
trên người đã ngả màu vàng lóe sáng.
“Ào.”
Cả sân sôi sục.
Tiếng vỗ tay rầm rập, hòa cùng tiếng hô, “Hay!Hay quá!”, vang dội như sấm.
Thực lực ngang ngửa, cả hai bên đều dốc toàn bộ sức lực khiến không khí trên võ đài càng sục sôi quyết liệt, khiến người xem toát mồ hôi, mỗi lỗ chân lông dường như đều giãn rộng.
Trọng tài ra hiệu, đá trúng đầu được hai điểm.
2:2
Tỷ số đã cân bằng.
“Ha ha! Kim Mẫn Châu thật là…”
Thấy Kim Mẫn Châu bị cú đạp từ trên không như trời giáng vậy mà chỉ ngất trên đệm hai phút rồi lại nhảy vọt tấn công như rồng cuộn được, Hiểu Huỳnh bất giác lắc đầu vẻ thán phục.
CHUONG 4 + 5 + 6 (28)
Trận đấu lại tiếp diễn căng thẳng.
Kéo dài đến hiệp phụ thứ nhất.
Hiệp phụ áp dụng phương thức “Cái chết tức thì”,khi một bên ghi được điểm là lập tức kết thúc trận đấu. Bách Thảo và Kim Mẫn Châu không hề nao núng, cách đánh không những không bảo thủ trái lại càng linh hoạt càng được phát huy.
Những cú lăng chân như chớp!
Những cú giằng co giáp lá cà!
Những người ngồi dưới như bị hút vào màn biểu diễn của hai đấu thủ trên võ đài, những ánh mắt không chớp, cao trào tiếp cao trào, tiếng reo hò vang dội thung lũng, không phải vì hai tuyển thủ, sự cổ vũ cuồng nhiệt lúc này khiến những gì đang diễn ra trên võ đài không còn là trận đấu nữa mà thực sự là trận so tài giữa những kẻ mạnh!
“”Phầng!”
Sau cú đá thứ hai, người Kim Mẫn Châu lắc nhẹ,né sang phải!
“Ôi!”
Hiểu Huỳnh, Mai Linh hoảng hốt thất kinh
. Mỗi khi Thích Bách Thảo sử dụng tam đả song phi liên hoàn, đối thủ nhất nhất đều lùi về phía sau né tránh, bởi đó là phản ứng trực tiếp nhất, tốc độ nhất, lần trước cũng như vậy. Nhưng lần này , Kim Mẫn Châu tránh sang phải và đã tránh được!
Ngồi trong đội hình Xương Hải, Lý Ân Tú vẫn chăm chú quan sát.
…
…
“Thích Bách Thảo kia chắc chắn sẽ vẫn sử dụng tam đả song phi liên hoàn, em nhất định phải nghĩ cách phá giải khiến cô ta không thể đắc ý lần nữa!”, đêm đã khuya, hai mắt Kim Mẫn Châu sáng quắc long lanh. Lau mồ hôi túa ra đầm đìa, quỳ trên đệm tập vắt óc suy nghĩ, đột nhiên hét lên…
“Ân Tú sư tỷ, em hiểu rồi!”
“Thế nào?”
Lúc đó Lý Ân Tú đang dựa người vào cửa sổ đọc tiểu thuyết của một tác gia thời Minh, bỗng dưng sách bị giật khỏi tay.
“Thích Bách Thảo cố ý!”, Kim Mẫn Châu hai mắt long lên.
“Ờ, nói đi!”, Ân Tú lấy lại quyển sách từ tay Kim Mẫn Châu.
“Nếu cô ta đá thế này, em sẽ lùi về sau, cô ta đá lần nữa em lại lùi về phía sau”, nhắc lại lộ trình tấn công của Thích Bách Thảo, Mẫn Châu nghiến răng nói, “Vậy, khi cô ta ra chân lần thứ ba đá qua như thế này, tốc độ lùi về phía sau của em chắc chắn không theo kịp tốc độ tiếp tục tấn công của cô ta!”
“Ờ, tiếp tục!”
“Cho nên, em sẽ không mắc bẫy!”, Kim Mẫn Châu cười gằn, “Em phải tránh sang bên như thế này!Chắc chắn cô ta không ngờ tới, cú ra chân sẽ mất mục tiêu, không thể khống chế được phương hướng, lúc đó chỉ cần cô ta hơi do dự là có kẽ hở, cơ hội của em sẽ đến, ha ha ha!”.
Lý Ân Tú mỉm cười.
“Ân Tú sư tỷ cười gì cơ!”, Kim Mẫn Châu hơi hoảng, chạy đến bên lắc tay Ân Tú, “Em có chỗ nào sai? Nếu như vậy Thích Bách Thảo kia chắc chắn trở tay không kịp sẽ bị em đánh bại đúng không?”.
CHUONG 4 + 5 + 6 (29)
“Có lẽ.”
Trong đầu hiện ra đôi mắt như mắt hươu của cô gái, Lý Ân Tú bỗng dưng muốn biết, nếu theo các ứng phó như vậy của Kim Mẫn Châu, cô gái đó sẽ phản ứng như thế nào.
“Ờ, em cứ thử xem.”
…
…
“Phầng!”
Kim Mẫn Châu né sang phải, trong lúc chân thứ hai của Thích Bách Thảo đá vào không khií, luồng gió theo chân còn ngưng trên không, Kim Mẫn Châu nhìn rõ vẻ mặt thoáng ngỡ ngàng của Bách Thảo, cú đá thứ ba có phần do dự.
Quả nhiên!
Kim Mẫn Châu mừng như điên!
“Hây!”
Cơ hội của cô đã đến!
Dùng lời trợ uy, Kim Mẫn Châu hét lên một tiếng rồi ra đòn đá ngang với sức lực toàn thân tràn trề! Ta muốn Thích Bách Thảo đại bại ở chính cú liên hoàn song phi thứ ba mà cô ta đắc ý nhất! Giống như mấy hôm trước, ta bị cô ta hạ nhục bởi thập bát song phi liên hoàn sở trường của ta,còn hôm nay…
Ta, phải, phản, kích…!
“Phầng!”
Ánh nắng chói chang vẫn rọi xuỗng võ đài, chính trong khoảnh khắc Kim Mẫn Châu săp ra đòn phản kích một cách oanh liệt…
“Hự!”
Ngực bị đối phương đá trúng, không đau lắm nhưng cú ra chân chắc nịch dứt khoát đó đá trúng ngực cô.
Cú song phi thứ ba…
Kim Mẫn Châu sửng sốt.
Sau đó hai mắt cố mở, liên tiếp lùi mấy bước một cách không thể tin nổi, không thể tưởng tượng nổi
. Tại sao…!
Điều đó tuyệt đối không thể! Rõ ràng cô đã tránh sang phải và phản kích theo đúng ý định, tại sao Thích Bách Thảo vẫn đá trúng cô!
3:2
Trọng tài đưa ra phán quyết, Thích Bách Thảo được điểm, chiến thắng!
Trận đấu kết thúc.
“A…!”
Toàn thể đội Ngạn Dương xúc động trào nước mắt ,nhảy lên ôm chầm lấy nhau! Nữ tuyển thủ ưu tú nhất khóa tập huấn hè được vinh danh tại đây! Chính là Thích Bách Thảo! Là người sớm chiều gần gũi bên họ!
Nhược Bạch hít một hơi dài, thở phào nhẹ nhõm rồi chậm rãi đứng lên.
Sơ Nguyên xúc động, ánh mắt từ từ rời võ đài hướng vào Nhược Bạch, mỉm cười nói:
“Cô ấy quả thực rất xuất sắc.”
Cố