
các món mình thích sau đó đi thật xa. Nhưng đó là trướcđây, hôm nay không như vậy. “Mẹ kế đáng yêu” của nàng đã sắp xếp giúp nàng cơhội tiếp cận người ta. Nàng tuyệt đối không thể bỏ qua được. Nàng sẽ phải mộtlần thể hiện rõ mọi nỗi bi thảm của mình trước mặt Bạch mã hoàng tử.
Hắn không cho nàng ngồi ăn cơm trên bàn, dùng đũa đánh vàotay nàng, còn châm chọc nàng. Tóm lại nàng luôn là cái gai trong mắt hắn, chỉtrừ việc năm mới tuy hắn không cho nàng mua y phục mới nhưng đổi lại là chonàng thêm mấy bộ đổ tiểu nhị, còn nói muốn tiện để nàng thay đổi. Váy áo củanàng đều do Tiểu Đinh vá víu giúp, mặc ra ngoài luôn bị Lâm Nội Hàm chê cười,nói nàng chẳng có khí chất của một đại tiểu thư gì cả, cũng chẳng có số làm đạitiểu thư. Váy áo hôm qua đón hắn về phủ là bộ đồ chuyên dùng để đón đương gia.
- Thế giới này không có ai bi thảm hơn ta. - Nàng vừa lẩm bẩmvừa tìm bộ đồ rách rưới nhất. Đó chính là bộ y phục nàng mặc khi cùng Tiểu Đinhđi leo núi và bị ngã từ trên sườn núi xuống. Vì đó là bộ đổ màu xanh mà nàngthích nên không nỡ vứt nó đi. Khi ấy, nàng biết, chắc chắn sẽ có lúc dùng đếnbộ đồ này.
- Tiểu Đinh, bộ đồ đó của ta đâu?
- Tiểu thư, bộ đồ nào cơ ạ?
- Bộ y phục màu xanh mà ta mặc khi đi leo núi bị ngã từ trênsườn núi xuống ấy. Ồ, đây... đây là hòm đồ của ai vậy? - Nàng lật cả nửa buổimới phát hiện ra có gì đó không bình thường. Sao cái hòm này lại không giốnghòm y phục của nàng vậy. Bộ đồ màu phấn hồng đáng yêu này là của ai thế? Ồ, bộy phục màu xanh lam này ở đâu ra? Còn cả bộ đồ màu tím hổng hấp dẫn này là thếnào vậy? Y... y phục của nàng đâu hết rồi? Bộ đồ vá víu màu xanh của nàng điđằng nào rồi?
- Đây... là hòm đồ của tiểu thư mà. Ở trong phòng của tiểuthư, không phải hòm y phục của tiểu thư thì của ai nữa ạ? - Tiểu Đinh mơ màng chớpmắt nhìn tiểu thư nhà mình.
- Không đúng. Trong này không có bộ đồ nào là của ta cả. Emxem, chúng đẹp thế này cơ mà. - Nàng cầm chiếc váy màu tím hồng bằng lụa đưacho Tiểu Đinh xem: - Bộ đồ xanh lục rách của ta đâu?
- Hả? Tiểu thư muốn bộ đồ màu xanh lục ư? - Tiểu Đinh bướclên phía trước, lấy ra chiếc váy bằng vải lụa màu xanh ngọc: - Đây ạ. Chiếc nàyđẹp hơn chiếc váy trước rất nhiều. Đẹp không ạ? Lần này đương gia mang về chocô rất nhiều đồ đẹp. Đồ đi làm của tiểu thư đều bỏ hết rồi.
- Cái gì? Hắn... hắn hắn hắn... hắn...
- Đương gia mua y phục tặng cô mà. Tiểu thư không vui sao?Đương gia người luôn coi thường cô, em cứ tưởng hôm qua, đương gia chỉ tiệnmiệng chọc tức “Không Nội Hàm” thôi, không ngờ ngoài son phấn ra, thật sự đươnggia đã mua cho tiểu thư rất nhiều thứ. Hôm nay, khi a hoàn mang đồ của tiểu thưđến, em còn giật cả mình. Em cứ tưởng là đồ rách rưới, kết quả khi mở ra xemthì đều là những bộ y phục bằng lụa cao cấp. Tiểu thư, sao mặt tiểu thư lạitrắng bệch ra thế? - Tiểu Đinh thao thao bất tuyệt nhưng cuối cùng cũng pháthiện ra điều gì đó không bình thường.
Long Tiểu Hoa nuốt nước bọt, nắm lấy vai Tiểu Đinh sờ lênkhuôn mặt đen nhẻm của mình, run rẩy nói:
- Vậy y phục trước đây của ta đâu? Bộ đồ vá màu xanh lục nữa.Bộ đồ màu vàng, còn cả cái váy đỏ rách nữa.
- Vứt... vứt hết rồi ạ... - Nhìn mặt tiểu thư ngây ra, TiểuĐinh cũng lắp ba lắp bắp.
- Vứt rồi?
- Vâng, vâng... đương gia bảo em vứt... vứt đi rồi ạ.
Trong nháy mắt, chân nàng bủn rủn, ngây ra nhìn trần nhà.Hỏng hết rồi! Hỏng hết cả rồi!
- Tiểu thư, em biết tiểu thư rất có cảm tình với những bộ đồđó nhưng... tình cảm có thể từ từ vun đắp mà. - Tiểu Đinh đưa chiếc váy lụaxanh cho nàng nhưng nàng nhảy dựng lên, cầm lấy chiếc váy đó chạy đến bàn trangđiểm, mở ngăn kéo ra lục tìm:
- Ai cần cái thứ y phục quý phái này chứ? Thế này thì làm saođi gặp bạch mã hoàng tử của ta được?
- Tiểu thư, tiểu thư tìm gì thế ạ?
- Cái kéo! Cái kéo đâu?
- Hôm nay, đương gia đã dặn em, bảo em đem hết những vật nhọntrong phòng tiểu thư cất đi.
- Xì! Ta biết ngay mà. Ta biết ngay mà. Bà mẹ kế đó cố ý.Tiểu Đinh, hắn đã bắt đầu rồi. Hắn muốn phá hỏng mối lương duyên giữa ta vàBạch mã hoàng tử. Ta biết hắn không tốt bụng như thế đâu. Lại còn mua y phụccho ta nữa chứ. Híc! Mẹ ơi, không có kéo thì dùng răng cắn vậy.
- Tiểu thư, đó là y phục mới. Tiểu thư bình tĩnh một chút điạ. - Tiểu Đinh vừa thấy tiểu thư của mình bắt đầu cắn ngấu nghiến chiếc váy thìvội ngăn lại.
- Tiểu Đinh, bộ đồ vẫn chưa vá của em đâu, cho ta mượn, chota mượn.
- Tiểu thư, hôm nay đương gia sai Tiểu Bính đi thay toàn bộ yphục mới cho a hoàn trong phủ rồi. Bộ đồ Tiểu Đinh đang mặc cũng là mới đấy ạ.Tiểu thư thấy có đẹp không? - Nói xong, cô xoay một vòng.
- Xí! Long Hiểu Ất, hắn thật đáng ghét!
Có điều trên có chính sách, dưới có đối sách. Hắn có kế thìnàng cũng có mưu. Cái khác không được chứ giả bi thảm thì... không... khôngphải giả bi thảm mà là thể hiện sự bi thảm, còn ai có thể giỏi hơn Long TiểuHoa chứ?
- Tiểu thư, tiểu thư đi đâu thế ạ?
- Ta đi tìm con Chạy suốt đêm.
- Tiểu thư đến chuồng ngựa làm gì?
- Để nó đá ta mấy cái.
Nhưng người tính không bằng trời tính, Khi Long Tiểu Hoatrông thấy Long Tiểu Bính đang đứng trước tàu ngựa nhìn m