường Trung Hoa,nó chú ý đến những con chữ loằn ngoằn như giun bò,mà nó thì cóc biết gì về tiếng Hoa mới chết chứ.Thoáng chốc đã đến nơi.

”OH..MY..GOD..”-Nó tự nghĩ thầm-”Cái này là nhà hay lâu đài vậy?Nhìn mà choáng chết đi được.Ngôi nhà vừa cao,vừa rộng,ngước lên rớt mũ cũng không thấy nóc nhà.”Đúng là ngôi nhà này đẹp thật,có lẽ do một kiến trúc sư nổi tiếng thiết kế.Phía trước là sân được trồng đầy cỏ và rào bởi một hàng rào trắng.Ngôi nhà thiết kế theo kiểu nhà kính có không gian mở tạo cho ngôi nhà trông vừa sang trọng vừa ấm cúng.

Sau 1 phút lặng đi trước ”tòa lâu đài” đó,nó đi theo người đàn bà đó vào nhà.

-Phu nhân và tiểu thư đã về.

Tiếng nói làm nó giật mình,không chỉ của một người mà là tiếng của nhiều người.Đó là những người giúp việc làm trong nhà này.”Đúng là nhà giàu có khác mà”-nó tự nghĩ.

-Mời tiểu thư theo tôi lên phòng.-Một cô giúp việc nói.

-Vâng.

-Đây là phòng của tiểu thư,tôi xin phép đi xuống.

Mở cửa phòng ra.OH…MY…GOD..Lần thứ 2 nó nói câu này,căn phòng quá đẹp.Căn phòng mang ba màu trắng,đen,cam.Màu trắng tinh khiết.Ghế đệm,đèn ngủ mang màu đen và màu cam của những vật bằng gỗ như tủ áo quần,sàn nhà,..Căn phòng sang trọng,ấm cúng,mang nét đẹp dịu dàng,..Phải nói sao đây nhỉ?Chỉ có thể nói là nó quá tuyệt.Nó được sống trong ngôi nhà rộng lớn,trong căn phòng tuyệt vời này,thế là đủ.Có lẽ đó sẽ bù đắp được phần nào sự trống trải trong lòng nó(vì căn phòng quá ấm áp).Giờ nó đã thật sự trở thành một tiểu thư giàu có rồi.

Ấn tượng đầu…???

Trong phòng khách…

-Mẹ về rồi à?-Hắn ta hỏi ngay khi vừa bước vào phòng khách(mới đi chơi về mà)

-Ờ,con nhỏ tên Trúc Lâm,con hãy đối xử với nó như em gái.

-Con biết rồi mà.-Hắn nói với giọng chán nản.

-Mang cái này lên cho con bé.-Mẹ hắn vừa nói vừa chỉ vào chén cháo tổ yến đặt trên bàn.

-Con đem sao?Tại sao chớ?-Hắn ngạc nhiên.

-Hãy đối xử với nó như em gái.-Mẹ hắn lặp lại câu nói vừa nãy.

-Con biết rồi.-Hắn đành xuống nước.

Thật ra hắn cũng trông đợi vào cô em gái này lắm chứ,vì từ trước đến giờ hắn làm gì có em.Nếu cô bé này mà học giỏi,xinh xinh một tí lại ngoan