
giác đề phòng những cái vuốt ve ấy đã biến mất - và cuối cùng
nàng nhắm mắt lại, không thể tiếp tục nhìn thẳng vào đôi mắt màu xanh
biếc mãnh liệt đó thêm một giây phút nào. Mặc dù không nhìn thấy được,
nhưng Isabel cảm nhận được hơi ấm của anh. Nàng biết thật bạo dạn, nhưng ở bên người đàn ông này có cái gì đó dễ dàng làm nàng quên đi bản
thân... quá khứ của nàng. Mọi thứ mà nàng đã từng hứa sẽ không trở
thành.
“Isabel...”, anh thì thầm bên tai nhưng nàng không muốn mở mắt ra vì
sợ sẽ phá vỡ cảm giác ấm áp và quyến rũ bao dệt xung quanh họ. Thay vào
đó, nàng chìm vào trong âm thanh gọi tên nàng qua giọng nói trầm của
anh, bàn tay nàng tự do chạm vào lớp vải thô bên ngoài chiếc áo măng tô
anh mặc - mong muốn khám phá bề mặt rộng lớn của lồng ngực anh.
Anh đã nói về niềm vui trong cuộc sống. Nàng muốn anh kể cho nàng về chúng.
Cảm giác tiếp xúc nhẹ nhàng đó đã thúc đẩy anh, Isabel khẽ thở dài
khi anh chiếm lấy môi nàng và... nàng đã mất tự chủ vì thích thú và giải tỏa.
Nụ hôn dịu dàng hơn, chậm hơn nụ hôn buổi chiều họ đã trao nhau, như
một sự thăm dò âu yếm. Bàn tay anh lướt nhẹ trên tóc nàng và ôm lấy gáy
nàng khi môi anh chạm nhẹ vào môi nàng một lần, hai lần... làm cho nàng
cảm thấy ngây ngất. Isabel khẽ rên lên, hai môi nàng tách ra và nhân cơ
hội đó anh hôn sâu hơn, lưỡi anh trườn dọc bờ môi dưới đầy đặn của nàng, rồi để lại đó là cảm giác nóng bỏng.
Isabel đưa tay lên ôm lấy bả vai anh và ép mạnh người mình vào ngực
anh, để gần gũi hơn. Nick hiểu ý, hai tay anh vòng quanh và kéo nàng lại gần hơn, lưỡi anh quấn lấy lưỡi nàng trước khi ngừng hôn để môi anh
lướt ngang qua má chạm vào vành tai nàng, anh thì thầm tên nàng - càng
nhạy cảm hơn - và anh ngậm lấy vành tai nàng, trêu đùa cho đến khi nàng
rùng mình ôm lấy cổ anh.
Nàng có thể nhận ra nụ cười thỏa mãn của anh qua làn da nàng khi anh
dịu dàng hôn bên cạnh vành tai nàng, làm mạch đập của nàng đập liên tục
không thể kiểm soát được. Anh hôn như mưa lên cổ nàng, dừng lại cắn nhẹ
vào làn da của nàng đến khi nàng rên lên thích thú và cố gắng để đứng
vững.
Anh bế nàng lên, đôi môi anh không rời khỏi cổ nàng, quay lại chiếc
ghế bành lớn trước lò sưởi và đặt nàng lên đùi mình. Anh ngẩng đầu lên,
nhìn vào ánh mắt nàng để khẳng định nàng đã sẵn sàng tiếp tục. Nàng khẽ
thở ra như đồng ý, anh đẩy cằm nàng cao lên và áp môi mình vào làn da
mềm mại nơi hõm cổ, liếm láp một cách dịu dàng, sự thô ráp của chiếc
lưỡi làm nàng như muốn phát điên.
Nàng thở hổn hển, thu hút anh. Anh chiếm lấy môi nàng, dùng lưỡi vuốt ve đôi môi nàng trong khi một bàn tay lướt nhẹ bên cạnh ngực nàng. Khi
đó, bàn tay anh vẫn để yên và Isabel vẫn không làm gì để cản trở. Ngực
nàng nặng và căng đầy hơn rất nhiều, nàng khao khát sự tiếp xúc của anh. Nàng muốn bàn tay anh chạm vào ngực mình điều nàng chưa từng mơ đến
trước đây - đối với người đàn ông này.
Nàng oằn người, muốn anh di chuyển, chạm vào nàng và anh rời khỏi môi nàng, cuốn lấy ánh mắt nàng.
“Chuyện gì vậy, người đẹp?” Ngón tay cái của anh di chuyển, nhưng
cũng đủ để cho nàng thấy anh biết chính xác nàng muốn gì. Anh đang chọc
ghẹo nàng.
“Em...” Nàng không thể nói gì.
Lòng bàn tay anh - bàn tay xấu xa đó, tiến đến nơi nàng muốn - ấn nhẹ xuống và anh kề môi mình gần tai nàng thì thầm. “Quá đẹp... quá quyến
rũ... nàng Voluptas của ta.” Những lời nói đó, nghe thật da diết, làm
cho nàng nóng bừng cả lên. “Hãy cho ta xem.”
Một nhu cầu không tên nổ tung bên trong nàng. Nàng di chuyển tay mình xuống nơi anh đặt tay. Nàng lùi lại, đáp lại ánh mắt anh bằng ánh mắt
dũng cảm hơn mà nàng biết mình có và đặt tay anh chạm vào ngực mình. Khi trọng lượng của bầu ngực nằm trong lòng bàn tay, cả hai cùng nhìn anh
vuốt ve các ngón tay ngang qua hai bầu ngực của nàng, lướt đầu ngón tay
cái qua vị trí nhũ hoa ẩn bên dưới làn vải. Nàng thở hổn hển trước cảm
giác đó và ánh mắt họ chạm nhau.
“Hãy nói cho ta nó như thế nào?”
Nàng đỏ mặt. “Em - em không thể.”
Nick lại vuốt ve và nàng đã bị cuốn vào hơi thở khác. “Nàng có thể.”
Nàng lắc đầu. “Em chưa bao giờ - nó quá. Quá tuyệt.”
Anh tặng nàng một nụ hôn dài khác khi một ngón tay anh trượt xuống
mép váy của nàng, chạy dọc sống lưng chạm vào làn da nóng bỏng và căng
lên của nàng. Nàng kêu lên, phá vỡ nụ hôn đó và anh chạm trán mình vào
trán nàng, một nụ cười thoáng qua trên đôi môi sưng phồng của anh.
“Mọi chuyện sẽ tốt hơn.” Lời nói đó nghe như một lời hứa da diết.
Anh lại bế nàng lên, làm nàng ngạc nhiên vì anh đứng dậy, rồi đặt
nàng xuống ghế một cách dễ dàng. Anh cúi xuống nàng, ép mình vào tay ghế và cướp lấy đôi môi nàng lần nữa đến khi nàng không thể di chuyển.
Sau đó anh lùi lại và nàng mở mắt để tìm kiếm sự khao khát cháy bỏng
trong anh - thay vào cảm giác đó nàng chỉ có thể miêu tả nó như sự quyết đoán. Rối bời trước sự thay đổi, nàng chỉ lặng nhìn anh thì thầm. “Ta
không biết nàng đang giấu giếm điều gì, Isabel, nhưng ta sẽ biết sớm
thôi. Và nếu như ta có thể có đủ sức mạnh để thay đổi nó, ta sẽ làm.”
Isabel há hốc miệng ngạc nhiên