The Soda Pop
Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328684

Bình chọn: 8.5.00/10/868 lượt.

ngươi giải thích, việc này cùng ngươi không quan hệ, chạy vào trong đi" Khiếu Tuyền suy yếu đáp

"nói nhảm, ta vs ngươi là bằng hữu, ngươi qua bên nghỉ đi, để ta đối phó"

Khiếu Tuyền rời khỏi vòng chiến, dựa vào 1 thân cây nhìn Nạp Lan Đức

Duật, "hảo thân thủ, đáng tiếc, như thế nào ta vs ngươi lại là địch thủ, nếu ngươi không phải thì thật tốt!"

Đánh 1 trận người bịt mặt bị thương nên nhanh chóng thoát đi, Nạp Lan Đức Duật muốn đuổi theo bị Khiếu Tuyền ngăn lại: "Nạp Lan huynh, giặc

cùng đường đừng truy!"

Nạp Lan Đức Duật ngẫm lại thấy đúng, huống chi 1 mình Khiếu Tuyền ở

đây cũng không yên tâm, vì thế đến trước mặt hắn nhìn miệng vết thương

nói: "ngươi bị thươ rất nặng, đi, đi tìm chỗ chữa thương"

Giúp đỡ Khiếu Tuyền 1 trận, 2 người tìm được 1 miếu bỏ hoang, trong

ngôi miếu chỉ có bãi đất trống phủ kín bụi, mạng nhện dày đặc, ngoài

miếu cỏ dại 1 mảnh. 2 người tim 1 chỗ sạch sẽ ngồi xuống, Nạp Lan Đức

Duật bắt đầu giúp Khiếu Tuyền chữa thương

Sau 2 canh giờ, 2 người mở mắt ra, "đa tạ Nạp Lan huynh, huynh vì ta đã hao tổn nhiều nội lực, thật làm ta áy náy"

"koh có gì, ta điều tức 1 chút là được"

"ân, ta thay ngươi thủ"

Nạp Lan Đức Duật thả lỏng người, nhắm mắt điều tức, Khiếu Tuyền đứng

đằng sau, chậm rãi giơ chưởng lên: "Nạp Lan Đức Duật, ngươi nhận mệnh

đi!". Chưởng đến đỉnh đầu, bên tai lại văng vẳng tiếng của Nạp Lan Đức

Duật: "chúng ta là bằng hữu"

"hắn coi ta là bằng hữu, 1 chưởng này đánh xuống hắn chết là không

nghi ngời, chính là, ta thật có lỗi vs bằng hữu" Khiếu Tuyền chậm rãi

buông tay, nhìn Nạp Lan Đức Duật, trong lòng cảm thấy mâu thuẫn, "không, hắn koh phải bằng hữu của ngươi, hắn là cừu địch, là địch nhân của

Thiên Địa hội, giết hắn!"

Khiếu Tuyền giơ chưởng lên, mãi không hạ xuống, "là anh hùng thì nên

đôi mặt quyết 1 trận, đánh lén sau lưng, thật đê tiện!" hắn buông

chưởng, "Khiếu Tuyền, ngươi thật là vô dụng!" Quay đi vài bước, vẫn là

quyết định động thủ, "qua thôn này sẽ koh có điếm, bỏ qua cơ hội này thì sẽ koh có còn cơ hội nữa", hắn lại giơ chưởng, đến cuối dùng thì do dự, "hắn mới cứu ngươi, ngươi lại lấy oán báo ơn, ngươi không phải người"

Hắn tự gây sức ép chính mình, vẫn là buông tha cho Nạp Lan Đức Duật.

Tâm Di vừa vặn vào cửa, động tác này vừa lúc rơi vào mắt Tâm Di, nhưng

Khiếu Tuyền không biết, hắn nhìn thấy biểu tình của Tâm Di, tưởng nàng

vì Nạp Lan Đức Duật mà lo lắng

Tâm Di như thế nào đến, tất nhiên là theo vết máu đến, đến cửa miếu,

vừa lúc thấy hành động của Khiếu Tuyền, sợ tới mức tim muốn nhảy ra,

muốn gọi nhưng lại không ra thanh, nghĩ muốn xông lên nhưng 2 chân lại

vô lực. lúc này, Đại Hổ, Nhị Hổ cũng đã theo tới, "A, ngạch phu!"

"ngạch phu các người đang điều tức, đừng kinh động hắn!"

Khiếu Tuyền vội nói

Đang nói, Nạp Lan Đức Duật thu công, mở mắt ra, thấy hội Tâm Di vội hỏi: "các ngươi thế nào lại đến đây?"

"cách cách lo lắng, cho nên chúng ta đi tìm"

"ta không sao!" Nạp Lan Đức Duật hướng Tâm Di, chỉ thấy mặt nàng tái

nhợt, bộ dạng kinh hãi, vội an ủi: "Tâm Di, không cần sợ, ta không sao!"

"đưa ta về!" Tâm Di suy yếu nói

"hảo!" Nạp Lan Đức Duật quay đầu nói với Khiếu Tuyền: " chúng ta đi thôi!"

Khiếu Tuyền gật đầu, giờ phút này hắn biết mình vs Nạp Lan Đức Duật tương lai nhất định là địch, nhưng hắn không hối hận

Mọi người yên lặng rời đi, có lẽ vì có Nạp Lan Đức Duật ở bên nên Tâm Di dần bình tĩnh, nàng hướng Khiếu Tuyền liếc mắt 1 cái, hướng Nạp Lan

Đức Duật nói: "Nạp Lan Đức Duật, ta hỏi chàng, chàng thế nào lại tin

tưởng Vu đại ca, sẽ không sợ hắn thừa dịp ngươi điều tức, đến gần ngươi"

"nàng thế nào lại nghĩ thế, huynh ấy không phải loại lấy oán báo ơn, nếu không ta cũng không đem hắn làm bằng hữu"

Tâm Di nhìn Khiếu Tuyền làm hắn không được tự nhiên, hắn đảo mắt nhìn về phía Nạp Lan Đức Duật, mắt Nạp Lan Đức Duật tràn đầy tín nhiệm.

Khiếu Tuyền trong lòng nổi lên 1 tia hổ thẹn

"vạn nhất chúng ta là cừu địch?" Khiếu Tuyền khô khốc hỏi

"ngươi đừng nói lúc nãy ngươi muốn giết ta" Nạp Lan Đức Duật cho là đùa giỡn

"nếu vừa rồi ta giết ngươi, ta liền mất 1 bằng hữu tốt" những lời này là Khiếu Tuyền hướng Tâm Di nói, nói xong thì hướng Nạp Lan Đức Duật

nói: "mặc kệ chúng ta tương lai thế nào, trong lòng ta, ngươi vĩnh viễn

là hảo bằng hữu. tốt lắm, ngươi đưa cách cách về trước đi" Khiếu Tuyền

không thể đối mặt vs hắn, "cảm ơn ngươi hôm nay đã cứu ta, cáo từ!" nói

xong xoay người ly khai

"nãy ngươi nói là có ý gì?" Nạp Lan Đức Duật bị lời nói của Khiếu Tuyền làm hồ đồ, cảm thấy lời hắn có chút kì quái

"bởi vì hắn là 'Phản Thanh phục Minh'!" Tâm Di khẳng định

Lại nói Lý Đức Toàn bị mấy người kia quấn riết lấy, hết cách đành

đồng ý che giấu giúp họ, thế là ông này rón ra rón rén về đến tẩm cung

của Khang Hy.

Dận Chân vừa thấy ông ta liền hỏi: "Sao chỉ có mình ngươi, Tâm Di cách cách đâu?"

"Hồi vương gia, thật không may, cách cách cũng ốm rồi. Nô tài đến

đúng lúc cách cách vừa đi nghỉ, nô tài không dám đánh thức cách cách."

Đây là cái cớ Lý Đức Toàn nghĩ ra trên đường về, ông này cũng giỏi bịa

đấy chứ!