XtGem Forum catalog
Thiên Đế Kiếm

Thiên Đế Kiếm

Tác giả:

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 325313

Bình chọn: 10.00/10/531 lượt.

n tiến lênphía trước.Mạnh Uy là người đầu tiên bước vào, anh ta nhảy lên cổ một tên línhđâm thẳng con dao xuống, máu bắn lên mặt Mạnh Uy.Ngay lập tức, tiếng da, xươngbị chém đứt vang lên.

Những tên lính Tích Vũ đằng sau đứngthành hàng giương cung lên bắn.

-Hà Liên ! - Mạnh Uy hét.

Một Tiên Thú tên là Hà Liên niệmthuật, toàn bộ đội Vô được bao phủ bởi một vòng sáng xanh lục.Tên bay đến nhưnggặp phải vòng sáng xanh thì bị đẩy ra hoặc gẫy làm đôi.

Đội Vô, được sự bảo vệ của vòng sángđó lập tức xông lên. Đội trưởng Hãn Đồ rút một cây sáo đen rất dài, đầu sáo bậtra một lưỡi kiếm, ông chém xả vào mặt một tên lính, máu túa ra trên thanhkiếm.Mạnh Uy phi con dao vào một tên lính định bắn lén đội trưởng Hãn Đồ, condao cắm vào cổ tên lính, hắn chỉ kịp “Ứ” lên một tiếng, máu tràn ra miệng rồigục xuống.

-Vào đi, Tuyên ! – Hãn Đồ hét.

Đội trưởng Từ Tuyên cùng đội Bạchlao vào.Tuy nhiên, họ không chiến đấu ở đây.Nhiệm vụ của đội Bạch là ở trongkia.

-Chia ra nhanh ! - Từ Tuyên nói.

Hai tổ của đội Bạch, tổ của HànThuyên theo hướng Đông của thành, tổ của Lý Nhuệ theo hướng Tây của thành.Bọnhọ chạy rất nhanh và mất hút trong đám quân hỗn chiến.

Đội trưởng Từ Tuyên dừng lại mộtchút, rồi ông chạy như bay về phía trước, nhằm thẳng trung tâm Tổ Long Thành.



Thiên Tử đang đứng trên một đỉnh đồi,trước mặt ông là cả một trận địa. Đứng từ đây cũng có thể nghe thấy tiếng quânUất Hận Thành reo hò đánh vào thành Bắc.

Một người trong Ngũ Thánh Điện đilên, nói với Thiên Tử:

-Đã xong, thưa ngài, đội Bạch đã vàobên trong.

-Có đánh chiếm được thành không ?

-Mặc dù lính Tích Vũ có ít hơn,nhưng được bảo vệ rất chắc chắn.Tuy quân ta có thế thượng phong trong lúc này,nhưng muốn chiếm thành ít nhất cũng phải một ngày rưỡi.

-Đội của Ai Oán Đường và Sầu Lệ Điệnđã tập trung đủ chưa ?

-Sẵn sàng ứng cứu đội Bạch bất cứlúc nào.

Thiên Tử đi đi lại lại, khuôn mặthơi lo âu.

-Mong ngài đừng quá lo lắng, độiBạch là đội ưu tú nhất của Uất Hận Thành, sẽ không có gì xảy ra đâu.

-Ừ.

Một bông tuyết rơi xuống tay củaThiên Tử, ông xoa bông tuyết, nó tan dần rồi biến mất.

Đúng rồi, Từ Tuyên rất thíchtuyết.Thiên Tử cười thầm.



Đội của Hàn Thuyên chạy như bay trêncon đường trống trải, chốc chốc Hàn Thuyên lại thấy một số người dân chạy loạn.

-Dừng lại ! – Hàn Thuyên giơ taylên, ra hiệu cho cả đội.

-Nấp đi ! – Hàn Thuyên nói.

Mỗi người nấp ở một chỗ khácnhau.Trên cổng một tường thành, khá nhiều lính Vũ Mang đang tuần tra, đây làmột chốt chiến đấu bên trong, quân Uất Hận Thành tấn công vào đây sẽ bị cảnlại.Chắc chắn là còn rất nhiều đơn vị của Tích Vũ bên trong nữa.

Hàn Thuyên ra hiệu cho Dương Du bằngmột động tác cưa tay qua cổ và che miệng.

Dương Du gật đầu, bây giờ không phảilà Dương Du nhút nhát hằng ngày nữa, mắt anh ta loé lên tia máu.Dương Du chạytới một bức tường, nấp sau những bụi cây rậm rạp.

Dương Du đưa chiếc nỏ lên, báng nỏđặt vào vai, mắt ngắm theo hướng mũi tên, mũi tên đang chỉ thẳng vào cổ một tênlính.

Dương Du lẩm bẩm trong miệng:

-Con cầu xin thần Thượng Đế. Hãy cứurỗi linh hồn chúng con, những kẻ bị nguyền rủa. Người nhân từ và độ lượng vôcùng…

Dương Du kéo ngón tay trỏ, mũi tênbay trúng cổ họng tên lính, mắt hắn lồi ra, máu sủi trong miệng rồi đổ vậtxuống.

Kéo cái lẫy xuống, một mũi tên kháclại trồi lên, Dương Du ngắm bắn tên tiếp theo.

Cứ thế từng tên một bị hạ mà bọnlính không hề hay biết.

-Đứa thứ mười ba ! – Dương Du lẩmbẩm.

Tên lính quay về phía sau, hắn nhậnra những tên đồng đội của mình đã chết.

Mũi tên bay đi.

-Có kẻ…

Lời nói của tên lính kết thúc bằngmột âm thanh của cái thanh quản bị mũi tên xuyên qua.

-Khỉ thật, xui quá ! – Dương Du chửithầm.

Ngay lập tức, những tên lính Tích Vũmở cổng và xông ra, rất đông, cả một trung đội.

-Ra đi ! – Hàn Thuyên hét lên.

Diệp Thu là người xông ra đầu tiênvới một cú vung ngang tay vào mặt một tên lính.Tiếng xương cổ gãy kêu đến “Rắc”một cái.Hạc Tú chém song đao như kiểu một cái kéo, đầu tên lính rơi xuống, bửalàm đôi.Máu phun tung toé.

Hàn Thuyên chém ngang kiếm, tên línhbị cụt đầu, chém cái thứ hai, một tên lính người xẻ đôi. Đường kiếm của HànThuyên nhanh gọn, dứt khoát, không rườm rà.

Có hai lính Tích Vũ bay lên khôngtrung và vận lực.

-Tuyết Hạ ! – Hàn Thuyên hét.

Tuyết Hạ đưa tay niệm thuật, và xoaychiếc Pháp Kiếm của mình một vòng.Vừa lúc ấy, những luồng sét từ những tên VũLinh bắn xuống.

Một tiếng nổ lớn vang lên.

Đội Bạch không hề hấn gì, nhờ có KếtGiới chống phép thuật của Tuyết Hạ.

Những tên Vũ Linh thấy vậy, liềnniệm thuật, nhằm thẳng vào Tuyết Hạ.

Nhưng bọn chúng thấy một cái bóng ởtrước mặt.Một thứ như móng vuốt cào vào mặt một tên Vũ Linh, hắn kêu thét đauđớn rồi ngã xuống, tên thứ hai chưa kịp hiểu chuyện gì thì thấy một kẻ đangngồi trên cổ mình với cái vuốt vắt chéo qua cổ.

Tử Khách nghiến răng kéo hai taymang vuốt của mình, cái cổ của tên lính bị xé toạc, những tiếng cơ và xương cổđứt đan xen nhau, máu rớt từ cái cổ rơi xuống đất như xối.

Bọn Tích Vũ không biết ở đâu ra đôngđến thế, Hàn Thuyên gọi Hạc Tú:

-Tú, ra tay đi !

Hạc Tú nhả