XtGem Forum catalog
Yêu Thương

Yêu Thương

Tác giả: Dạ Mạn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328920

Bình chọn: 7.5.00/10/892 lượt.

nhuốm đầy tang thương, nhớ lại những chuyện kia, lúc ấy nếu mà ông không dẫn người của Từ gia vào phòng, Từ Dịch Phong có lẽ cũng sẽ không phản ứng như vậy.“Mạnh Tiêu, ngày đó Từ Dịch Phong nói là hắn bị hạ dược, cha suy đi nghĩ lại, việc này rốt cuộc là sai lầm ở đâu?”Sống lưng của Mạnh Tiêu cứng ngắc, có chút bất đắc dĩ: “Kỳ thật cũng là lỗi ở nơi con.”Mạnh Lý kinh ngạc, hôm nay Mạnh Tiêu làm việc mạnh mẽ vang dội, dĩ nhiên là từ một thiếu niên hiền lành đã hoàn toàn thay đổi.“Cha, ca….. ăn cơm đi.”Mạnh Lý lắc đầu: “Tiểu Hạ từ trước đến nay không chịu gọi con là ca ca.”Mạnh Tiêu đứng lên, ý tứ trong mắt không rõ ràng: “Con lại tình nguyện để con bé không gọi mình là ca ca, hôm nay…….”Mạnh Lý ngẩn người ra, đột nhiên cảm thấy trong ngực nặng trịch: “Mạnh Tiêu, con là ca ca của nó!”Khóe miệng của Mạnh Tiêu khẽ cong lên: “Nhưng mà dù sao cũng không phải là sự thật.”Mạnh Lý như bị sét đánh ngang tai, kinh ngạc đứng sững lại ở đó, làm sao mà Mạnh Tiêu có thể biết được?Đúng lúc Mạnh Hạ gọi đi ăn cơm, nhất thời không có cách nào để giải thích rõ ra được.“Cha, cha ăn nhiều rau dưa một chút, bác sỹ nói rau cần làm bổ máu.” Nghe Mạnh Hạ quan tâm như vậy nhưng Mạnh Lý lại nuốt không trôi cơm.Mạnh Tiêu ăn rất ít, Mạnh Hạ múc cho Mạnh Tiêu một chén súp lưỡi vịt.Mạnh Tiêu bưng lên, trong chốc lát đã uống cạn sạch, khóe môi của Mạnh Hạ cong lên mỉm cười.Mạnh Lý nhìn vào trong mắt, tâm tình phức tạp dị thường....Cơm nước xong xuôi, Mạnh Hạ muốn đi đưa cơm cho Tiêu Ất, cô ấy vẫn còn ở cửa hàng Tiểu Vô Ưu. Mạnh Tiêu vốn định mua cho bọn họ một cửa tiệm khác, nhưng mà Mạnh Hạ và Tiêu Ất đều không đồng ý, dù sao thì nơi này cũng là một tay bọn họ gầy dựng lên.Tiêu Ất lúc ăn cơm, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn chăm chú Mạnh Hạ.“Có chuyện gì thì cứ nói đi.” Mạnh Hạ đang xếp giấy vẽ trong tay.“Hôm nay tớ nghe vài sinh viên nói chuyện, nhà thiết kế Tào Nhu Thanh và Ngô Hữu Minh bị bắt, nói là bọn họ làm luận văn thuê cho rất nhiều học sinh, với lại Tào Nhu Thanh kia còn bị tố cáo quấy rối tình dục sinh viên nữ, việc này bị làm rất lớn.”Mạnh Hạ không khỏi ngẩn người, cô dừng bút lại, cắn cắn môi, mi tâm nhíu chặt. Năm đó Mạnh Hạ bị khai trừ, hai kẻ này rõ ràng không thoát khỏi việc có liên quan đến. Nhất là cái tên Tào Nhu Thanh kia, vừa nghĩ tới chuyện năm đó, cô liền giận dữ không thôi, lỗ chân lông toàn thân đều nới rộng ra. Thật sự là bọn mặt người dạ thú! CHƯƠNG 56: ĐẾN CUỐI CÙNG, CÔ VẪN LÀ KHÁC BIỆT NHẤT (3)Đầu óc của cô nhanh nhạy, lóe lên một ý tưởng: “Là ca của tớ làm!”Sau đó cô đột nhiên cảm thấy cái lạnh từ lòng bàn chân dần dần lan tràn khắp nơi: “Ất Ất, cậu nói xem, anh trai tớ trở lại có phải là để trả thù hay không?” Mạnh Hạ không hy vọng như thế, nếu mà nhớ kỹ những thù hận kia thì đồng nghĩa rằng bản thân mình cũng sẽ không vui vẻ được.“Tớ hỏi anh ấy mấy năm nay sống như thế nào, nhưng mà anh ấy luôn nói dối để né tránh tớ, kỳ thật thì tớ đã sớm đoán ra được. Lúc trước Từ Dịch Phong nói là Tiêu Giáp có án điều tra, ta cũng biết là… ca ca của tớ, anh ấy buôn lậu ma túy!” Trong ngực Mạnh Hạ đau đớn từng hồi.“Nhưng anh ấy đã trở về rồi, không phải sao? Tất cả đều đã qua.” Tiêu Ất cũng không biết phải nói như thế nào, hơn nữa còn tình cảm của Mạnh Tiêu đối với Mạnh Hạ.Cô nhìn qua bức họa đang vẽ ở trong tay, sửng sốt một hồi rồi nhanh chóng khép lại bức tranh: “Tớ đi về trước.” Cô nghĩ là mình nên cùng với ca ca nói chuyện thật rõ ràng.Mạnh Hạ vừa thu dọn đồ đạc xong, mới ra khỏi cửa đã gặp phải bạn học cũ.Kiều Dịch Kỳ dẫn theo học sinh đi vẽ ngoại cảnh trở về, đi ngang qua khu phố, cũng không ngờ sẽ gặp được Mạnh Hạ. Lúc ánh mắt của hai người gặp nhau, đều chỉ mỉm cười tránh đi.Quan hệ của Mạnh Hạ và Kiều Dịch Kỳ, ngoại trừ có liên quan đến Từ Dịch Phong thì hai người cũng chỉ làm bạn học thời tiểu hoạc mà thôi. Nếu đã nhìn thấy nhau thì Mạnh Hạ cũng hướng về phía cô ta mà gật gật đầu, xem như là chào hỏi.Kiều Dịch Kỳ nhịn không được mà gọi cô lại: “Mạnh Hạ….. có thể phiền cô một chút không?”Mạnh Hạ không khỏi do dự.“Tôi chỉ là muốn tìm người để trò chuyện một chút.”Mạnh Hạ chợt ngộ ra, rốt cuộc vẫn gật đầu.Kiều Dịch Kỳ quay đầu lại dặn dò các sinh viên vài câu. Mạnh Hạ nhìn thấy cảnh tượng này, ngược lại còn có chút yêu thích và ngưỡng mộ.“Đi tìm chỗ ngồi đi.” Cô đề nghị.***************************Tìm đến một quán trà sữa, hai người ngồi ở bên cửa sổ. Nhất thời không nói gì. Mạnh Hạ khuấy ly trà sữa ở trước mặt, cô đã nhiều năm rồi không có uống, khẽ nhấp một ngụm nhỏ, ngọt đến phát ngán.“Sau khi cô trở lại, tôi cũng biết là sẽ có một ngày như vậy.” Kiều Dịch Kỳ thản nhiên nói ra.Mạnh Hạ thầm đánh giá cô ta, có mấy tháng ngắn ngủi mà cả người Kiều Dịch Kỳ đã tiều tụy hơn phân nửa. Ánh mắt của cô từ từ dời xuống cổ tay của cô ta, một chiếc vòng tay tinh xảo mỹ miều cũng không che hết được vết sẹo bên dưới.“Tôi thật sự hối hận vì ngày đó đã lôi kéo Dịch Phong đi mua lồng đèn… nếu không…” Cô ta quẹt ra một nụ cười tự giễu, sau đó nâng ly trà sữa lên nhưng không có uống. Kỳ thật thì ai cũng hiểu được, cho dù không có ngày