pacman, rainbows, and roller s
Tình Yêu Quý Tộc

Tình Yêu Quý Tộc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327754

Bình chọn: 8.00/10/775 lượt.

gười thôi.Xuân hơi cúi chào Băng rồi quay mặt đi.

Cô vẫn có chút bực bội khi nhìn thấy anh.

Đó là lí do mấy bữa nay cô không chỉ tránh mặt Phong mà còn tránh thêm cả Băng.

Một điều hết sức khó hiểu và vô lí.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 61- 80 (29)– Chào cậu, đi đâu thế? – Duy mở lời.– Ừ, chỉ là tiện đường đi tìm cậu thôi.

– Băng đáp, dời anh mắt từ Xuân sang Duy.– Em chào hai anh.

– cô nói rồi bỏ đi– Khoan đã.Cô không nói gì, quay qua nhìn anh.– Tôi xin lỗi, có lẽ hôm đó tôi hơi nóng vội, đúng là tôi đã thấy bản tài liệu đó.

– Băng vội giải thích.Đôi mắt trong veo kia thoáng rung động.

Lời xin lỗi của Băng làm cô cảm thấy có chút thoải mái, hài lòng.– Không cần xin lỗi đâu ạ.

Là do em bất cẩn.

– cô lắc đầu.Băng không nói gì.– À này, hai người đang định bỏ rơi tôi đó sao? – Duy chen vào, làm cả Băng và Xuân đều bối rối.– Em xin lỗi.– Đùa thôi mà.

Băng, cách xưng hô của cậu như thế có gọi là quá lạnh lùng không? Dù gì cũng đã sống chung một nhà hơn năm tháng rồi gì nữa.

– Duy nói.– Vậy sao? – Băng hỏi.– Em thấy thế ổn rồi, không có gì đâu mà.

– cô lắc đầu.

Từ dưng cô lại thấy ngượng.– Đổi cách xưng hô đi nào.

Cũng đã biết nhau rồi mà.

– Duy nói tiếp.– Ừ.

Được rồi.

– Băng gật đầu, khuôn mặt thanh tú của anh thoáng có sự bối rối.

Sao anh hôm nay lại dễ bắt nạt thế nhỉ.– Thôi, em phải đi thật rồi.

Chào hai anh.

– cô cúi đầu rồi bỏ đi.Một phần vì không muốn phải vào lớp trễ hơn, có lẽ phần còn lại là cô muốn trốn khỏi cuộc đối thoại của hai người kia.

Nó đang làm cô phải xấu hổ.

Từ trước tới giờ, xưng hô giữa cô và Băng chỉ là như vậy, nếu đổi sang như cách Phong và những người khác thì có quá thân mật không nhỉ?Cái này lại là một vấn đề được cường điệu hóa.

Mọi người vẫn gọi như thế thì tại sao đối với Băng cô lại cảm thấy xấu hổ chứ?…………………………….– Cậu gặp cô ấy rồi sao? – Băng hỏi Duy khi cả hai bước song song, dọc hành lang để về lớp.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 61- 80 (30)– Sao? Không được à? – Duy hỏi vặn lại.– Không…ý tớ là…  Băng lắc đầu.– Được rồi, không cần phải giải thích đâu.Băng lưỡng lự, định nói gì đó rồi lại thôi.Cả hai im lặng suốt dọc đường đi, dường như mỗi người đều đang cố gắng kìm nén câu hỏi trong lòng mình vì một lí do nào đó.

Và có lẽ Duy là người không thể tiếp tục giữ nó lại’;– À, chuyện tối hôm đó tớ có nghe rồi.

Là thật sao? – giọng của Duy có chút ngờ vực.Băng chợt hiểu ý của Duy.

Khẽ thở dài một lúc, anh gật nhẹ.– Thật khó hiểu.

Cậu ấy hoàn toàn không nhớ gì trước đó cả.

– anh tiếp lời.– Vẫn chưa điều tra ra sao?– Ừ, vẫn thế.– Cậu có vẻ quan tâm tới việc này quá nhỉ?– Không…chỉ là nó có ảnh hưởng tới chúng ta một chút mà thôi.

– Băng đáp nhưng cũng không thực sự hiểu ý của câu nói đó.– Vậy sao?Băng gật đầu.

Duy thấy vậy cũng khẽ mỉm cười tán đồng, rồi cả hai lại tiếp tục im lặng hết quãng đường về lớp.Băng đang nghĩ vu vơ về một điều gì đó, một điều khiến anh phải khổ tâm rất lâu.

Biết bao giờ anh mới có thể bỏ gánh nặng đó xuống chứ?Và nụ cười nhẹ của người con gái kia chợt xuất hiện trong đầu.

Nó làm anh thấy bình tĩnh đôi chút.

Có khi nào, người đó có thể giúp anh không???Chương 69Sáng chủ nhật yên tĩnh.

Không khí đang dần ấm hơn, mang theo cái dấu hiệu “may mắn” cho một ngày mới.Cây cối như cũng bừng tỉnh để chào đón nắng mới cũng ngày mới.

Gió khẽ rung, nắng lan tỏa trong không gian làm cho những hạt sương như long lanh, tinh khôi tuyệt đẹp.Một người con gái đang mải mê với những khóm hoa nhỏ ở một góc nhỏ của khu vườn.

Tâm trạng có phần hào hứng đôi chút.

Khuôn mặt non nớt ngày nào đã có phần trầm lại, chín chắn hơn.

Có lẽ do sự tác động của việc phải xa gia đình sớm như thế này và còn phải chịu bao nhiêu việc không hay.Cùng lúc đó, ở một nơi không xa nơi của người con gái kia đứng là một chàng trai.

Dáng vẻ khôi ngô, đĩnh đạc, đầy cuốn hút.

Cái nhìn cương nghị, điềm tĩnh của một con người trưởng thành khiến anh có phần không hợp với cái tuổi mà đáng ra là phải vui tươi, ồn ào.

Biết sao được, từ nhỏ anh và em trai của mình đã được nuôi dạy trong một môi trường khắc nghiệt như vậy, đòi hỏi phải có sự nỗ lực không ngừng.

Dần dần anh cũng quen với cuộc sống tĩnh lặng đó.

Em trai anh cũng thế nhưng có lẽ tính ngang bướng nên nó càng ngày càng bất trị như vậy.

TÌNH YÊU QUÝ TỘC CHƯƠNG 61- 80 (31)Bước đi thật chậm trong khu vườn lúc sáng sớm như thế này, luôn mang lại một cảm giác yên bình, cô độc cho anh.

Anh thích thế.Chắc cũng đã rất lâu rồi, anh mới có thời gian để thư giãn như thế này, dành cho mình môt chút không gian riêng cho tâm hồn được nhẹ nhõm.

Công việc trên trường, rồi còn phải học việc với ông làm anh đôi lúc thấy mệt mỏi.Hôm nay cũng thế, lại một cuộc họp lớn mà ông nội muốn anh đi.

Mục đích là cho anh làm quen với cái môi trường thượng lưu, nơi mà mọi người dường như đều giả tạo và nham hiểm trong mắt anh.

Không thích nó lắm nhưng anh vẫn làm.Có một điều khiến anh hơi ái ngại là sự vồ vập của một vài người.

Họ sấn tới anh, mong muốn anh và con gái họ hay gì gì đó có thể thành cặp, cốt lõi cũng chỉ vì địa vị mà anh đang đứng.