
ép con trai nhúng
tay vào chuyện này.
Đây là chiến trường của anh, bắt buộc anh tự tay giải quyết, thua hay thắng là do bản lĩnh của anh.
Đường tứ thiếu và Lâm Nhất tổng cộng chuyển vào tài khoản cho Diệp tam thiểu
hai tỉ tiền vốn, có khoản tiền vốn này, trù mã của Diệp tam thiếu nặng
thêm không ít, lập tức cứu vãn lại yếu thế, Diệu Hoa và MBS lại quay về
cục diện thế lực cân bằng.
Kroos mặc dù rất biến thái nhưng cũng
không đến mức cạn tàu ráo máng, tập trung một tỉ chuyển cho Diệp tam
thiếu, anh ta khóc lóc mắng chửi Diệp tam thiếu, tự trách bản thân kết
bạn thiếu thận trọng, tiền vừa đến tay Diệp tam thiếu hờ hững tắt luôn
màn hình.
Khiến cho Kroos nhảy dựng lên.
Thế nào gọi là qua cầu rút ván, mời nhìn Diệp tam thiếu.
Nhưng khoản tiền này đối với nguồn vốn dồi dào như Louis mà nói, chỉ là cọng
lông chẳng đáng để nói đến, chỉ có thể giúp Diệp tam thiếu duy trì một
thời gian không để thất bại, Diệp tam thiếu muốn giành chiến thắng bắt
buộc phải tìm cách khác.
Thời gian này quốc tế MBS rất bận, rất bận.
“Tôi muốn được nghỉ phép quá.” Trần Nhã Lệ mếu máo, liếc nhìn văn phòng chủ
tịch một cái, nghĩ đến khi cô đề nghị nghỉ phép chủ tịch lạnh lùng vô
tình lòng dạ đen tối của bọn cô hờ hững vẫy tay bảo, sau này đừng đến
nữa.
Trần Nhã Lệ nước mắt chan chứa… cứ ngoan ngoãn làm việc đi
thì tốt hơn, muốn tìm một công việc lương cao như vậy, lại có một ông
chủ khiến nhân viên trung thành như vậy thật không dễ.
Trình An
Nhã nhìn sắc mặt cô ta liền đóan ra cô ta đang nghĩ gì, bịt miệng cười, Lưu Tiểu Điềm cảm khái nói: “Diệp tổng gần đây phát sinh không ít việc, mỗi việc đều gây trấn động toàn thành phố, năm nay là năm tuổi của anh
ấy à?”
“Có khả năng.” Mọi người thi nhau phụ họa, Lưu Tiểu Điềm
nói: “Sau khi chủ tịch Diệp và Vân tiểu thư chia tay, các cậu xem, tuyệt tình thế nào, phụ nữ một khi đã độc địa thì đến nam giới cũng tự than
không bằng.”
“Nói đến mới nhớ, đứa bé trong bụng Vân Tiểu thư
cũng sắp được vài tháng rồi nhỉ, sao không thấy động tĩnh gì?” Ở đâu có
phụ nữ là ở đó có buôn chuyện, Trình An Nhã không ngạc nhiên, thường
xuyên nghe tin đồn về Diệp tam thiếu cô đã quen rồi.
“Cậu ngốc à, bọn họ đã đến bước này rồi, đứa bé đó có thể giữ không? Sớm đã bỏ rồi.”
“Có lý.”
“Chị Lợi Lợi khi xưa đã nói chủ tịch và cô Vân sẽ không có kết quả, các cô
còn không tin.” Lưu Tiểu Điềm nói, lộ ra vẻ mặt sùng bái: “Chị Lợi Lợi
chính là thần tượng của tớ, chị ấy quả là có con mắt nhìn xa trông
rộng.”
“Nói mới nhớ, các cô có phát hiện ra không? Gần đây chủ
tịch… rất hòa thượng nhé.” Quan Như Đồng thì thầm, nói ra ba từ bình
luận rất mang tính nghi hoặc, “Sợ vợ chăng?”
Phì…
Ba cô
gái không khách sáo bật ra tiếng cười, Lưu Tiểu Điềm nói: “Chủ tịch mà
là người sợ vợ sao? Cô gái nào mà có sức hấp dẫn như vậy?”
Bọn họ theo Diệp tam thiếu mấy năm, hiểu rất rõ tính cách của Diệp tam thiếu,
sợ vợ? Đúng là chuyện đùa cấp vũ trụ, trong ấn tượng của bọn họ, thái độ của Diệp tam thiếu với phụ nữ giống như đối với thú cưng, lúc vui thì
cho ăn cho uống, lúc không thì cô chỉ là người qua đường.
“An Nhã, gần đây em có nhận được điện thoại của mấy cô gái kia không? Bên bọn chị không có.”
“Không có.” Thân là đối tượng bị bàn tán, Trình An Nhã tỏ ra rất thản nhiên,
vẻ như không có chuyện gì xảy ra, trong đầu hiện lên vô số hình ảnh
không mấy hài hòa.
Tối hôm đó súng đã lên đạn chỉ thiếu chút nữa
thì nổ súng bóp cò rồi. Diệp tam thiếu xem ra rất đói khát, rất cầm thú, nếu như không có mặt con trai là sẽ túm lất cô hôn lấy hôn để cho đã
thèm, ánh mắt nhìn cô lúc nào cũng xanh lè xanh lét vậy…
Hôm đó
cô vừa tắm xong, ăn mặc mát mẻ một chút, Diệp tam thiếu chỉ hận không
thể vồ lấy cô ấn lên ghế sofa mà ăn tươi nuốt sống, ánh mắt nóng bỏng đó đã từng khiến Ninh Ninh nghi hoặc quay đầu lại, ngón tay cái chạm vào
môi một cách đáng yêu, hỏi cách vô tội: “Daddy, có phải con rất vướng
mắt không?”
Sau đó ánh mắt thèm thuồng xanh lét dã thú của Diệp
tam thiếu lập tức chuyển thành màu đỏ vì thẹn quá hóa giận, túm lất Ninh Ninh đánh vào mông, đã biết con là kỳ đà cản mũi mà còn hỏi, tính cách
méo mó này của Diệp tam thiếu cô không ném anh ta ra khỏi nhà coi như
anh ta gặp may rồi.
Ặc…thời gian gần đây, hình như càng dễ xung
động hơn một chút, tính tình cũng nóng nảy hơn, đôi khi nhìn cô không
hiểu đang nghĩ gì nữa.
Đàn ông dục cầu không được thỏa mãn, rất đáng sợ.
“Xem đi, tớ nói mà, hòa thượng thế còn gì, chủ tịch của chúng ta cũng chó
thể chuyển thành đàn ông tốt, điều này cho thấy trời đổ mưa đỏ cũng
không phải là không thể.”
Mọi người, “…”
“Không lẽ là có con nên kết hôn rồi?” Quan Như Đồng nháy nháy mắt, vô cùng sợ hãi.
“Chắc chắn.” trừ Trình An Nhã ra, đám con gái thi nhau gật đầu, một hơi đưa ra bình luận, di khẩu đồng thanh, “Hồ ly tinh.”
Trình An Nhã nở nụ cười méo mó, một tia quái lạ thoáng qua đôi mắt sáng, cô tỏ ra thản nhiên.
Hồ ly tinh…cô có được coi là thế không?
Nghe nói, hồ ly tinh bắt buộc phải thỏa mãn những điều kiện sau, xinh đẹp,
thời trang, lả lơi, gợi cảm