
gò lưng xuống mà ho thì không khỏi sinh lòng lân mẫn, gã lẩm bẩm:
-Lão...lão này thật cổ quái! Gã toan mắng thầm:Lão con rùa", nhưng lúc này gã không nở. Ðêm hôm ấy Hải lão công ho liên miên không ngớt. Vi Tiểu Bảo ngủ rồi thức giấc vẫn còn nghe lão ho dữ dội. Sánh hôm sau Vi Tiểu Bảo vào ngự thư phòng chầu chực thì thấy bên ngoài đã thay đổi bọn thị vệ mới đến. Vua Khang Hy vào ngự thư phòng một lúc thì Khang thân vương Kiệt Thư và Sách Ngạch Ðồ đến tau việc nói là các vương công đại thần đã điều tra Ngao Bái phạm tội lớn tất cả ba mươi khoản. Vua Khang Hy ngạc nhiên hỏi:
-Ba mươi khoản ư? Làm gì mà nhiều thế? Khang thân vương tâu:
-Ngao Bái tội nghiệt thâm trọng. Không phải chỉ có ba mươi khoản mà thôi, nhưng hạ thần đã theo thánh ý khoan dung rồi đó. Vua Khang Hy hỏi:
-Vậy là được rồi. Ba mươi khoản là những gì? Khnag thân vương lấy một tờ giấy kễ tội Ngao Bái ra tuyên đọc:
-Ngao Bái khi quân lộng quyền. Ðó là một tội. Cấu kết gian đảng là hai tội. Kéo bè bản việc chính sự là ba tội. Thu góp tài hóa nuôi gian đảng là bốn tội. Khôn khéo làm đẹp lời là năm tội. Cất nhắc bọn Mã Di Lại là là những kẽ tiên đế không dùng là sáu tội. Giết bọn Tô Khắc Tất Cáp là bảy tội. Giết bọn Tô Nạp Hải là tám tội. Bênh vực riêng cờ hiệu của phe mình là chín tội. Khinh mạng thánh mẫu là mười tội. Khang thân vương tiếp tục đọc tội trạng Ngao Bái từng điều một cả thảy ba mươi khoản đại tội. Trong đó có cả khoản bắt người ta rời phần mộ để khỏi đoạt hướng mồ mả nhà mình. Vua Khang Hy hỏi:
-Té ra Ngao Bái làm nhiều điều tệ hại đến thế! Các khanh nghĩ định dùng hình phạt gì để xử hắn? Khang thân vương tâu:
-Ngao Bái tội ác đến cùng cực đáng xử lăng trì. Nhưng thần nghĩ tới lòng khoan dung của Chúa thượng nên tâu xin cách chức và trãm quyết. Ðồng đảng của Ngao Bái là bọn Ất Tất Long, Ban Bố Nhĩ Thiện, A Tư Cát đếu phải trãm quyết. Vua Khang Hy trầm ngâm một chút rồi phán:
- Ngao Bái tuy phạm trọng tội, nhưng hắn là Cố mệnh đại thần, lâu năm ra sức, có thể tha tội chết mà chỉ cách chức giam cầm vĩnh viển không tha, cùng tịch biên gia sản. Còn phe đảng của hắn thì theo đề nghị của các khanh đem xử trãm hết. Khang thân vương quỳ xuống tâu:
-Thánh thượng khoan nhân, các bậc minh quân đời xưa cũng không bì kịp. Vi Tiểu Bảo cười thầm trong bụng, tự nghĩ:
-Ngao Bái đã bị đao đâm trúng lưng, chẳng sớm thì muộn cũng chết. Nhà vua khoan hồng đại lượng như vậy là phải. Hôm ấy vua Khang Hy cùng các quan đại thần bận rộn về việc kết tội Ngao Bái cùng đồng đảng của hắn. Các quan đại thần nói rất nhiều về việc tranh chấp giữa đội cờ vàng, cờ trắng. Vi Tiểu Bảo nghe chẳng hiễu họ nói gì, gã chỉ biết đại khái đạo cờ vàng do Ngao Bái làm thủ lãnh. Còn Tô Khắc Tất Cáp làm thủ lãnh đội cờ trắng. Hai đạo này vì tranh đoạt ruộng đất phì nhiêu mà thành xung khắc nhau như nước với lửa. Tô Khắc Tất Cáp bị Ngao Bái gia hại rồi, bao nhiêu điền dị cùng tài sản thuộc về đạo cờ trắng đều bị đạo cờ vàng đoạt mất. Bây giờ các quan đại thần tâu xin Hoàng thượng trả của cải về cho chủ cũ. Vua Khang Hy phán:
-Các khanh theo công tâm đề nghị nhưng để trẫm xét lại. Ðạo cờ vàng là một trong ba đạo cờ lớn. Tuy Ngao Bái phạm tội, nhưng không thể để liên lụy đến đạo cờ vàng. Bất cứ việc gì cũng phải xử sự cho công bằng. Các quan đại thần dập đầu tâu:
-Chúa thượng là bậc thánh minh khiến cho toàn thể đạo cờ vàng đều được đội ơn mưa móc. Vua Khang Hy gật đầu nói:
-Các khanh hãy rút lui. Còn Sách Ngạch Ðồ hãy lưu lại cho trẫm dặn bảo. Các quan lui ra rồi, vua Khang Hy nhìn Sách Ngạc Ðồ hỏi:
-Sau khi Tô Khắc Tất Cáp bị Ngao Bái gia hại thì bao nhiêu tài sản trong nhà y đều bị Ngao Bái chiếm đoạt ư? Sách Ngạch Ðồ tâu:
-Nhưng điền địa cùng tài sản của Tô Khắc Tất Cáp đều bị xung công cho vào kho. Nhưng Ngao Bái lúc đó dẫn quân đến lục lọi trong nhà của Tô Khắc Tất Cáp thì bao nhiêu vàng bạc châu báu đều chạy vào túi riêng của hắn. Vua Khang Hy nói:
-Trẫm cũng đoán thế. Vậy khanh dẫn mấy tên thân tín đến nhà Ngao Bái coi điều tra cho biết rõ tài vật gì của Tô Khắc Tất cáp thì trả lại cho con cháu y. Sách Ngạch Ðồ tâu:
-Ơn đức của Chúa thượng bao la như trời biển. Lão không thấy nhà vua nói gì nữa liền từ từ lui ra cửa ngự thư phòng. Vua Khang Hy lại nói:
-Hoàng thái hậu phán bảo, ngài muốn đọc kinh phật. Trẫm nghe nói trong tay chủ nhân đạo cờ trắng cùng đạo cờ vàng đều có pho Tứ Thập Nhi chân kinh.... Vi Tiểu Bảo nghe nói tới 5 chữ Tứ Thập Nhị chân kinh thì không khỏi chấn động tâm thần. Bỗng nghe vua Khang Hy nói tiếp:
- Hai pho kinh phật này đều dùng nhiểu bọc lại. Pho của đạo bạch kỳ thì túi làm bằng nhiểu trắng. Pho của đạo hoàng kỳ thì túi bằng nhiểu vàng viền đỏ. Hoàng thái hậu còn nói muốn coi hai pho kinh này thử xem có giống pho kinh phật trong hoàng cung không? Vậy khanh đến điều tra tài vật nhà Ngao Bái nhân tiện điều tra cả vụ này. Sách Ngạch Ðồ tâu:
- Dạ! Thần xin đi làm ngay tức khắc. Lão biết nhà vua tuy còn nhỏ tuổi mà đối với Thái hậu cực kỳ hiếu thuận. Công việc triều chính, Thái Hậu đã dặn câu gì là Hoàng thượng nhớ như in trong óc. Việc