
à? Tối qua emthấy anh tức điên, ngỡ là anh không để ý.”
Chu Xung khẳng định: “Chắc chắn ông ta không ra nữa.” Lục Lụchỏi lại: “Tại sao?”
Chu Xung đáp: “Ông ta đã hoàn thành sứ mệnh.”
Lục Lục băn khoăn: “Lần đầu gặp ông ta, em đã nói hình nhưông ta đứng đó để chờ chúng ta! Trực giác của nữ giới bao giờ cũng đúng.”
Tuyến hành lang rất vắng người, có hai phụ nữ bày sạp hàng,một người bán găng tay, bít tất, một người bán các loại kẹp thẻ tài liệu. Anhchàng thấp bé hát rong vẫn có măt đang vừa đệm ghi-ta vừa hát bài “ThảoNguyên”. Không thấy người mù.
Kể cũng lạ, hôm đầu tiên họ gặp Lý Cường ở đây cùng chỉ cóhai ngưòi bán hàng rong và một anh hát rong.
Lúc đi qua anh hát rong, Chu Xung lại rút ra 50 đồng đặt vàocái hộp giấy trước mặt anh ta.
Lục Lục nói nhỏ: “Một vé tàu điện ngầm chỉ 2 đồng, lần nàoanh cũng cho 50 đồng, tức là 52 đồng; nếu lần sau đi đâu mà tiền tắc-xi khôngquá 52 đồng thì anh đi tắc-xi còn hơn.”
Chu Xung nói: “Đừng hẹp hòi thế.”
Ở ga tàu điện ngầm treo tấm biển quảng cáo rất lớn: Ảnh việnáo cưới Tình Yêu. Đó là hiệu chụp ảnh cưới lớn nhất Bắc Kinh.
Lục Lục kéo tay Chu Xung: “Chúng ta sẽ đến đó chụp ảnh, đượckhông?”
Chu Xung mỉm cười: “Xin chiều ý cô dâu!”
Đi tàu điện ngầm đến các cuộc hẹn, cũng có cái hay là chuẩngiờ. Lần này họ không bị muộn như lần trước. Trong phòng trà khai Họa chỉ có mộtmình Điền Phong, anh ta vẫn ngồi vị trí hôm qua, trước mặt vẫn là một tách càphê bình thường. Hình như anh ta đoán trước được điều gì đó, trông mặt anh ta rấtnặng nề.
Cả hai bước đến, Chu Xung ngồi phịch xuống luôn, chỉ có LụcLục nói: “Chào anh Điền.”
Điền Phong nói:“Chào hai vị. Hai vị uống gì... hay vẫn làtrà hoa cúc?”
Lục Lục nói: ‘‘Gì cũng được.”
Điền Phong lại gọi ấm trà hoa cúc.
Lục Lục chú ý quan sát khuôn mặt Điền Phong. Đúng là anh ta!Chú rể trong tấm ảnh cưới ma chính là anh ta; và cô dâu cũng là anh ta! Cô gáimà anh ta kể, cô gái vẽ tranh, cô gái bị hại cách đây chục năm không hề tồn tại!Nhưng tại sao anh ta phải bịa ra một con người không hề tồn tại?
Chu Xung không muốn phí lời với Điền Phong, anh nói toạcmóng heo luôn: “Cả hai người trong tấm ảnh cưới ma đều là anh! Tôi muốn ngheanh nói xem tại sao anh lại lừa chúng tôi? Yên tâm, hôm nay tôi sẽ không hắt nướctrà vào anh nữa đâu.” Điền Phong sửng sốt, sắc mặt anh ta càng u ám, thậm chícó nét đau thương. Lục Lục chằm chằm nhìn anh ta.
Chu Xung gằn giọng: “Điền tiên sinh! Tôi hỏi anh đấy!”
Điền Phong mở miệng, giọng rất thấp: “Tôi biết mà, hai ngườisẽ hỏi tôi điều này... tôi mong hai người sẽ giữ kín cho tôi.”
Lục Lục nói: “Chúng tôi hứa.”
Những lời của Điền Phong khiến cả Chu Xung lẫn Lục Lục há mồmtrợn mắt. Anh ta nhìn ra cửa sổ, khẽ nói: “Thực ra tôi ái nam ái nữ…” Im lặngphải đến một nửa phút.
“Lưới tình” là trang web môi giới hôn nhân lớn nhất toàn quốc,sáng lập ra nó lại là một người có vấn đề về giới tính, thật không sao tưởng tượngnổi!
Khi nói ra điều bí mật này, trông Điền Phong thật buồn bã,thiểu não hết mức. Nếu ví xã hội như một kim tự tháp thì anh ta là người hùng đứngtrên đỉnh chóp, khó mà với tới được; nhưng về phương diện giới tính rất nguyênthủy thì anh ta thật sự là một kẻ yếu, một người bị xã hội coi thường vì chẳnggiống ai. Lục Lục lập tức tin lời anh ta nói. Nhìn khuôn mặt, nếu nói anh ta lànam, thì nên công nhận là một chàng trai xinh đẹp; nếu nói là nữ, thì nên nóiđây là cô gái tuấn tú.
Một ngưòi ái nam ái nữ vừa làm chú rể vừa làm cô dâu, vừalàm người sống vừa làm ngưòi chết, chụp ra tấm ảnh ma quái dị để lừa hàng triệungười... tại sao lại thế?
Điền Phong tiếp tục: “Cũng tức là, cơ thể tôi có tinh hoànvà cũng có buồng trứng...” Nói đến đây khuôn mặt Điền Phong thoáng một nét bẽnlẽn nữ tính. Anh hơi dừng lại rồi nói tiếp: “Nhiễm sắc thể của nam làXY, của nữlà XX; nhưng nhiễm sắc thể của tôi lại là XO cực hiếm hoi.” Lục Lục và Chu Xungđều chưa nghe nói về nhiễm sắc thể này.
Cuối cùng Chu Xung cũng nói, giọng đầy châm biếm: "Thếthì tôi nến gọi anh là anh Điền, hay cô Điền?”
Điền Phong cười ngượng nghịu nhưng không trả lời, chỉ khẽnói: “Hai vị thử tách tên tôi ra, rồi lại ghép lại mà xem, thực tra trong đó làtòan bộ các bí mật.”
Lục Lục kinh ngạc: “Hả?”
Điền Phong gợi ý thêm: “Tên tôi, Điền, Phong, hai vị ngẫmnghĩ mà xem…”
Lục Lục nghĩ ngợi, rồi nói: “Phong Điền! Anh là người Nhậtà?”
Điền Phong lắc đầu.
“Điền địa… được mùa…”
Điền Phong lại lắc đầu.
“Hay là hai chữ Do, và Phi?”
Anh ta vẫn lắc đầu. Rồi nói: “ Hai nhân vật Vương Hải Đức vàDiệp Tử Mi là do tôi bịa ra, rồi nhanh chóng lan truyền trên mạng. Thực ra thìtôi chính là Vương Hải Đức và cũng đồng thời là Diệp Tử Mi. Hai vị xem, chữ Điềntách ra rồi trộn lại sẽ được chữ Diệp, chữ Phong tách ra rồi xếp lại sẽ được chữVương…”[1'>
1. Phép chiết tự, như đã chú thích. Các chữ Điền, Diệp,Phong, Vương: 田,.叶,王
Đầu Lục Lục bỗng vỡ òa, đúng là thế thật. Sao trước đây mìnhkhông chú ý nhỉ?
Điền Phong tiếp tục: "Người ái nam ái nữ sau một thờigian nào đó, tâm lý của họ sẽ dần thiên về một trong hai giới tính, họ sẽ đi giảiphẫu chỉnh hình là xong. Nhưn