
ta lại đang định đi chơi vũ trường và đàn đúm với mấy thằng bạn hư hỏng của anh ta chứ gì…??
_Mà thôi, quan tâm tới hắn làm gì…!! Hắn không đưa mình đi, không lẽ mình không có chân, mình sẽ tìm một sở thú nào đó rồi phóng xe máy đưa thằng nhóc tới đó….!!
_Đúng rồi..!! Cần gì phải nhờ tới hắn. Mình chỉ muốn thông qua những buổi đi chơi như thế này sẽ hàn gắn tình cảm của hai bố con hắn nhưng mà nếu hắn không muốn mình cũng hết cách…!!
Thanh thở dài nhìn thằng nhóc. Thanh bảo nó.
_Chị xin lỗi nhưng bố em cố chấp và lạnh lùng quá. Chiều nay chỉ hai chị em mình đi thôi…!!
Thằng nhóc có vẻ hơi buồn, đôi mắt mở to nhìn Thanh. Thanh nựng.
_Thôi ngủ đi nhóc. Chiều còn sức đi chơi sở thú nữa…!!
Thanh ôm thằng nhóc vào lòng, vỗ nhẹ vào lưng nó. Thanh thủ thỉ.
_Ngủ ngoan nhé….!!
Cả một đêm thức trắng, lại xảy ra bao nhiêu chuyện từ sáng đến giờ làm Thanh dễ dàng chìm vào giấc ngủ. Thằng nhóc ngọ nguậy mãi nhưng cuối cùng nó cũng chịu nằm im. Hai chị em ôm nhau ngủ ngon lành trên giường bỏ mặc Dũng ngồi suy tư một mình dưới phòng khách.
Sau khi tắm rửa xong, thay quần áo. Thiên Long chuẩn bị rời khỏi nhà Thanh. Dù gì đã hơn hai năm không về thăm quê, Thiên Long muốn thăm lại ngôi trường Thiên Long đã từng học đại học, muốn được gặp lại thầy cô và bạn bè cũ.
Vừa mở được cánh cổng sắt, Thiên Long gặp Trang đang dắt bộ xe máy đến gần. Trang sững sờ nhìn Thiên Long, mất một lúc lâu Trang mới thốt nên lời. Câu đầu tiên Trang đã hỏi móc họng Thiên Long.
_Tôi tưởng anh đã bị chết ở bên ấy rồi…??
Thiên Long bình thản đáp.
_Tôi cũng muốn như thế lắm nhưng mà số tôi chưa đến lúc chết nên ông trời không nỡ lôi tôi đi..!!
Trang điên tiết, mất toi một buổi sáng bị chết dí ở con đường kẹt cứng xe cộ, mãi mới về được đến đây, thế mà ngặp ngay phải kẻ Trang ghét nhất trên đời, thử hỏi có đen đủi không cơ chứ…??
Trang hầm hầm hỏi.
_Thanh đâu rồi…??
Thiên Long nhún vai.
_Cô ấy nói có việc bận nên đã rởi khỏi nhà được gần hai tiếng…!!
Trang mặt đỏ như gấc vì say nắng, miệng khát khô. Trang tự nhiên dắt xe vào nhà, không thèm bảo Thiên Long câu nào, Trang tự rót một cốc nước rồi tu một hơi. Thiên Long hai tay đút vào túi quần, hắn thích thú nhìn Trang không chớp, hắn quan sát Trang không xót một chi tiết nào dù là nhỏ nhất.
Trang vì đang khát nước nên không chú ý gì đến hắn, mà dù hắn có nhìn Trang, Trang cũng không khó chịu. Trang là thế, ngang tàng và bất cần. Đứng trước một người con trai Trang thích, Trang là một cô gái bẽn lẽn thẹn thùng, còn đứng trước những thằng con trái khác đặc biệt là những thằng Trang ghét, Trang sẽ làm cho chính hắn phải thẹn mà quay mặt đi chỗ khác thì thôi.
Trang thấy Thiên Long nhìn Trang không chớp, Trang đặt ly nước xuống bàn. Mặt hếch lên Trang hỏi Thiên Long.
_Anh đang nhìn gì thế…??
Hắn huýt sáo.
_Cô đẹp lắm…!!
Trang nghiến hai hàm răng thật chặt, bước gần lại chỗ hắn đứng. Trang õng ẹo.
_Theo anh tôi và Thanh ai đẹp hơn…??
Hắn nhìn Trang từ đầu xuống chân, rồi lại từ chân xuống đầu. Hắn gật gù.
_Cô đẹp hơn…!!
Trong đầu Trang chửu thầm hắn.
_Đồ đểu…!! Không hiểu tại sao Thanh lại đi yêu một tên khốn như thế này nhỉ…?? Mình phải cho hắn một bài học mới được, mình cần phải làm cho hắn chừa bản tính trăng hoa, và lừa lọc của hắn đi. Thật tội nghiệp cho con bạn ngu ngốc của mình, nó yêu phải một tên biến thái mà không biết…!!
Trang giả vờ dựa người vào hắn, bàn tay vuốt cằm hắn. Trang chớp chớp mắt nũng nịu hỏi.
_Liệu em còn có cơ hội chen được vào tình cảm của hai người không…??
Hắn dịu dàng cầm lấy bàn tay Trang, môi hắn hôn nhẹ lên mu bàn tay Trang, ánh mắt hắn nhìn Trang thật đắm đuối. Miệng hắn nói những lời có cánh.
_Sao lại không…?? Anh còn mong mà không được nữa là…!
Trang kinh tởm nhìn người con trai trước mặt. Sao hắn có thể làm như thế chứ…?? Hắn có biết là nếu chuyện này xảy ra thật. Thanh sẽ đau khổ biết bao. Tên đểu…!! Mình hết chịu nổi hẳn nữa rồi..!!
Trang túm cổ áo hắn thật chặt, chân phải co lại, Trang thúc đầu gối vào bụng hắn, làm hắn đau đớn co rúm người lại như một con tôm. Trang gằn giọng.
_Đồ biến thái…!! Tôi cảnh cáo anh nếu anh mà còn dám làm Thanh đau khổ thêm một lần nữa chính tay tôi sẽ xử anh. Anh tưởng là ai cũng yêu một con người không đáng tin như anh à..?? Anh nghĩ anh đẹp trai, tài giỏi, giàu có thì các cô gái sẽ chạy theo anh…?? Anh nhầm rồi đối với Thanh, nó yêu anh thật lòng, nó yêu anh vì anh là anh.
_Trong con mắt nó, anh luôn hoàn hảo, luôn là thần tượng từ nhỏ của nó nhưng anh làm tôi thất vọng quá, tôi không ngờ anh có thể sống hai mặt. Một mặt anh là một con ác quỷ không hơn không kém, còn mặt kia anh đóng giả là thiên thần. Tại sao anh không dám cho Thanh thấy mặt kia của anh, anh sợ gì mà không dám làm…??
_Lần này anh đừng hòng mà lay chuyển được trái tim của Thanh nữa vì chính tôi, tôi sẽ ngăn cản đến cùng chuyện này. Anh có biết là hai năm qua Thanh đã phải sống như thế nào không, nó không ăn không uống, nó luôn buồn phiền, nó xa lánh bạn bè, gia đình, lúc nào cũng ru rú ở trong xó nhà. Anh nghĩ vì ai mà nó ra nôn