Áo Cưới, Hoa Hồng Và Anh

Áo Cưới, Hoa Hồng Và Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322290

Bình chọn: 9.5.00/10/229 lượt.

ẽ…định cư ở luôn đó…tôi…sẽ..đến…tôi…tôi…sẽ….ẽ…đến….!!!!!!!!!!!!!!

Bảo Thiên ngồi nhớ lại những gì trong lúc say Linh đã kể, hóa ra chẳng phải tự yên tự lành cô nàng này lại muốn đi du học, hóa ra chỉ vì một chàng trai mà cô ta cố sống cố chết như vậy sao?

“Đúng là một kẻ đầu óc chẳng bình thường trong từng suy nghĩ và hành động !” Bảo Thiên chép miệng rồi bật cười.

Quán café trong khách sạn sang trọng, mẹ Bảo Thiên đã ngồi đó từ bao giờ, khuôn mặt quí phái . Rất chậm rãi và bình tĩnh uống tách café rồi bà mới mở lời.

- Mẹ nghe nói người ấy đã về nước đúng không? Mẹ Bảo Thiên hỏi đầy lo lắng.

- Vâng, con đã xác nhận rồi !

- Vậy mà con lúc nào cũng bình chân như vại, sự có mặt của người đó làm mẹ rất lo lắng, ông nội con dạo này có vẻ không còn tin tưởng con nữa.

- Hừ !!!!!!!!!

- Dẹp ngay mấy tin nhảm nhí trên báo đi, con chỉ làm cho mẹ thêm nhức đầu !

- Ông nội già lần thẩn rồi !

- Con đừng có coi thường, mẹ đã phải vất vả thế nào khi sống trong cái nhà này và phải nỗ lực thế nào cho con ngồi vào cái ghế CEO của GM không? Ông con không lẩn thẩn tý nào đâu, quyền thừa kế hoàn toàn có thể thay đổi, về mặt luật pháp con và người đó đều có quyền lợi ngang nhau.

- Mẹ…!

- Mẹ không nói giỡn chơi thôi đâu, con thôi ngay cặp kè với mấy con người mẫu hay ca sĩ kia đi, cố gắng sống tử tế cho mẹ vào cái thời điểm này đi. Nếu con lấy vợ, GM sẽ là của con thôi !

- Nếu con không lấy vợ thì ông sẽ trao GM cho người đó sao?

- Trước mắt mẹ chỉ đoán ý ông được như vậy, ông muốn con lập gia đình rồi sống chín chắn hơn, con quá dễ dàng có được GM mà chẳng hề tốn công tốn sức nên coi thường…Ai biết được người đàn bà kia và người đó nghĩ gì, GM có tổng sổ vốn cũng như sự nổi tiếng mà ai cũng phải mơ ước !

Bảo Thiên nghe xong rồi đứng dậy trước xin về. Anh không muốn phụ thuộc quá nhiều tác động từ mẹ. Ai trong cái tập đoàn GM này mẹ là vợ cả của bố Bảo Thiên, người đã qua đời cách đây mấy năm trong một vụ tai nạn xe. Ngoài mẹ, bố Bảo Thiên còn có một người vợ bé nữa, bà ấy cũng có một đứa con trai, và đứa con trai ấy luôn là điều mà mẹ lo sợ cho chỗ đứng của anh trong GM và di chúc của ông nội.

Mẹ Bảo Thiên là một người đàn bà khôn khéo, nhờ có trợ giúp của bà, GM thuộc về tay Bảo Thiên mà chẳng anh chẳng mất công sức. Có nhiều người cho rằng, bản tính kiêu ngạo của Bảo Thiên là cũng do ảnh hưởng của mẹ anh ta.

Bảo Thiên về nhà, điện thoại kêu ầm ĩ, mấy cô nàng chân dài lại đang gọi đây mà, nhưng anh mặc kệ, vứt xoạch một phát lên bàn rồi đi vào phòng tắm. Một ngày khá bận rộn và cả đau đầu.

Tắm táp thoải mái, nhìn đồng hồ mới 23h, hiếm khi Bảo Thiên về nhà sớm như hôm nay, cũng hiếm khi…anh ở nhà mà không có phụ nữ.

Bảo Thiên nhặt điện thoại lên, giờ nó đã im bặt. Anh bấm số gọi cho cô nhóc Linh định hỏi xem đang làm gì.

- Alô !

- Chuyện gì?

- Cô sao rồi?

- Vẫn đau, nhờ phúc của anh đấy, đồ tồi !

- Tồi bằng cô chưa? Không biết uống rượu bia gì mà cứ đổ vào mồm như thế !

- Hừ, cãi nhau với anh cũng chỉ đến thế ! Tôi đi ngủ đây, cúp máy nhé !

- Khoan đã !!!!!!!!!!!!!!

- Còn chuyện gì?

- Ờ thì, cô….quên…anh…ta …chưa?

- Hừ, quên hay không MẶC XÁC TÔI ! không nói chuyện với anh nữa, thế nhé !

Linh cúp máy đánh rầm một cái chưa để cho Bảo Thiên nói thêm câu gì nữa. Anh tức giận, ném chiếc điện thoại ra xa- Đúng là đồ HÂM DỞ, người ta hỏi han một câu cũng khó chịu ! Bảo Thiên cằn nhằn.

………………….

………………….

Linh bị nhốt lì trong phòng 1 tuần liền. Đang là kỉ nghỉ hè nên chuyện học hành cũng không ảnh hưởng gì. Còn chuyện làm thêm, ông nội đã kịp gọi đến quán cafe và sau đó kể lể hết với ông già khó tính kia. Kiểu gì khi gặp, ông ấy cũng phải nói một số câu răn dạy về tư cách hay lối sống, lại phát mệt.

- Yeahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh ! Hôm nay ngày cuối cùng. TA TỰ DO RỒI !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Linh phởn chí reo lên khi nhìn lịch.

« Hôm nay là cuối tháng 7 rồi, đợt phỏng vấn vào tháng 8 mình NHẤT ĐỊNH phải lấy được visa »

Linh tự nhủ. Nghĩ ngợi đến 5 lần thi trước, lần này Linh cũng « ngắc ngứ » chết ở mấy câu hỏi phỏng vấn. Bài test dù sao cũng có thể học được, nhưng sao, việc mở miệng ra để nói lại khó khăn đến thế.

Linh lấy xe ra khỏi nhà, cảm giác thật là sung sướng khi được là một con người tự do. Gọi điện cho đám bạn kể lể, chúng nó cũng hò reo không kém khi con bạn được thoát ra ngoài để đàn đúm cùng cả hội.

Vẫn quán cafe và chiếc bàn quen thuộc của cả hội

- Tao nhớ mày ghê con điên ạ ! Hòa tát nhẹ vào mặt Linh rồi nói.

- Con ranh, tất nhiên là nhớ rồi, thiếu tao chúng mày sao có thể vui được.

- Thế phải làm bữa liên hoan cộng đàn đúm gì chứ nhỉ. My chen ngang

- Tèn tén ten !!!!!!!!!!!!!! Xem này !!!!!!!!!!!! Hỡi các cô gái, hãy xem ta có gì cho các cô nàng xinh đẹp đây !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Ngọc gần như hét lên.

- GÌ THẾ !!!!!!!!!!! Cả lũ đồng thanh.

- Năm tấm vé tham dự Party Pool, chúng ta sẽ đến đó, mặc bikini nóng bỏng, gặp gỡ các chàng trai và tiệc tùng thâu đêm.

- Yeahhhhhhhhhhhhhhhhhhhh !!!!!!!!! Cả lũ hò reo

- Nhưng…Linh băn khoăn. Tao vừa mới bị cấm túc một tuần liền,


Polly po-cket