
là một người chồng tốt, một
người ba tốt, hiếm có khó tìm. Nhưng Tiểu Trí đối với tất cả đều không
thèm để ý. Bây giờ, mỗi ngày anh đều dám mắt vào bụng của Chiêu Đệ, nhìn chằm chằm cái bụng Chiêu Đệ đang lớn lên từng ngày. Buổi tối, lúc anh
giúp Chiêu Đệ xoa bóp ngực, còn vuốt ve bụng của Chiêu Đệ, nói chuyện
với bảo bảo, đều có thể nhận thấy rõ ràng sự thay đổi của cơ thể Chiêu
Đệ.
Bởi vì sợ thuốc mỡ tiêu vân thai (những vết nứt trên da khi
bị mang thai ấy ạ) sẽ có ảnh hưởng đến thai nhi nên Chiêu Đệ thà rằng
bụng mình khắp nơi đều có vân thai cũng không muốn bôi thuốc. May mà mỗi buổi tối, Tiểu Trí đều vuốt ve bụng cô hơn nửa giờ, đã giúp giảm bớt
một chút sự sản sinh của vân thai nhưng dù sao vẫn sẽ có một vài cái vân lộ ra. Mỗi lần Tiểu Trí thấy những vân thai này, chân mày đều nhíu chặt đến mức “kẹp chết một con ruồi”. Có khi buổi tối đang ngủ, hoặc là ban
ngày đang luyện đàn, anh cũng sẽ đột nhiên kéo áo Chiêu Đệ lên để xem
xét phần bụng của cô.
Chiêu Đệ hỏi anh muốn làm gì thì anh lại phớt tỉnh nói là sợ những đường vân kia đột nhiên bung ra, sẽ làm cô bị thương.
Chiêu Đệ nghe được cũng chỉ có thể lắc lắc đầu cười khổ. Kể từ khi cô mang
thai, Tiểu Trí thường thường sẽ có vài ý niệm kì quái. Cái ý tưởng sợ
bụng cô nứt ra này cũng chỉ là một trong số đó mà thôi.
Kể từ khi bắt đầu có máy thai, dù Tiểu Trí có thấy khó nhịn đến thế nào đi nữa
cũng đều chịu đựng, nhất quyết không đồng ý làm chuyện ân ái với Chiêu
Đệ. Lý do là bảo bảo cũng có thể chuyển động, nếu không cẩn thận, mở cửa ra, thấy được người anh em của anh thì Chiêu Đệ sẽ bị thua thiệt. Anh
nói là Chiêu Đệ bị thua thiệt, bởi vì người anh em của anh là thứ đặc
biệt chỉ dành riêng cho Chiêu Đệ nhìn, không thể bị người khác thấy.
Đến giai đoạn sau của thời kỳ mang thai, vì bụng Chiêu Đệ thực sự quá lớn,
tắm rửa gì đó đều không dễ dàng, nên Tiểu Trí đều phải tới giúp. Có một
lần, Tiểu Trí đang giúp Chiêu Đệ lau thân thể thì đột nhiên phát hiện ra trên nụ hoa của Chiêu Đệ có từng điểm, từng điểm màu trắng. Anh còn
đang tính muốn tiến lên, dùng miệng hút lấy, may mà Chiêu Đệ kịp thời
phát hiện, ngăn anh lại. Sau khi học một khóa tiền sản suốt một thời
gian dài, Chiêu Đệ đã biết đây chính là biểu hiện của việc về sau cô có
thể tiết được nhiều sữa, bây giờ không thể hút, nếu không sẽ làm ảnh
hưởng đến chất lượng sữa non sau này cho đứa nhỏ.
Nhưng sau khi
cô giải thích như vậy với Tiểu Trí xong, Tiểu Trí lập tức cảm thấy không vui. Anh nói, người anh em của Tiểu Trí chính là của Chiêu Đệ, vậy sao
nơi này của Chiêu Đệ lại chỉ giữ lại cho bảo bảo, nơi này cũng phải
thuộc về riêng Tiểu Trí, chỉ Tiểu Trí có thể đụng, có thể hút mới đúng.
Lúc anh nói, ngón tay vẫn từng chút từng chút điểm lên trên ngực của
Chiêu Đệ.
Chiêu Đệ nhìn bộ dạng không phóng khoáng này của Tiểu
Trí thì triệt để im lặng. Là ai buổi tối nào cũng nói chuyện với cái
bụng của cô, nói là, bảo bảo ngoan, ba chính là ba của bảo bảo đây, ba
thích bảo bảo nhất. Thế mà bây giờ cái người ba thích bảo bảo nhất này
lại muốn tranh giành với bảo bảo sao.
Từ đó về sau, mỗi lần tắm,
Tiểu Trí đều muốn tuyên thệ chủ quyền đối với thân thể của Chiêu Đệ. Tay đụng phải nơi nào thì sẽ lẩm bẩm một câu: Đây cũng là của Tiểu Trí,
không phải của bảo bảo. Cuối cùng, Chiêu Đệ
sợ đến khi đứa bé được sinh ra, cái người ba không phóng khoáng này sẽ
thực sự không để cô cho đứa nhỏ bú sữa nên chỉ đành ôn tồn thương lượng
với anh: Tạm thời sẽ để cho bảo bảo bú sữa mẹ, đợi đến khi bảo bảo
trưởng thành, có thể ăn cơm được rồi thì lại trả lại cho Tiểu Trí
Lúc nói lời này, Chiêu Đệ nghe thế nào cũng cảm thấy hết sức kỳ cục. Thân
thể này rõ ràng là của cô mà làm sao lại phải ăn nói khép nép để mượn
Tiểu Trí thế này.
Cuối cùng, Tiểu Trí cắn răng, dùng vẻ mặt hy
sinh to lớn nói: “Được rồi, vậy cho mượn một lát. Về sau ban ngày sẽ để
cho bảo bảo nhưng buổi tối Chiêu Đệ nhớ phải trả lại cho Tiểu Trí đó.”
(em nói thật là anh nói chuyện giống mấy lão sở khanh quá đê :v)
Thời kỳ mang thai bước sang tháng thứ chín, Tiểu Trí bắt đầu đếm từng ngày
trôi qua. Đặc biệt là mấy ngày dự tính sinh, anh vẫn luôn lẩm bẩm, tại
sao còn chưa ra, tại sao vẫn chưa ra.
Ngày dự tính sinh đầu tiên, Chiêu Đệ đã vào nằm trong bệnh viện phụ sản mà Trần Chung và Hạ Cầm tìm hiểu trước. Đứa cháu trai bảo bối sắp ra đời, dĩ nhiên là một chuyện vô cùng to lớn của nhà họ Trần vậy nên chỉ riêng việc tìm bệnh viện cũng
đủ làm cho Trần Chung hoa cả mắt, nhà này không được, nhà kia cũng không xong. Cuối cùng, dưới sự đề cử của Lý viện trưởng, bọn họ vẫn chọn một
bệnh viện tư nhân. Đành rằng bệnh viện tư nhân thu lệ phí đắt nhưng
thiết bị tốt, phục vụ được, quan trọng là bác sĩ trong khoa phụ sản của
bệnh viện này đều là những người có trình độ cao.
Ban ngày bị
Tiểu Trí thầm thì hết cả một ngày nên Chiêu Đệ đã muốn tiến vào mộng
đẹp. Nhưng chợt cảm thấy bụng mình bỗng nhúc nhích, ngay sau đó là cảm
giác đau đau, tê tê. Mấy ngày nay, chứng giả đau bụng sinh này vẫn hay
xuất hiện nên cô cũng không