XtGem Forum catalog
Tính kế xem mắt

Tính kế xem mắt

Tác giả: Tử Văn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324083

Bình chọn: 7.00/10/408 lượt.

iếp tục tranh luận với cô.

“Nhưng, ngày hôm qua ông nội tôi đã nhắc nhở tôi, nếu đối tượng xem mắt với tôi là em, thì tôi cần phải giúp đỡ công ty của Tống gia các em vượt qua cửa ải khó khăn này, ngược lại…”

Nghe được câu đó, sắc mặt cô khẽ biến đổi, trong mắt không tự chủ hiện lên vẻ bi thương, giống như vừa bị đả kích nặng nề, giọng nói mất mác.

“Đây là giao dịch phải không?”

Anh nheo mắt nhìn cô, trong mắt tràn đầy khó hiểu.

“Đúng vậy. Anh cho chúng tôi tiền, tôi phải làm gì…”

Cô ép buộc bản thân mình coi như không có chuyện gì.

“Cho nên anh mới bảo tôi, bởi vì tôi là người đại diện sao? Một khi đã như vậy, cho tôi hỏi — tôi cần phải làm gì nữa?”

Đỗ Phù Lãng nghe xong, nhíu mày, nhìn cô bằng ánh mắt khó tin.

“Tôi hiểu thương nhân các anh không bao giờ làm chuyện vô nghĩa, tôi rất hiểu, tôi rất rõ điều đó.”

Cô hít một hơi thật sâu, cố nén cảm giác bi thương

“Coi như chúng tôi đã nợ các anh một nhân tình, sớm muộn gì tôi cũng sẽ trả cho đủ.”

Anh nâng cằm cô lên, nhìn thẳng vào đáy mắt cô, giọng nói trầm xuống.

“Chuyện giữa tôi với em và chuyện tiền nong là hai chuyện không liên quan đến nhau. Anh trai cô phạm sai lầm, trong mắt tôi cũng không có liên quan gì đến em. Tôi hôn em chỉ là bởi vì tôi muốn, nếu như sau này quan hệ của chúng ta có phát triển ra thế nào, thì cũng chỉ là tình yêu giữa nam và nữ. Không liên quan đến anh trai em, tôi không cho phép em bị ảnh hưởng bởi vì chuyện này.”

Giọng anh trầm thấp nói bên tai cô một hồi, khiến cho cô cảm thấy nhồn nhột mà bật cười.

Đỗ Phù Lãng nghi ngờ nhìn cô, rỗ ràng là anh đang rất nghiêm túc, tại sao lại có thể khiến cô cười sảng khoái đến như vậy?

“Không cho phép?”

Cô không sao dừng được cơn buồn cười.

“Anh thật là ‘man’ nha! Thật không nghĩ tới mặc dù thân thể anh ốm yếu như thế, mà còn có thể có được khí thế không ai bì được như vậy, thật là bất đồng a.”

Anh cảnh cáo nhìn cô lườm một cái.

“Tống Ninh Ninh, phải có chừng mực.”

“Chờ tôi cười xong sẽ dừng lại.”

Cô cười thoải mái một hồi.

Thấy bộ dáng cô cười đến sáng lạn như thế, anh tiến lại gần chạm nhẹ vào cô, xoay người, hôn lên môi cô.

Cô kinh ngạc, lại không có cách nào để né tránh, dù sao thì đã có lần đầu tiên rồi, nên lần thứ hai cũng cảm thấy rất tự nhiên, huống hồ, cảm giác tiếp xúc thân mật với anh cũng không tệ cho lắm.

Khi anh kéo cô vào trong ngực ôm lấy, thì cô đã không còn khả năng kháng cự nữa rồi, huống hồ, cô không thể làm trái lại ý anh, vì sợ anh lại bệnh tim tái phát, đó là chỉ là cái cớ cô tìm được mà thôi, thực ra thì, cô căn bản cũng không muốn kháng cự….

Chương 6

Vừa bước vào trong phòng họp thấy em gái đang ngồi trong đó, Tống Tĩnh Ninh không khỏi bĩu môi.

“Ninh Ninh, em không nghe lời, không phải là người ta đã nói muốn em…”

“Ngậm miệng!”

Tống Ninh Ninh không để ý gì, ngắt lời anh trai, ngón tay chỉ ra phía sau.

“Anh ta đang đến rồi.”

Tống Tĩnh Ninh sửng sốt, tầm mắt chuyển hướng ra phía sau cô thì nhìn thấy Đỗ Phù Lãng. Đáy mắt hiện lên sự kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã giấu đi không thấy bóng dáng.

“Anh ta muốn bàn chuyện với anh.”

Cô ngồi thẳng người trên sofa, cởi giày ra, cực kỳ tự nhiên co chân lại, tìm một tư thế thoải mái nhất mà ngồi.

Tầm mắt Đỗ Phù Lãng nhìn tới trên người cô, đem tất cả những động tác của cô thu vào trong mắt.

“Không thể được?!”

Bắt gặp ánh mắt anh, miệng cô nhếch lên.

“Như vậy cũng không thể được?”

“Đây là chỗ làm việc.”

Đỗ Phù Lãng trả lời ngắn gọn.

“Mẹ nó! Như thế mà cũng nói xuôi cho được à?”

Đỗ Phù Lãng nhíu mày nhìn cô.

Cô làm một cái mặt quỷ nhìn lại anh, rồi cũng không tình nguyện đặt chân xuống, vừa xỏ giẩy, vừa bĩu môi nói.

“Đây mà là văn phòng của anh trai ẻo lả của tôi, tôi muốn làm cái gì anh ấy đều sẽ không nói gì, anh sao lại lắm chuyện như vậy chứ?”

Đỗ Phù Lãng quay đầu về phía Tống Tĩnh Ninh, cố ý làm như không nghe thấy lời cô nói.

Tống Tĩnh Ninh ngạc nhiên nhìn hành động của em gái, mặc dù trên mặt biểu hiện không muốn nghe theo, nhưng lại ngồi rất nghiêm trang, ngoan ngoãn nghe lời…. Tống Ninh Ninh có thể ngoan ngoãn nghe lời sao?

Anh nhìn người đàn ông ở trước mặt, ngầm đánh giá người này thật là không đơn giản.

“Ông nội tôi có hứa với anh một việc, vừa đúng lúc tôi có thời gian, cho nên tôi sẽ đứng ra xử lý việc đó.”

Đỗ Phù Lãng nhàn nhạt nói với Tống Tĩnh Ninh.

Đối với cá tính của hai anh em sinh đôi bọn họ hoàn toàn trái ngược này, ngay cả đến hình dáng bên ngoài đã rất khác nhau đến vậy. Nếu như bọn họ không nói ra, thì chẳng có ai có thể đoán được bọn họ là hai anh em sinh đôi.

Hơn nữa, người anh cả của nhà họ Tống này, mặc dù mới là lần đầu tiên anh gặp anh ta, nhưng lại khiến cho anh có cảm giác rất quen thuộc.

“Ông nội anh?”

Vẻ mặt Tống Tĩnh Ninh hơi sững sờ một chút, sau đó rất nhanh liền khôi phục lại.

“Đương nhiên. Ninh Ninh, anh có vệc phải bàn với anh Đỗ đây một lát, em ra ngoài một chút đi.”

“Có chuyện gì thì cứ nói ở trước mặt em là được rồi.”

Tống Ninh Ninh ngay lập tức cự tuyệt đề nghị của anh trai.

“Ninh Ninh,”

Tống Tĩnh Ninh làm nũng kêu lên.

“Cho ngườ