Pair of Vintage Old School Fru
Yêu em trọn kiếp không phai

Yêu em trọn kiếp không phai

Tác giả: Diệp Phong

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323863

Bình chọn: 8.00/10/386 lượt.

i ly cà phê lên tiếng trách móc rồi tự nhiên ngồi xuống trước mặt anh. “Ầy, thật tiếc là lại trùng hợp gặp em ở đây.” Cô mỉm cười nhìn anh rồi lại nghiêm mặt nói: “Anh không thích em đến mức thế à?”

Hải Nguyên nhìn cô gái trước mặt mình, thái độ của cô quay như chong chóng khiến anh cũng ngạc nhiên, không biết nên trả lời như thế nào liền lảng sang chuyện khác:

“Em cũng thích đến quán này à?”

“Không, hôm nay là lần đầu tiên em đến đây, em có hẹn với mấy người bạn.” Phương Linh mỉm cười rồi ngồi xuống đối diện Hải Nguyên một cách tự nhiên và nói chuyện với anh.

“A, bạn em đến rồi này, anh không ngại nếu bạn em ngồi đây chứ? Dù sao anh cũng ngồi có một mình, quen thêm vài người cũng vui.” Phương Linh nói rồi không đợi sự đồng ý của Hải Nguyên đã vẫy tay gọi mấy người bạn của mình, Hải Nguyên chỉ đành mỉm cười, xem ra anh có muốn trốn cũng không thoát được.

Khánh Đan đứng đợi Nam Phong ở vỉa hè thấy một đôi nam nữ cũng bước ra từ trong nhà hàng nói chuyện rất vui vẻ, cô đang định bước đi thì cô gái đã nhanh chóng bước đến gần cô:

“Chị Khánh Đan? Chị cũng đến đây hả?”

“Ừ, chị có hẹn với bạn.” Khánh Đan miễn cưỡng mỉm cười, đúng lúc đó Nam Phong lái xe ra. “Thôi, chị về trước nhé!” Cô nói rồi đi ra xe.

“Ồ hóa ra là có hẹn với bạn trai à, hi hi.” Phương Linh mỉm cười nhìn người con trai trên xe ô tô, nét mặt cô thoáng sững lại một lúc.



“Tớ đã về nhà.” Phương Linh bước vào phòng, bật điện lên rồi nằm lên giường, tay vẫn cầm chiếc điện thoại.

“Cậu cũng lắm trò nhỉ? Làm như vô tình mà lại cố ý.” Cô gái ở đầu dây bên kia nói.

“Chỉ cần bỏ chút tâm tư là có thể biết ngay được sở thích của anh ấy mà, ai bảo anh ấy lạnh lùng với mình như vậy, càng lạnh lùng mình càng muốn chinh phục. Ha ha.”

“Mình sợ cậu có cố gắng cũng vô dụng, mình nghe nói người đó đã trở về rồi.”

“Người yêu cũ của anh ấy á?”

“Ừ, cô gái ấy chính là lí do mà Hải Nguyên không yêu ai suốt bao năm qua. Họ từng có một đứa con, nhưng qua đời sau một tai nạn.”

“Cậu còn biết gì về cô ấy nữa không?”

“Hình như cô ấy là một vũ công, tên là Trần Khánh Đan thì phải.”

“Trần Khánh Đan?” Phương Linh ngạc nhiên kêu lên “Làm sao có thể.”

“Cậu biết cô ta à?”

“Một chút, giám đốc mới được điều đến của Thịnh Phát, hiện đang phụ trách dự án xây dựng cô nhi viện. Nhưng hai người họ có vẻ rất xa cách.”

“Cậu nghĩ xem bao nhiêu nhân tài của Thịnh Phát không được phụ trách dự án đấy mà cô ta lại dễ dàng ngồi ở vị trí giám đốc là vì sao?”

“Ừ, cũng có thể.”

“Hơn nữa Trần Khánh Đan là con nuôi của chủ tịch tập đoàn Thịnh Phát. Vì bảy năm trước sau khi đứa con chưa kịp ra đời đã chết, Trần Khánh Đan bỏ đi nên không ai còn nhắc đến cô ta nữa.”

“Bỏ đi sao bây giờ lại trở về nhỉ?” Phương Linh chống cằm khó hiểu, người con trai này quả thực có rất nhiều bí ẩn. Lúc nhận lời đi xem mặt cô chỉ biết Hải Nguyên có một người vợ đã qua đời nhiều năm, từ đấy anh không yêu thêm ai nữa, cô còn nghĩ anh là người chung tình lắm, vậy mà từ đâu lại xuất hiện thêm một người yêu cũ, đã thế lại từng có con rồi bỏ đi. Phải chăng anh ngoại tình? Càng ngày cô càng tò mò về anh. Từ tức giận vì anh không thèm để ý mình hôm xem mắt đến ý muốn chinh phục thử thách bây giờ đã rơi vào vòng xoáy tình yêu lúc nào không hay.

“Mình phải tìm cách vào Thịnh Phát làm việc mới được.” Cô nói.

“Không phải cậu thật sự yêu anh ta rồi đấy chứ?” Cô gái kia hỏi.

“Vớ vẩn, mình chỉ thích chinh phục thử thách thôi, theo đuổi thành công rồi sẽ đá anh ta, ai bảo anh ta dám tệ với mình như vậy!”

“Ừ, thì là để dạy cho anh ta một bài học.”

Phương Linh nghe tiếng thở dài trong điện thoại, cô ngưng một lúc rồi tiếp tục nói: “Có một việc này nữa, hôm nay tớ gặp anh Nam Phong đi cùng người con gái đấy, hai người họ có vẻ thân thiết lắm, có khi nào…”

“Không thể nào, cậu có nhìn nhầm không?”

Phương Linh dập máy rồi nhưng đầu óc cứ không ngừng nghĩ đến cô gái có tên Khánh Đan, rốt cuộc họ có liên quan gì đến nhau, không lẽ trái đất này nhở bé đến vậy, đi đến đâu cũng gặp người quen? YÊU EM TRỌN KIẾP KHÔNG PHAI – CHƯƠNG 23Chương hai mươi ba: Lời hứa cuối cùng.Mọi chuyện không nằm ngoài dự liệu của Phương Linh. Nhờ quan hệ của bố mẹ, cô nhanh chóng được điều vào dự án của Khánh Đan phụ trách, cô không ngừng tìm hiểu quan hệ giữa Khánh Đan và Hải Nguyên, nhưng càng tìm hiểu càng mơ hồ. Khánh Đan và Hải Nguyên đối với nhau khách sáo vô cùng, không có vẻ gì là từng yêu nhau nhưng cũng không đến mức quá xa lạ. Hai người đã từng yêu nhau sâu đậm, cũng từng oán hận vô cùng có thể đối xử với nhau như vậy ư? Cô không thể hiểu được. Với cô, nếu yêu thì nhất định phải bên nhau, nếu đã hận thì cả đời không bao giờ gặp lại.Phương Linh xách túi quà trong tay bước xuống taxi đi vào cổng bấm chuông. Đến hôm nay cô đã biết được khá nhiều về chuyện của Hải Nguyên, biết càng nhiều cô lại càng mơ hồ không biết cô có thể ở bên Hải Nguyên hay không, tình cảm của họ sâu đậm như vậy, cô làm sao có thể chen chân vào mà phá hoại tình cảm của họ? Nhưng cô cũng không nỡ, cô trót yêu Hải Nguyên mất rồi.“Cô Phương Linh đến chơi à? Cô và