Snack's 1967
Vợ Nhặt

Vợ Nhặt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329575

Bình chọn: 8.00/10/957 lượt.



Thanh cáu.

_Tại sao mình phải thay đổi, mình nghĩ người mà nên thay đổi là hắn mới đúng. Cứ hễ hắn mở miệng ra là lại tìm cách bắt chẹt mình, thật là tức chết mà…!!

_Nếu thế em bỏ hắn đi…!!

Thanh và Trang giật mình quay lại. Trang tức giận.

_Tên kia…!! Ai cho phép anh ăn nói lung tung như thế hả… ??Đúng là phát ngôn bừa bãi… !!

Hắn lạnh lùng.

_Việc đó không liên quan gì tới cô… !!

Trang vênh mặt lên cãi.

_Tại sao lại không liên quan gì tới tôi… ?? Thanh là bạn tôi, tôi phải có trách nhiệm bảo vệ hạnh phúc, tương lai của nó… !!!

Hắn khinh khỉnh.

_Cô nên lo cho cô đi…!!Chưa yêu ai mà đòi bày đặt lên giọng với người khác… !!

_Ai bảo là cô ấy chưa yêu ai… ?? Người cô ấy đang yêu là tôi… !!

Lần này đến lượt ba người giật mình quay lại, Hùng xuất hiện với một nụ cười trên môi. Hắn nheo mắt chào Trang.

_Chào em… !! Thế nào hôm nay em đi chơi với anh chứ… ??

Trang phồng mồm.

_Ai bảo tôi là người yêu của anh hả… ?? Trời ơi… !! Anh quảng cáo to như thế có chết tôi không cơ chứ…?? Kiểu này còn ai dám yêu tôi nữa…!!

Thanh ôm bụng cười thật to, Thiên Long cũng không nhịn được cười, bây giờ trong lòng hắn mọi đám mây u ám đã được xua tan bớt, hắn hiểu là nếu không có được Thanh, hắn nên buông tay, nên chúc phúc cho Thanh được hạnh phúc.

Thanh đang thay quần áo, Thanh muốn ra siêu thị mua một ít đồ, mặc dù biết là tối nay đám cưới của Thanh sẽ được tổ chức tại một nhà hàng lớn của thành phố, thời gian còn lại cho Thanh chuẩn bị không còn nhiều nhưng nỗi lo hai đứa trẻ bị bỏ đói, trong lòng muốn mua vài thứ cho hai đứa, Thanh cầm chìa khóa xe máy, Thanh chuẩn bị rời khỏi nhà.

Điện thoại trong túi áo vang lên đột ngột khiến Thanh giật mình, nhìn số lạ hiện lên trên màn hình, Thanh linh cảm có điều gì đó không hay sắp sửa xảy ra.

Thanh run giọng hỏi.

_Xin hỏi ai đó…??

Giọng một người đàn ông vang lên.

_Cô có phải là mẹ của đứa bé này không…??

Thanh hốt hoảng, giọng Thanh run rẩy.

_Ông..ông bảo…bảo sao…?? Đứa…đứa bé nào…!!

Ông ta bảo thằng nhóc Tiến.

_Mày nói một câu cho cô ta biết mày đang ở đâu đi…!!

Thằng bé ngây thơ, nó tưởng ông ta có lòng tốt đưa nó về với mẹ nó nên nó cười toe bảo Thanh.

_Mẹ ơi…!! Là con đây…!!

Giọng Thanh vỡ òa.

_Tiến…. !! Con có sao không… ??

_Dạ… !! Con không sao… !! Ở đây chơi vui lắm mẹ ạ… !!

Chiếc điện thoại bị giật ra khỏi tay nó. Ông ta gằn giọng hỏi Thanh.

_Thế nào…?? Bây giờ cô đã tin chưa…??

Thang lảo đảo muốn ngã, bịt chặt miệng cho tiếng khóc không thoát ra khỏi cổ họng, Thanh gần như ngất xỉu, mặt Thanh trắng bệch.

_Tại…tại sao..con tôi lại ở trong tay ông… ??

_Mày ngu thế, tất nhiên là tao bắt cóc rồi… !!

Thanh kêu lên.

_Ông…ông muốn gì… ?? Ông cần bao nhiêu tiền… ??

Ông ta bật cười thật to.

_Tiền thì tất nhiên tao phải lấy…!! Nhưng mà mày có muốn gặp lại con mày không…??

Thanh gật đầu.

_Muốn…!!

_Nếu thế mày phải nghe lời tao…!! Phải làm theo chính xác những gì mà tao nói…!! Nếu mày nói cho bất cứ ai biết là tao đang giữ con của mày thì suốt đời này mày đừng hòng gặp lại nó…!!

Thanh ngồi phịch xuống nền nhà. Giọng Thanh tắc nghẹn.

_Tôi…tôi sẽ làm…!! Ông làm ơn nói nhanh lên… !!

_Bây giờ mày hãy rời khỏi nhà…. !! Cầm theo điện thoại của mày… !! Đến đầu ngõ mày rẽ phải cứ thế đi thẳng, đến ngã tư thứ ba rẽ trái, cứ đi cho đến khi nào tao gọi điện thì dừng lại… !!

_Vâng… !!

Ông ta hăm he.

_Mày không được nói cho ai biết là mày đi đâu, mày phải đảm bảo là không có ai bám theo hay đi cùng mày nếu không tao sẽ giết chết thằng bé này ngay lập tức…!!

Thanh run lẩy bẩy.

_Đừng…đừng làm thế. Tôi…tôi sẽ làm theo lời…lời của ông…!!

_Nhanh lên…!!Tao không chờ lâu được đâu…!!

Thanh đứng không còn vững nữa, tin này là một cú xốc quá khủng khiếp đối với Thanh. Tình mẫu tử trong Thanh bùng lên, mặc dù còn yếu, sức khỏe không được tốt nhưng Thanh vẫn cố đứng dậy, vẫn cố làm theo những gì mà tên bắt cóc kia nói.

Thanh không kịp thông báo gì cho cả nhà biết, không kịp nói gì với ai Thanh đã đội nón bảo hiểm, nổ máy, Thanh lái xe ra khỏi nhà.

Thanh vừa đi khỏi được một lúc, Trang ùa vào phòng Thanh như một cơn lốc.

_Thanh…!! Xem mình có gì cho cậu này…!!

Trang ngơ ngác ngó xung quanh, tìm mãi mà không thấy Thanh đâu, Trang nhìn lọ hoa bị rơi vỡ lung tung ở trên sàn nhà, nhìn chiếc khăn tay của Thanh nằm trên bàn bị Thanh xéo quăn, Trang lo sợ. Trang vội gọi điện thoại cho Dũng.

Dũng đang cố giải quyết hết công việc cho xong để còn yên tâm lấy vợ, cảm giác hưng phấn, tầm hồn bay bổng, hạnh phúc làm Dũng khó tập trung vào làm việc, hình bóng, nụ cười, ánh mắt của Thanh cứ bám theo Dũng mãi, Dũng lẩm bẩm.

_Mình yêu cô ấy đến phát điên rồi, kiểu này mà không lấy được cô ấy chắc là mình chết quá…!!

Tiếng chuông điện thoại vang lên bài tình ca, Dũng tưởng Thanh gọi, trên môi Dũng nở một nụ cười hạnh phúc, mặt Dũng đỏ bừng, đến khi biết là Trang tuy hơi thất vọng nhưng Dũng cũng vui vẻ hỏi.

_Chào em. Có chuyện gì không…??

Trang run giọng.

_Thanh….!! Thanh có ở chỗ anh không…??

Dũng đứng bật dậy.

_Em bảo sao…?? Cô ấy đã đi đâu rồi à…??

Trang khóc