
không nói gì mà chống đỡ.
“Em đã hết hi vọng với hắn, em rất hối hận, không biết lúc trước vì
sao lại chọn ở bên hắn, mà không phải cùng anh ở một chỗ.” Nàng khóc yêu cầu,“Lệnh Nghi, em muốn đem đứa nhỏ trong bụng lấy ra, anh cùng em đi
bệnh viện được không? Em không dám đi một mình.”
“Cô nói cái gì?” Hắn khó có thể tin kêu ra tiếng. Nàng muốn đem đứa nhỏ lấy ra? Đây là lời của một phụ nữ mang thai sao?
“Anh không thể cùng em đi?”
“Cô nói cô muốn phá thai? Lời này sa cô ta có thể nói ra miệng, đó là một sinh linh bé bỏng nha nha!” Hắn nhịn không được kích động trách cứ
nàng.
“Ta đây nên làm cái gì bây giờ? Ba ba đứa nhỏ không cần nó, dựa vào
một mình em cũng không có năng lực nuôi sống nó, trừ bỏ lấy nó ra em còn có thể làm sao bây giờ? Anh nói cho em biết a!” Nàng kích động khóc kể.
“Có lẽ cô nên tìm hắn hảo hảo nói chuyện.”
“Vô dụng……” Nàng khóc thút thít nói:“Hắn ngay cả tiền phá thai…… Đều chuẩn bị tốt đưa cho em.”
“Hắn là đồ cặn bã.” Âu Lệnh Nghi rốt cuộc nhịn không được mắng một tiếng.
“Anh cùng em…… đi bệnh viện được không? Trừ anh ra, em không biết……
còn có thể tìm ai?” Nàng đau khổ cầu xin, có điểm khóc không thành
tiếng.
“Cô hiện tại ở đâu?” Hắn trầm mặc một chút, thật không có biện pháp bỏ lơ chuyện này.
Trương Khải Linh nói vị trí cho hắn.
“Chờ tôi.” Nói xong liền cắt đứt điện thoại, hắn cầm lấy bóp da cùng chìa khóa xe vội vàng đi.
Thật vất vả mới thoát thân khỏi hội nghị xét duyệt kiểm tra sổ sách, Bạch Tiệp Ngọc đi vào toilet xong mới trở lại văn phòng.
“Tiệp Ngọc, vừa mới có người liên tục gọi điện tìm cô, giống như có
việc gấp a.” Đồng sự cách vách tiểu Vu vừa thấy nàng liền nói.
“Ai?” Nàng hỏi.
“Không biết, hắn chỉ bảo chút nữa gọi lại.” Hắn nhún vai trả lời.
Bạch Tiệp Ngọc hoài nghi kéo ghế dựa ngồi xuống, chuyện đầu tiên là kiểm tra điện thoại nàng đặt trong ngăn kéo.
Này vừa thấy, quả thực khủng khiếp, bởi vì nàng tổng cộng có mười cuộc gọi nhỡ.
Sẽ là ai đâu? Nàng ấn nút xem xét, tên của lão công xuất hiện trên
màn hình, hơn nữa mười cuộc gọi này đều là hắn gọi. Hắn rất ít khi tìm
nàng gấp như vậy, có phải hay không đã xảy ra chuyện gì? Nàng lập tức
gọi lại.“Uy, lão công, anh tìm em sao?”
“Em hiện tại có thể xin phép tan ca sớm không?” Âu Lệnh Nghi nghiêm túc nói.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Nàng bị ngữ khí hắn dọa, sốt ruột hỏi.
“Anh sắp tới công ty em, anh sẽ chờ em dưới lầu.” Hắn không có trả lời vấn đề của nàng, lại trực tiếp nói như vậy.
Đến nhanh như vậy? Bạch Tiệp Ngọc sợ run một chút, đột nhiên có loại dự cảm xấu.
“Hảo.” Nàng quyết định đáp ứng thật nhanh, sau đó ngắt điện thoại,
dùng tốc độ nhanh nhất thu thập này nọ, đồng thời nhanh chóng nhờ đồng
sự bên cạnh nói:“Tiểu Vu, tôi có việc gấp phải lập tức về nhà, giúp tôi
nói một tiếng với quản lý.”
Bộ dáng của nàng thoạt nhìn cực kỳ sốt ruột cùng lo lắng, hơn nữa lúc trước không ngừng có người gọi tới điện thoại của nàng, làm cho tiểu Vu nhất thời cảm giác nhà nàng nhất định đã xảy ra chuyện nghiêm trọng,
lập tức đối nàng gật gật đầu.
“Tôi sẽ nói với quản lý, cô nhanh chút đi thôi.” Hắn đối nàng vẫy tay, muốn nàng đi mau.
“Cám ơn.” Bạch Tiệp Ngọc cầm lấy bao da, ba bước cũng thành hai bước
lập chạy ra cửa. Tọa thang máy tới lầu một, cửa thang máy mới mở không
đến hai phần ba, nàng đã từ thang máy vọt ra, cấp tốc xuyên qua đại sảnh lầu một, nhắm thẳng ngoài cửa lớn chạy đi ra ngoài. Ở ven đường tìm
được lão công đúng lúc dừng xe bên lề, nàng lập tức xông lên trước, kéo
cửa chui vào.
“Đã xảy ra cái gì, lão công? Có phải hay không ba mẹ đã xảy ra chuyện gì, bọn họ ai bị thương?” Nàng lòng nóng như lửa đốt hỏi.
Vừa rồi nàng luôn luôn nghĩ chuyện này, lão công cứ như vậy lái xe
đến đón nàng, còn muốn nàng xin phép, nàng có thể nghĩ đến cũng chỉ có
loại sự tình này, nàng thật là lo lắng gần chết.
“Ba mẹ bọn họ đều tốt lắm, không ai bị thương.”
Hắn nói một câu, làm cho nàng cả người nhất thời nới lỏng ngồi phịch ở ghế bên tay lái.
“Không ai bị thương, anh làm chi đột nhiên chạy tới đón em, còn muốn
em xin phép? Anh có biết hay không anh thiếu chút nữa đem em hù chết?”
Nàng oán giận nhìn hắn liếc mắt một cái, quả tim vẫn vì khiếp sợ mà đập
liên hồi.
“Thực xin lỗi, anh chỉ có thể nghĩ ra biện pháp này.”
“Biện pháp gì? Đem em lừa ra ngoài hẹn hò?” Nàng tựa tiếu phi tiếu tà nghễ nhìn hắn, có chút tò mò muốn biết kế tiếp hắn định làm cái gì, lại muốn mang nàng đi chỗ nào? Hắn là muốn tạo cho nàng bất ngờ kinh hỉ đi?
“Trương Khải Linh vừa mới gọi điện thoại cho anh.” Âu Lệnh Nghi nói
thẳng. Toàn bộ ý tưởng lãng mạn cùng chờ mong trong đầu Bạch Tiệp Ngọc
nháy mắt tan vào hư không. Nàng trừng mắt hắn, quả thực khó mà tin được
chính mình lại nghe thấy tên nữ nhân kia.
Nàng đã cảnh cáo hắn, không cho phép lại để ý nàng ta không phải sao?
Cho nên hắn hiện tại trắng trợn chạy tới nói cho nàng, nữ nhân kia
lại gọi điện thoại cho hắn, là muốn tìm người đấu đá, vẫn là muốn tìm
nàng cãi nhau?
“Không cần nói cho em biết, anh đem em lừa ra khỏi công ty là vì cái nữ nhân kia.” Nàng mặt lãnh ngh