
nh cưỡng lại không thể mở mồm ra được.
« Lấy Bảo Thiên và mình sẽ đến Đức du học đúng như mơ ước, nhanh thôi, 6 tháng để kết thúc mọi thứ » Linh tự an ủi.
Bảo Thiên cũng nói với cô rằng, đây hoàn toàn chỉ là một vở kịch, sau 6 tháng, khi anh ta có được quyền thừa kế GM thì mọi chuyện sẽ chấm dứt. Một phi vụ hoàn hảo mà hai bên cùng có lợi khi mà anh ta chỉ cần một người vợ và cô thì chỉ cần tấm vé sang Đức, lấy Bảo Thiên một người quốc tịch Đức là điều chắc chắn Linh sẽ đến Đức được.
Cả nhà Linh sau khi biết được tin này trở nên « nhốn nháo ». Mẹ Linh khóc lên khóc xuống sau khi nghe tin « sét đánh », ông nội và bố Linh bỗng dưng lại nói chuyện với nhau sau bao nhiêu năm « tuyên chiến » về vấn đề rằng Linh sẽ lấy chồng. Tóm lại cả Bảo Thiên đã làm cho cả nhà hiểu nhầm Linh trầm trọng khi anh ta đưa cô về nhà, oánh lộn ở bữa tiệc cùng cô, nụ hôn được gọi là « nóng bỏng » kia và cả đám cưới này, chuyện lấy Bảo Thiên, người trong cuộc là Linh cũng còn ngỡ mình đang mơ chứ không phải sự thật.
- Chúng ta cần có một bản cam kết cũng như những điều cần phải thỏa thuận trước để nếu như ai đó hỏi thì sẽ ăn khớp với nhau. Bảo Thiên gặp Linh rồi nói.
- Tất nhiên là có điều kiện rồi, anh và tôi mỗi người một bản viết ra những yêu cầu của nhau sau đó sẽ tập hợp lại thành một bản qui định.
- Ok, điều này tôi cũng có nghĩ tới. Mà cô nên nhớ rằng, từ giờ phút này, cô sẽ là vợ chưa cưới của Bảo Thiên, CEO của GM vì thế từng lời ăn tiếng nói của cô sẽ chịu áp lực của dư luận.
- Hừ, tôi đâu có thừa hơi quan tâm đến đống lá cải đó
- Nhưng nó liên quan trực tiếp đến tiền của tôi.
- Được rồi, tôi sẽ chú ý.
- Mà còn chuyện này nữa, cô phải đến gặp mẹ tôi.
………………………….
………………………….
Người phụ nữ trung tuổi xưng là mẹ Bảo Thiên ngồi trước mặt cô nhìn Linh từ đầu đến chân, Linh có cảm giác từng centimet trên người Linh đều được bà ta xăm soi một cách kĩ càng.
Nhìn Linh một hồi lâu sau đó bà ta quay sang Bảo Thiên.
- Con hơi làm mẹ thất vọng đấy, một người quá đỗi bình thường từ ngoại hình đến gia cảnh.
- Mẹ nói chỉ cần con lấy vợ là được mà.
- Nhưng không phải cứ chọn bừa ai đó cũng được, xem chừng, mỗi lời mẹ nói con đâu có bỏ vào đầu câu nào. Ánh mắt bà ta giận dữ với Bảo Thiên, Linh ngồi im re không dám ho he nửa lời. Bà ta quay sang hất hàm hỏi Linh.
- Cô lấy Bảo Thiên nhà chúng tôi vì tiền đúng không ?
- Mẹ !!!!!!!!!! Bảo Thiên kêu lên.- Chuyện này là việc của con, con chỉ cần đám cưới mẹ đến chúc phúc là đủ.
- Nhưng mẹ cũng cần biết con dâu của mẹ phải có khí chất hoặc tài năng gì chứ ? Cô có tài năng gì…cô tên Linh đúng không ?
- Dạ….cháu…cháu không có tài năng gì cả ạ ! Linh lắp bắp nhưng trả lời thành thật.
- Hừ, xem chừng, ta lại phải tốn nhiều công sức. Bà ta nói với Linh rồi lại quay sang Bảo Thiên-Ta chẳng cần quan tâm con yêu ai, lấy ai, chỉ cần con nắm GM trong tay là đủ rồi.
Linh cảm thấy mẹ Bảo Thiên là một con người cao ngạo, hình như đặc điểm này chính là Bảo Thiên thừa kế tự mẹ anh ta. Bà ta thậm chí còn không thèm để ý đến tâm trạng của Linh sẽ thế nào khi phải nghe những lời ấy. Học hành, tài năng, gia cảnh…tất nhiên là Linh chẳng hề có gì để đáng tự hào nhưng bà ấy nhất thiết phải đốp thẳng vào mặt người mới lần đầu mới gặp cũng như sẽ là con dâu tương lai một cách thẳng thừng như thế được hay không ?
Hai người nói chuyện xong rồi chào hỏi ra về. Linh trầm ngâm.
- Đừng nghĩ nhiều, mẹ tôi là người như vậy, có gì nói thẳng luôn không giấu giếm gì hết. Bảo Thiên nhìn Linh e ngại.
- Không, tôi không nghĩ gì cả, chỉ hơi sợ…may mà chuyện này chỉ là một vở kịch và 6 tháng nữa để chúng ta kết thúc mọi thứ. Tôi cũng chỉ làm dâu mẹ anh trong 6 tháng thôi mà. Linh chậm rãi nói.
………………………
………………………
Theo như dự định đám cưới của Linh và Bảo Thiên được tổ chức vào giữa tháng 9, tức là sau hơn 1 tháng kể từ cái ngày Bảo Thiên và Linh tuyên bố cả hai sẽ lấy nhau.
Hai ông nội của hai người tỏ ra vui mừng khôn xiết vì giờ lại có thể kết tình thông gia, còn bố mẹ Linh thì tất bật chuẩn bị cho cô con gái mới 21 tuổi đã nằng nặc đòi đi lấy chồng mà chẳng hề có một lí do. Đám bạn Linh nghe xong tin đó khi biết là sự thật đều xuýt xoa tán tụng Linh đầy ngưỡng mộ khi nghe tin con bạn mình sẽ lấy người thừa kế của tập đoàn GM lừng lẫy.
- Trời ơi, chồng mày nhìn ngoài đời còn đẹp trai hơn cả trên báo nữa đấy ! My xuýt xoa.
- Tao đã đi may 3 cái váy rồi, đủ để mặc trong đám ăn hỏi và đám cưới mày. Ngọc khoe hình ba chiếc váy trong điện thoại.
- TRỜI ƠI !!!!!!!!!!!!!!!!! TAO LẤY CHỒNG MÀ SAO CHÚNG MÀY CÒN HÁO HỨC HƠN CẢ TAO VẬY ????????
Linh kêu lên chán nản, mấy đứa nhìn Linh im bặt, rồi cả bọn đưa mắt xuống nhìn Linh một cách nghi ngại.
- Nói thật đi, nếu mày không háo hức thì sao mày chấp nhận lấy anh ta ? Đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không ?
- Chuyện gì chứ, tao lấy chồng vì muốn lấy thôi, chúng mày không thấy chồng tao là người đẹp trai và rất thành đạt, đối xử với tao cũng rất tốt đấy thôi.
Suýt nữa Linh không thể đổ nước vào cổ họng được sau khi cái miệng của mình phát ra những câu như thế. Trời đ