Polly po-cket
Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327810

Bình chọn: 7.00/10/781 lượt.

pha.

Trong mắt nàng tràn đầy nhu tình, tay nàng nắm lấy tay Quân Khuynh Vũ nói: “Về sau khi nắm tay ta không cần vận khí làm ấm. Tay huynh lạnh, hãy để ta sưởi ấm cho huynh.”

Quân Khunh Vũ nắm tay Lạc Khuynh Hoàng khẽ khựng lại, ngoái đầu nhìn đến nụ cười làm điên đảo chúng sinh ấy, nụ cười kia dịu dàng mà trong suốt, không chút nhiễm bụi, hắn theo bước cũng phát ra giọng nói ôn nhu trong trẻo: “Tốt.”

Yến hội đã gần đến hồi kết, nhưng tâm nguyện của mọi người vẫn còn chưa kịp bày tỏ hết. Đơn giản bởi vì ý trung nhân của họ cũng không muốn định ra hôn sự.

Kinh thành tứ công tử, Quân Khuynh Vũ và Lạc Vân Chỉ đã định ra hôn sự. Cứ tưởng lần này Liễu Tư Triệt và Quân Kiền Linh cũng sẽ đưa ra quyết định, nhưng hai người lại chỉ nói chưa xác định. Đến cả Thiên Lam công chúa cũng không chọn phò mã.

Rồi con gái Binh bộ Thượng thư Hoa Như Mi, Trương Tuân con trai Hình bộ Thượng thư cùng con trai Công bộ Thượng thư Lưu Tử Hiên đều không thỉnh chỉ tứ hôn.

Có thể nói, yến hội lần này ngoài trừ việc tứ hôn Lạc Vân Chỉ và Nạp Lan Lâm được cho là đáng chú ý thì các thỉnh cầu tứ hôn khác đều là vài người có chút quan chức không đáng để tâm.

Sau Vạn gia yến, Lạc Vân Chỉ và Nạp Lan Lâm cử hành hôn lễ, mà Nạp Lan Lâm cũng chính thức trở thành chị dâu Lạc Khuynh Hoàng.

“Học thức của chị dâu thật uyên bác!” Lạc Khuynh Hoàng nhìn Nạp Lan Lâm bày trận pháp trên bàn cờ không khỏi tán dương, đôi mắt tỏa sáng.

Nạp Lan Lâm nghe Lạc Khuynh Hoàng khen nàng, trên mặt lộ ra thần sắc xấu hổ, bình thản thanh nhã trước sau như một, khiêm tốn nói: “Ta chẳng qua là lúc rảnh rỗi xem chút binh thư trận pháp, tùy ý chơi đùa, làm sao bằng được tài nghệ kinh diễm của Khuynh Hoàng muội, trận pháp bực này chỉ sợ không vào mắt muội được.”

“Chị dâu nói thế nào chứ Khuynh Hoàng chỉ là tùy ý đùa nghịch mà thôi.” Lạc Khuynh Hoàng thật tâm nói, đối với trận pháp và binh thư nàng mặc dù có nghiên cứu nhưng hiểu biết cũng không nhiều, nhất là về phương diện trận pháp, nàng nghiên cứu thiên về trận pháp trên võ học mà không phải bày trận, hành quân đánh giặc. Bởi vậy, trận pháp này của Nạp Lan Lâm mặc dù không tính cao thâm nhưng với nàng mà nói thì cực kỳ mới lạ.

Lạc Vân Chỉ thấy Lạc Khuynh Hoàng ở trong sân nói chuyện phiếm với Nạp Lan Lâm thì đến nhìn xem, nghe được lời hai người họ đàm thoại, không khỏi cười sang sảng nói: “Hai người các muội cũng đừng khiêm tốn lẫn nhau!”

“Vân Chỉ đã về.” Nạp Lan Lâm vừa nhìn thấy Lạc Vân Chỉ, sự thanh nhã tự nhiên trên mặt biến mất, gương mặt hiện nét ửng hồng khả nghi. Một đôi mắt nước hàm chứa nhu tình, dịu dàng hỏi: “Có mệt mỏi không? Muốn ăn chút điểm tâm không?”

Lạc Khuynh Hoàng ngồi một bên nhìn phản ứng của Nạp Lan Lâm, không khỏi che miệng cười trộm, cười nhạo huynh trưởng mình: “Mị lực ca ca thật lớn. Chị dâu muội ôn hòa thẳng thắng như vậy cũng chỉ có đối mặt ca ca mới có thể lộ ra thần sắc tiểu nữ nhi thẹn thùng như thế.”

Lạc Vân Chỉ bị muội muội mình nói thế, mặt cũng hơi đỏ hồng, có chút ngượng ngùng nhéo nhéo cái mũi Lạc Khuynh Hoàng, thầm oán: “Khuynh Hoàng càng ngày càng tỏ ra không hiểu quy củ.”

Lạc Khuynh Hoàng thè lưỡi với Lạc Vân Chỉ, lại liếc nhìn Nạp Lan Lâm true ghẹo: “Ca ca cùng chị dâu vừa tân hôn, tình cảm đúng là nồng hậu, Khuynh Hoàng sẽ không ở trong này làm kì đà. Trình độ hành quân bày trận thì ca ca hơn xa Khuynh Hoàng, nếu chị dâu thích có thể thỉnh giáo ca ca.”

“Mồm mép Khuynh Hoàng thực lợi hại, ngược lại không biết khi gặp thất điện hạ phải hay không cũng lanh lợi như vậy đây?” Nạp Lan Lâm cười nhạt liếc Lạc Khuynh Hoàng, cũng mở miệng chế nhạo: “Đại điển phong phi của thất hoàng tử hình như cũng chỉ cách một tháng nữa thì phải.”

Nghe được mấy chữ đại điển phong phi, trên mặt Lạc Khuynh Hoàng cũng xuất hiện vài vệt đỏ, có vài phần ngượng ngùng nói: “Chị dâu giễu cợt Khuynh Hoàng.”

Nhìn dáng vẻ tiểu nữ nhi của muội muội, khóe môi Lạc Vân Chỉ toát ra nụ cười dịu dàng, bất chợt như nhớ tới điều gì, cau mày, trong mắt hiện lên tia lo lắng.

Lạc Khuynh Hoàng chú ý tới phản ứng của Lạc Vân Chỉ, nghi hoặc lên tiếng: “Ca ca làm sao vậy? Hay hôm nay trên triều xảy ra chuyện gì?”

“Hoàng đế Tây Quyết băng hà. Thái tử Tây Quyết Âu Dương Triệt nối ngôi vua. Hoàng thương kiến nghị muốn phái người đi sứ sang Tây Quyết chúc mừng, ngài hạ lệnh cho nhị hoàng tử và thất hoàng tử cùng đi.” Lạc Vân Chỉ kể giản lược chuyện trên triều cho Lạc Khuynh Hoàng, nói tiếp: “Lần đi Tây Quyết này, chỉ sợ chậm nhất cũng trên một tháng, thêm thời gian ở lại Tây Quyết, hôn kỳ sợ phải trì hoãn.”

“Muội còn tưởng chuyện gì.” Lạc Khuynh Hoàng nghe xong chuyện Lạc Vân Chỉ kể thì thở dài nhẹ nhõm một hơi, tiếp lời: “Âu Dương Triệt tuy đăng cơ nhưng thế lực bên trong Tây Quyết vẫn phức tạp rắc rối, giờ phút này đi Tây Quyết, đúng là thời cơ tốt đạt được sự giúp đỡ của Tây Quyết, Quân Kiền Linh đi, Vũ làm sao có thể không đi chứ?”

Lạc Vân Chỉ nhíu mày nhìn Lạc Khuynh Hoàng. Nói như thế không sai, thất hoàng tử không có khả năng buông tha cho cơ hội lần này, nếu không chẳng khác nào mất đi tiên cơ. Mà đại