XtGem Forum catalog
Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329360

Bình chọn: 9.00/10/936 lượt.

hết.

Em phải học cách từ bỏ, học cách quên anh. Em tin là anh cũng làm được, đừng vì lòng ích kỉ, ước muốn chiếm hữu của bản thân mà làm tổn thương đi người con gái đã từng yêu anh, đã từng hy sinh tất cả vì anh.

Em không cần anh phải trả ơn cho em hay đền đáp cho em. Em chỉ cần anh từ nay sống vui vẻ, mỉm cười, mở rộng trái tim của anh ra là anh đã trả ơn cho em, là anh đã cổ vũ cho em sống tiếp, cổ vũ cho em sống trong hy vọng rồi.

Em chỉ cầu mong có thế, chỉ yêu cầu anh làm được bao nhiêu đó thôi. Liệu anh có thể vì em mà làm như thế không…?? Anh có làm được không…??

Người ta không ai thoát khỏi được định mệnh của chính mình. Mặc dù đã cố trốn chạy, cố bỏ trốn nhưng cuối cùng Thanh cũng chạy không thoát.

Sự xuất hiện của Thiên Long, bố mẹ Thanh, mẹ hắn và sự xuất hiện của Trang trong nhà bà Hường làm cả hai ông bà kinh ngạc. Do ông Phương có việc bận nên không đi được, thành ra chỉ có bố mẹ Thanh, mẹ hắn và Trang bay sang đây.

Thanh ngồi im lặng như pho tượng, bây giờ tâm hồn Thanh đã chết, trái tim Thanh đã đóng băng lại. Thanh không còn cảm nhận được không khí xung quanh nữa.

Bà Katthy Phạm, bà Hồng Nhung khóc sụt sịt, cả hai người hết ôm, hết hỏi han, rồi lại đến trách móc, thằng bé đang được Trang bế, trên đôi mắt của Trang, hai dòng lệ đang tuôn trào.

Mặt Thanh đã tái nay càng tái. Thanh hận hắn, hận hắn thấu xương, Thanh không muốn nói gì mà cũng không muốn giải thích gì cả.

Thanh nhìn sáu người xung quanh, nhìn đứa con trai bé bỏng đang được Trang nựng trên tay. Sức mạnh người mẹ trong Thanh trỗi dậy, Thanh đón lấy thằng bé trên tay Trang, Thanh ôm lấy nó thật chặt, đôi mắt Thanh đầy cảnh giác, Thanh sợ họ cướp mất thằng bé, sợ họ làm tổn thương thằng bé, sợ sẽ không bao giờ còn gặp lại được nó nữa.

Bà Hồng Nhung run run hỏi.

_Thằng nhóc…thằng nhóc là con..con của….??

Thanh gạt lệ đáp.

_Cháu xin lỗi nhưng thằng nhóc không phải là….!!

Thanh chưa kịp nói hết câu. Thiên Long đã cướp lời.

_Mẹ hãy để cho cô ấy nghỉ ngơi, vừa mới sinh xong cô ấy hãy còn yếu, đến khi nào cô ấy khỏe mạnh chúng ta sẽ nói chuyện này sau…!!

Thanh hét.

_Anh im đi. Tôi phải nói sự thật cho bố mẹ anh biết…!!

Thanh quay sang bảo bà Hồng Nhung.

_Thưa bác…!! Cháu biết là bác luôn mong cháu và anh Thiên Long nên đôi nhưng bây giờ cháu đã yêu một người khác, có con với một người khác, nên cháu không thể nào lấy anh Thiên Long được, mong bác hiểu và thông cảm cho cháu.

_Cháu thành thật xin lỗi. Cháu nghĩ mai sau bác cũng sẽ tìm được một người con dâu xứng đáng hơn cháu, tốt hơn cháu. Cháu cầu chúc anh Thiên Long sẽ tìm được hạnh phúc, cầu chúc bác tìm được một người con dâu hiền ngoan, một người con dâu đảm đang, người đó sẽ yêu thương bác, kính trọng bác như mẹ ruột.

_Cháu không thể và không bao giờ có thể lấy anh ấy được nữa vì bây giờ tâm trí cháu, trái tim cháu đã thuộc về một người khác mà ngay cả cơ thể cháu cũng thế….!!

Hắn tái mặt ngồi phịch xuống ghế, hắn không ngờ là Thanh có thể nói ra những lời như thế, Trang ôm chặt lấy Thanh, bà Hồng Nhung mặt trắng bệch. Bố mẹ Thanh câm lặng, bà Katthy Phạm sau một phút sững sờ vì thông tin mà con gái vừa thông báo. Bà gào lên.

_Con bị điên rồi đấy hả…?? Sao con có thể nói như thế được. Sao con có thể làm như thế…??

_Con quá ngu dại, quá xuẩn ngốc….!! Hạnh phúc đang có trong tầm tay con lại vứt bỏ, con định chạy theo một hình bóng ảo tưởng, một thứ không có thật hay sao…??

_Mẹ không cho phép con làm thế…!! Mẹ cấm con….!!

Bà tiến lại gần Thanh, bà nhìn thằng bé đang mở to mắt nhìn bà không chớp. Thằng bé có nhiều nét rất giống Thanh, nó có đôi mắt to tròn, có làn da trắng hồng của Thanh và điều khiến người ta phải chú ý đến thằng bé là nó rất đẹp, nét đẹp của một người đàn ông, có lẽ khi mang thai Thanh đã nghĩ về người đó nhiều quá nên đứa con mà Thanh sinh ra không khác hắn bao nhiêu.

Lòng bà đang cuộn trào sóng dữ tự nhiên dịu xuống, đúng là đứng trước một đứa trẻ đẹp như thiên thần thế này bà không thể tàn ác được, không thể xuống tay được, không thể không yêu nó, dù nó có là con của ai đi chăng nữa thì một nửa dòng máu nó đang mang là máu của con gái bà.

Bà nghĩ rằng bà sẽ ghét, sẽ hắt hủi thằng bé khi bà biết được sự thật, khi bà biết vì thằng bé này mà con gái bà phải ra đi, phải phá vỡ hạnh phúc đang có với Thiên Long, nhưng đến khi nhìn thấy nó rồi bà không cần lòng được.

Mặc dù còn nhỏ, mặc dù nó mới chỉ có ba tháng tuổi nhưng nó vẫn biết mỉm cười, vẫn biết chìa tay ra đòi bế.

Nước mắt bà Katthy Phạm rơi xuống, bà khóc như mưa, bà bất lực, nhìn vào ánh mắt rực sáng của con gái, nhìn vào khuôn mặt lạnh tanh không biểu cảm của nó bà biết là bà đã thua.

Bà không thể ép nó lấy Thiên Long, mà dù bà có ép, có xích nó lại, nó cũng sẽ tìm cách trốn đi, nó đã yêu thằng kia đến phát điên rồi, nó yêu thằng đó đến nỗi nó không cần biết đến một ai nữa, trong lòng nó chỉ nghĩ về một mình tên đó mà thôi.

Thanh mỉm cười, nụ cười thật đẹp, thật nhẹ nhõm. Thanh nhìn đứa con, nhìn vào đôi mắt thơ ngây của nó. Thanh hít một hơi thật sâu, Thanh bảo sáu người xu