80s toys - Atari. I still have
Khách Điếm Đại Long Môn

Khách Điếm Đại Long Môn

Tác giả: Tinh Dã Anh

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 3210450

Bình chọn: 9.00/10/1045 lượt.

n, hắn phải đi cướp lạingười con gái ấy. Cho dù đó là thê tử của ai, là hoàng thẩm của ai thìcứ bắt dạy cho một bài học rồi tính.

@STE’NT

Hắn không thể hành sự ôn hòa như Bạch Phong Ninh, đứng dậy vẫy tay tuyên gọi thuộc hạ thân tín vào:

- Hôm nay, các ngươi mau đến phủ Huyên vương đó bắt nha đầu họ Long vềđây cho tiểu vương. - Dám gây chuyện với hắn ư? Hắn phải khiến cho hoàng thúc của mình đi tìm nương tử khắp kinh thành mới được. Hứ!

- Không phải Bạch mỗ đã bảo Cung đại thiếu gia nên bình tĩnh sao?

- Ai tin ngươi chứ? Không phải người đàn bà của ngươi nên đương nhiênngươi không lo lắng rồi. - Nam tử như hắn có thể nhẫn nhịn mọi thứ chỉtrừ có việc nữ nhân của mình bị cướp đi ngay trong tay mình. Huống hồ,nữ nhân đó còn nói sẽ bảo vệ hắn. Kết quả, người đó chưa bảo vệ được hắn thì đã bỏ theo chồng cũ, quay ngoắt một cái trở thành thẩm thẩm củahắn. Cuộc chiến cung đình cũng chưa bao giờ biến thành vở hài kịch nhưvậy. Nha đầu này dám trêu đùa với cả Diệu tiểu vương gia hắn sao?

- Nếu Bạch mỗ không lo lắng thì sao Bạch mỗ lại mang thanh kiếm nhà họBạch hay tay dâng cho thiếu gia? - Bạch Phong Ninh nhẹ nhàng đẩy thanhkiếm bạc đó.

Cung Diệu Hoàng liếc nhìn thanh kiếm bạc, cười lạnh lùng đề phòng:

- Hừ! Số lần Bạch thiếu hiệp dùng hai tay dâng tặng thanh kiếm này cho ta còn ít sao? Có lần nào mà không quay ngoắt một cái lại lấy trộm về chứ? - Thập cửu hoàng thúc của hắn có câu nói rất đúng. Bạch Phong Ninh đúng là cao thủ trong việc giở trò.

- Nói cũng phải. Lần này, Bạch mỗ cũng không nói là sẽ không lấy thanhkiếm về. Chỉ là tạm thời để ở chỗ Cung đại thiếu gia thôi.

- Rốt cuộc ngươi có dự tính gì?

- Bạch mỗ đang đợi một người.

- Long Hiểu Ất ư?

- Thập cửu điện hạ.

- … - Cung Diệu Hoàng nhìn hắn lấy làm lạ. Bạch Phong Ninh cũng không vội vàng. Hắn chỉ nhấp một hớp trà. Cung Diệu Hoàng lập tức cho thuộc hạlui ra và đợi Bạch Phong Ninh lên tiếng.

- Chuyện quốc khố trống rỗng bắt đầu từ mười năm trước hay đã từ lâu rồivẫn là vết thương trí mạng của triều đình. Diệu vương gia có nghĩ đếnđiều này chưa?

Cung Diệu Hoàng không nói gì.

- Thập cửu điện hạ quản lý quốc khố mười năm trước, chỗ nào có vấn đề, ai có vấn đề, điều này hắn rõ hơn ai hết.

Cung Diệu Hoàng thoáng bàng hoàng, hắn lập tức định thần hỏi:

- Mười năm trước, Thập cửu điện hạ làm thâm hụt quốc khố. Thánh thượngphải thực hiện điều cấm kỵ là gả ái phi đi xa. Nếu ngươi thông minh thìđừng có chọc vào tổ ong.

- Chính điều cấm kỵ mới là điều thú vị. Rốt cuộc ai đã làm thâm hụt quốckhố khiến Thập cửu điện hạ phải gánh tội, mẹ con phải xa nhau. Thực ratrong lòng mọi người đều rõ cả.

- Long Hiểu Ất đó căn bản là không muốn kế thừa đại nghiệp tổ tông. Hắnchỉ muốn trả thù mà thôi. Tuy Hữu tướng là kẻ bảo thủ, tiểu vương cũngcảm thấy ông ta nên cáo lão về quê mà tự lo cho mình, nhưng tội ông takhông đến mức phải xử như cách của Long Hiểu Ất. Hắn căn bản không thiết tới quyền lực triều đình, chỉ muốn trả thù cho mình và mẫu phi. Loạingười này có gì đáng cho ngươi phải trung thành chứ?

- Rõ ràng là hắn có lòng muốn trả thù nhưng Cung đại thiếu gia đã từngnghĩ xem vì sao Hoàng thượng lại mắt nhắm mắt mở đối với hắn chưa?

- Hứ! Hoàng gia gia cảm thấy mắc nợ hắn nên mới để cho hắn một tay che cả bầu trời như vậy. Nếu như hắn không biết khống chế bản thân thì chỉ esẽ lại có lần thứ hai bị đày đi xa mà thôi.

Bạch Phong Ninh nhìn Cung Diệu Hoàng lạnh lùng nói:

- Vậy Cung đại thiếu gia có biết vì sao hoàng gia gia của người lại sủng ái người như vậy không?

- …

- Vì người giống hệt Thập cửu điện hạ mười năm trước.

- Ngươi cút đi. Tiểu vương là tiểu vương. Tiểu vương không phải là hìnhbóng của ai hết. Đừng có đem tiểu vương ra so sánh với hắn. Mười nămtrước hắn làm thâm hụt quốc khố còn tiểu vương thì không. Hắn không được Thánh thượng sủng ái còn tiểu vương thì có. Kế thừa đại nghiệp tổ tông, chỉnh đốn quan lại, làm giàu quốc khố, làm cho nước mạnh chính là chíhướng của tiểu vương. Còn Long Hiểu Ất chỉ biết trả thù mà thôi. Hắn căn bản không giống với người làm việc lớn.

- Thế nên Bạch mỗ mới nói người Bạch mỗ muốn đi theo là Thập cửu điện hạchứ không phải Long Hiểu Ất. Long Hiểu Ất hành sự dựa vào cảm tính cònThập cửu điện hạ thì không. Long Hiểu Ất đến khế ước bán thân của mìnhcũng đưa cho người khác còn Thập cửu điện hạ thì không có. Long Hiểu Ấtchỉ muốn trả thù nhưng Thập cửu điện hạ thì có thể gây dựng lại cơnghiệp. - Hắn đã từng cho rằng Long Hiểu Ất trở về kinh thành sẽ liềngiống như trước kia, nhưng không ngờ lại hoàn toàn chẳng như những gìhắn nghĩ. Long Hiểu Ất đã sớm không còn là Thập cửu điện hạ nhiều nămrồi, làm sao vừa quay về là có thể trút bỏ hết mọi chuyện đã xảy ra.Huống hồ, còn có kẻ liều mạng muốn lôi hắn trở lại. Bạch Phong Ninh sớmbiết Thập cửu điện hạ sẽ không nhận nàng nhưng lại quên mất rằng LongHiểu Ất sẽ nhận nàng và sẽ càng yêu nàng hơn.

- Hứ! Ngươi nói cho tiểu vương nghe xem, bây giờ hắn là Long Hiểu Ất hayThập cửu điện hạ? Nếu hắn thật sự có tham vọng như ngươi nói thì tiểuvương phục hắn!

- … - Bạch Phong Ninh dừng