gười cưỡingựa ngã xuống đất, Lý Nhuệ định đâm.
Một khuôn mặt trắng trẻo ở trước mặtanh.
“Con gái ! “.
Lý Nhuệ quay lại nhìn đội của mình,không ai nói gì với anh cả, họ quay đi, để mặc anh ở đó.
Anh quay lại nhìn cô gái, phải nóilà rất xinh, khuôn mặt hồng với đôi mắt to tròn.
Lý Nhuệ nghe thấy tiếng hò reo củaquân Uất Hận Thành đang tiến vào thành Bắc.
Anh quay lại nhìn cô gái, cô gái cúigầm mặt.
Lý Nhuệ nhắm nghiền mắt, anh đâm mũithương xuống, một tiếng “Ứ” vang lên.
…
-Rồi, đưa hết tù binh lên rồi !
-Đi thôi, mọi người ! - Đội trưởngHãn Đồ nói. - Mạnh Uy ! Cậu đi với Hoả Nghi, Hoàng Tiến, Dĩ Lượng, Tiêu Khang,Nhất Bảo, đi trên xe của tù nhân, tôi và các thành viên khác sẽ đi đầu để chặnbọn lính !
-Rõ ! Đi thôi các bạn !
Đội trưởng Hãn Đồ ngồi trên xe đầutiên, người cưỡi báo quật roi, con báo rống lên và bắt đầu chạy.
Mạnh Uy cùng với đồng đội nhảy lênđoàn xe tù nhân.
-Chúng nó bắn Chí Mệnh Thỷ thì làmsao ? – Tiêu Khang nói, khuôn mặt anh ta nhuốm đầy máu khô.
-Yên tâm. – Dĩ Lượng nói - Bọn nókhông biết xe nào của tù nhân nên không dám bắn bừa đâu !
-Đi thôi - Mạnh Uy nói với ngườiđiều khiển báo.
Chiếc xe rung lên rồi bắt đầu dichuyển.
Xe của đội trưởng Hãn Đồ đi đầu tiêntrên đường, tên bắn vào xe như mưa từ những ngôi nhà hai bên đường.
Hãn Đồ lấy cây sáo của mình, lấy hếthơi thổi một âm thanh đến rít tai, không khí gợn sóng, lao về phía trước, nhữngtên lính bị dính âm thanh nổ tung người thành từng mảnh.
Ở đằng sau, Hoàng Tiến và Nhất Bảodùng cung bắn ra từ trong xe, thỉnh thoảng cái xe lại rung lên bởi sức công phácủa Kinh Lôi.
-Bị chặn rồi, dừng lại ! - Độitrưởng Hãn Đồ gào lên.
Đoàn xe dừng lại, các chiến binh bảovệ chạy lên phía trước để chiến đấu với một đội lính đang cản đường.Mạnh Uy vàđội của mình nhảy xuống để chiến đấu.
Hoàng Tiến lên cung, và niệm thuật:
-Địa Niên Lôi Thuật ! Kinh Lôi !
Mũi tên bay đi, trúng vào một tên,luồng sét từ ngực hắn toả ra xung quanh khiến những tên khác đứng cạnh bị chếttại chỗ.
Lang nhân Dĩ Lượng bổ hai cây rìucủa mình xuống đất, một tiếng nổ lớn, những tên lính bị hất lên không trung.
Mạnh Uy và Tiêu Khang tả xung hữuđột trong một ngôi nhà ở ven đường, bọn lính Tích Vũ nấp ở trong này bắn xuốngđoàn xe.
Tiêu Khang vung cây kiếm vào ngườimột tên lính, tên lính đổ vật xuống, người chia làm ba mảnh, máu như đổ xuốngmặt sàn.
Trong khi đó ở bên dưới, đội trưởngHãn Đồ cũng đang chiến đấu rất vất vả, Hà Liên đã phải trợ ông bằng cách triệuhồi những con Ấu Cuồng Lang Quỷ, phá rối đội hình của lính Tích Vũ.
Một tên lính Vũ Mang lao tới, hắncầm đoản kiếm, nhè vào người Hãn Đồ.
Hãn Đồ xoay cây sáo, đầu cây sáo nhôra một mũi kiếm, đội trưởng nhằm vào cổ họng tên lính.
Lưỡi kiếm của đội trưởng Hãn Đồxuyên qua cổ họng tên lính, mặt của Hãn Đồ và mặt tên lính dí sát vào nhau, tênlính cười với cái miệng nham nhở đầy máu, đội trưởng không hiểu vì sao hắncười. Ông ấn ngang thanh kiếm, lưỡi kiếm xé tan cổ như xé giấy, đầu tên línhrơi xuống.
-Trợ mình với, Nhất Bảo ! – HoàngTiến hét.
Nhất Bảo thay vào vị trí bắn củaHoàng Tiến, anh ta giương nỏ và niệm Dẫn Nhi Bất Pháp.Chưởng lực trúng vào mộttên Vũ Linh.
Hoàng Tiến lấy một cái cung và chuẩnbị dùng Tiễn Trận.
-Hoàng Tiến ! - Nhất Bảo hét.
Hoàng Tiến chỉ kịp quay sang trái,một mũi tên Chí Mệnh Thỷ găm vào giữa ngực Hoàng Tiến.Anh ta bị bay về phíasau, đập người vào thành xe.
Nhất Bảo đã nhìng thấy kẻ bắn lén,anh ta giương cây nỏ:
-THẰNG CHÓ ĐẺ !!!
Chưởng Tạc Lôi lao vào người tênlính, hắn bị sét đánh cháy sém người.
-Tiến ! Tiến !
Mạnh Uy thấy tiếng kêu của Nhất Bảo.
-Sao rồi ? – Tiêu Khang hỏi.
-Có vẻ không ổn.Xử lý nốt bọn trênnày đi ! Tôi xuống xem !
Mạnh Uy nhảy ra từ cửa sổ xuống mặtđất.
-Bảo ! Bảo ! Cậu đâu ?
-Đây, ở đây !
Mạnh Uy chạy theo tiếng gọi, anh tớichỗ Nhất Bảo.Hoàng Tiến bị mũi tên đâm vào giữa tim, máu chảy ra từ vết thươngthấm đầy tay của Nhất Bảo.
Mạnh Uy thụp người xuống.
-Đừng ! Đừng ! Tiến, cố gượng đi, rangoài thành chúng ta sẽ cứu cậu !
Hoàng Tiến cười, anh ta gắng nói:
-Không đâu…dính…Chí Mệnh Thỷ…khôngđược đâu…
Máu từ miệng Hoàng Tiến lại ộc ra,chảy ròng trên tấm áo giáp.
-Xin…lỗi, Mạnh Uy…khôngđi..cùng…cùng…cậu…được nữa…
Rồi Hoàng Tiến gục đầu xuống.
-HOÀNG TIẾN !
Đội trưởng Hãn Đồ thấy tiếng hét củaNhất Bảo. Ông quay lại:
-Ai vậy, Mạnh Uy ?
-Hoàng Tiến !
-Cậu ấy sao rồi ?
Dĩ Lượng và Hà Liên cũng đang chú ýlắng nghe, mặc dù họ đang chiến đấu.Tiêu Khang cũng đứng ra gần cửa sổ hơn.
Chẳng có gì cả.
-TÔI HỎI CẬU HOÀNG TIẾN SAO RỒI !
-CHẾT RỒI ! HOÀNG TIẾN CHẾT RỒI ! -Mạnh Uy gào lên.
Hà Liên nhìn Dĩ Lượng, cả hai khôngnói gì, họ lại chiến đấu tiếp.
Tiêu Khang nhảy xuống, anh ta nói:
-Đưa cậu ấy lên xe đi !
Nhất Bảo và Tiêu Khang đưa xác HoàngTiến lên xe, Vũ Tộc Ẩn Giả ngồi sau, mặc dù bị cuốn bởi những dây leo thít vàocổ nhưng bà ta vẫn cười :
-Đây là quả báo của các người đó !
Tiêu Khang định đâm kiếm tới, NhấtBảo giữ anh ta lại:
-Thôi, thôi đi !
Khuôn mặt của Tiêu Khang căng ra,vết xăm hình rồng trên mang tai bên trái dài hết cỡ.
-Hãy cẩ