XtGem Forum catalog
Anh Lính Là Người Chồng Tốt!

Anh Lính Là Người Chồng Tốt!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327124

Bình chọn: 8.00/10/712 lượt.

người làm cũng vô cùng thân thiện. Sau khi Điền Mật Nhi

được gả vào đây cũng chia sẻ với bà rất nhiều việc, làm cho bà thấy có

chút xấu hổ.

Nghe mọi người đều khen ngợi Điền Mật Nhi thì Triệu

Phương Nhị còn cảm thấy vui mừng hơn khi bản thân mình được khen, đành

phải nói với bà tình trạng gần đây của mình, lại nhờ bà để ý chăm sóc

mọi người trong nhà. Dì Hồng liền nói với anh: "Đây là của bổn phận tôi

mà, có cái gì phiền hà chứ!" Nói một lúc thấy cũng không còn chuyện gì

để nói nữa, vừa định cúp điện thoại thì liền nghe thấy có tiếng mở cửa,

dì Hồng nghiêng đầu ra nhìn thì ra là Điền Mật Nhi. Bây giờ là lúc cô đi học, thế nào lại trở lại, không kịp hỏi xem cô chuyện gì liền vội vàng

gọi cô tới nghe điện thoại.

"Là Phương Nghị, mau tới nghe đi!"

Điền Mật Nhi sửng sốt, vội vàng chạy đến cầm ống nghe, giọng nói có chút

kích động, vô cùng khẩn trương chỉ có thể bật ra một tiếng ‘Alo ’.

Triệu Phương Nghị vừa muốn cúp điện thoại liền nghe thấy tiếng dì Hồng gọi

Điền Mật Nhi thì tim của anh thấy căng thẳng theo. Nghe được giọng nói

nhẹ nhàng mềm mại kia đem mọi phiền muộn vừa nảy sinh trong lòng liền

được quét sạch sẽ.

Hai người một lúc lâu cũng không ai nói câu

nào, sau đó Triệu Phương Nghị mới lên tiếng: "Thời gian sắp hết rồi, nếu không nói gì thì em cúp máy đi!". Sự thật thì không phải như vậy, vì có rất nhiều đội viên đều không gọi điện thoại nên nhường cho anh được hơn mười phút. Mới vừa rồi nói mấy câu với dì Hồng, vẫn là còn dư lại thời

gian rất dài.

Điền Mật Nhi vừa nghe anh nói vậy, cũng không

ngượng ngùng hay căng thẳng nữa vội đem những điều trong lòng ra hỏi anh một chút. Mặc dù mới vừa rồi đã cùng dì giúp việc trao đổi qua, nhưng

Triệu Phương Nghị vẫn không thấy phiền, mọi câu hỏi của cô đều nhất nhất trả lời. Biết anh thật không có đi tiền tuyến, Điền Mật Nhi mới thật

thấy yên tâm, tháo xuống cục đá đè nặng trong lòng nhưng sau đó lại bắt

đầu cảm thấy trống trải.

"Tới giờ rồi, về sau có cơ hội anh lại

gọi về, em nhớ học tập tốt, chăm sóc tốt cho ba mẹ, không cho chạy loạn, có nghe hay không!" Tại một nước xa lạ nhưng giọng nói của Triệu thiếu

tá lại không hề giảm uy nghiêm đi chút nào.

‘ Dạ ’ Điền Mật Nhi

nhẹ giọng đáp ứng, hốc mắt có chút ửng hồng, lòng tràn đầy cảm giác

không nỡ. Thấy anh muốn cúp điện thoại liền vội nói: "Anh phải bảo trọng thân thể, không cần phải lo lắng cho ba mẹ! Còn nữa, em nhớ anh! ! Chờ

anh trở về!"

Ở bên kia điện thoại cũng trầm mặc mất mấy giây, sau đó nhẹ nhàng đáp ứng một tiếng ‘ được ’ tiếp theo liền nghe thấy điện

thoại bị cắt đứt. Điền Mật Nhi ôm tai nghe âm thầm rơi lệ. Không phải

đau lòng, cũng không phải là chua xót, tuy có chút tịch mịch, nhưng lại

thấy hạnh phúc vô cùng.

Không ngờ nhất thời bỏ quên vở bài tập ở

nhà, lại ngoài ý muốn nhận được điện thoại của Triệu Phương Nghị. Điền

Mật Nhi cảm thấy không có chuyện gì làm cho người ta vui vẻ hơn chuyện

này. Sau đó đi lấy vở bài tập, hôn lên đó hai cái thật kêu rồi cầm nó

vui vẻ quay mấy vòng. Buổi tối còn cố ý xin thầy cho nghỉ, không tham

gia giờ tự học buổi tối nữa đi ra ngoài mua thức ăn rồi về nhà chuẩn bị

nấu một bữa thật ngon.

Ông Triệu Quốc Đống và bà Phương Di cùng

nhau về nhà, vừa mở cửa liền cảm thấy không khí hôm nay không giống với

mấy ngày trước hình như trong nhà khắp nơi đều toát ra mùi vị vui vẻ và

hạnh phúc.

"Có chuyện tốt gì sao? Làm nhiều món ăn như vậy, còn

có cả hoa!" Bà Phương Di xuất thân từ nhà giàu có nên rất ưa thích phong cách này. Khi Điền Mật Nhi vừa tới bà liền giảng giải cho cô rằng cuộc

sống của gia đình phải tinh tế một chút. Bình thường Điền Mật Nhi phải

đến trường, không có thời gian rảnh rỗi để làm những việc như vậy. Bà

cũng cho rằng đứa bé này lớn lên từ nông thôn nên không có cốt khí đó,

không nghĩ tới hôm nay đã biết vận dụng rồi! Cảm thấy sự dạy bảo của

chính mình thật rất đúng phương pháp!

Dì giúp việc theo chân hai

bọn họ nháy nháy mắt, mập mờ cười nói: "Phương Nghị hôm nay điện thoại

về! Điền Mật quay trở lại lấy sách vừa lúc nhận được! Ha ha, cô gái này

đúng là không thể rời khỏi chồng của mình, chỉ nghe thấy tiếng thôi mà

đã có ảnh hưởng lớn như vậy, so với bộ dạng làm việc gì cũng không có

sức lức của mấy ngày trước đây hoàn toàn khác nhiều!"

"Thật sao!

Phương Nghị gọi điện thoại về à..., nó nói cái gì?" Dì Hồng lại kể lại

tỉ mỉ câu chuyện cho hai người bọn họ nghe một lần nữa, biết được anh

bởi vì đặc huấn mới không báo tin về nên hai vợ chồng bà cũng coi như

yên tâm phần nào.

Còn nghe dì Hồng kể lại sau khi cô tiếp điện

thoại xong liền âm thầm ngồi khóc. vì vậy buổi tối bà Phương Di cố ý đi

tìm Điền Mật Nhi nói chuyện, Phương Nghị không có ở đây, bà phải thay

con trai canh kỹ hậu phương lớn này. Điền Mật Nhi tâm tình bình hòa,

không có một câu oán hận, bà Phương Di cũng thầm khen cô hiểu chuyện,

tuổi còn nhỏ như vậy mà đã có thể suy nghĩ mọi chuyện thấu tình đạt lý,

trong lòng cảm thấy cưới người con dâu này về thực là quá đúng.

Đảo mắt một cái đã đến tết âm lịch, Điền Mật Nhi thi lần này đạt