Insane
Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325761

Bình chọn: 9.5.00/10/576 lượt.

a, đã không có nửa hơi sức để chống đối anh.

Anh nói không ký tên là không ký tên sao? Một ngày nào đó nếu cơ hội rời xa anh. Cô không cần cùng một người đàn ông như vậy ở cạnh bên nhau.

Bọn họ không có lý do gì để ở cùng nhau không phải sao? "Cùng nhà khác

ngỏ", có thể dùng từ này để hình dung tình cảnh trong mấy năm này, quan

hệ của anh và cô, đó là từ chuẩn nhất.

Chẳng lẽ anh thật còn muốn tiếp tục nằm mơ đi xuống sao? Không, cô nhất định sẽ nghĩ biện pháp

thoát khỏi lòng bàn tay của ác ma mới được.

"Đang suy nghĩ gì?

Hả?" Mặc quần áo tử tế, Mộ Dung Khiêm thấy cô còn đang ngẩn người, thân

thể khom xuống, "Phó Cảnh Ca, không nên nghĩ muốn thế nào thoát khỏi

anh, đời này, em chỉ có thể ngoan ngoãn sống ở bên cạnh anh có nghe hay

không? Em chỉ có thể là của một mình anh"

Đây là lần đầu tiên cô biết Mộ Dung Khiêm sao?

Phó Cảnh Ca bị lời anh nói làm cho hoang mang. Phía trong câu nói đó vì sao cô lại hiểu lầm là anh đang nói…. Anh thích cô

Cô bị ngu ư?!

Haizzz!

Tiếng thở dài truyền ra khỏi đôi môi nhỏ nhắn, Tình Tình mở mặt to lớn nhìn

vào gương trang điểm, trong thấy cái là một cô gái mặc trang phục lỗng

lậy, màu tím vây lấy làn da cô chèn ép máu trắng tự nhiên của da thịt

càng thêm rực rỡ mê người.

Cô ngoan ngoãn ngồi trước bàn hóa

trang, những chuyên gia trang điểm vì cô mà làm tóc, tô điểm cho ngũ

quan thêm tinh xảo, mái tóc dài màu đen được buộc gọn gàng, đôi mắt được vẻ càng thêm sáng ngời, đồ trang sức đơn giản và trang nhã, liền đem

toàn bộ ưu điểm của cô hiện ra trước mắt

Nhưng lại không được như ý muốn của cô.

"Cô chủ không hài lòng sao?" Hoàn thành giai đoạn cuối cùng, nhóm trang

điểm và làm tóc đứng trước gương nhìn cô gái xinh đẹp động lòng người,

tất cả đều vô cùng hoàn mỹ, nhưng tại sao cô lại than ngắn thở dài?

"Không phải, rất tốt. Cám ơn." Tình Tình ý thức được trong lúc vô tình mình lại thở dài một hơi.

Năm mới đi qua, hôm nay là ngày Berlin cùng là Mộ Dung Cầm mở tiệc kết hôn, là một thành viên nhà Mộ Dung, làm sao cô dám không tham gia đây?

Đây cũng là lần đầu tiên sau khi cô được gả vào nhà Một Dung, lần đầu tiên

lấy thân phận con dâu nhà Mộ Dung xuất hiện trước công chúng.



cô không đồng ý thì cũng không có biện pháp từ chối! Mặc dù trong lòng

đã chuẩn bị tâm lý trước, nhưng đến ngày hôm nay lòng cô vẫn có chút

khẩn trương.

Đúng vậy, khẩn trương. Đối mặt với người đàn ông đã

từng cùng mình đính hôn, nay lại đi tham gia bữa tiệc đính hôn của anh

và cô gái khác, hơn nữa cô gái kia còn là người trong gia đình chồng

mình, ai lại không mang tâm trạng như thế?

"Đừng khách khí, Tứ

thiếu gia đã chờ cô ở bên ngoài từ rất lâu" Chuyên gia trang điểm khẽ

mỉm cười, đang muốn đi ra ngoài, Mộ Dung Trần đã đẩy cửa ra đi vào.

Một thân tây trang càng khiến cho anh trở nên anh tuấn, ngũ quan tuấn mỹ mê người

Sau khi nói qua vào câu với Mộ Dung Trần, chuyên gia trang điểm liền lui ra ngoài.

"Xong chưa?"Tiết Tình Tình hơi e ấp, thấp giọng nói, sau đó nâng gương mặt tinh xảo lên, chuyên chú nhìn anh.

"Tốt, tốt lắm!" Ánh mắt của anh nóng rực, khiến Tình Tình không tự chủ được

quay mặt đi nơi khác, không dám nhìn đến anh. Gần đây quan hệ của bọn họ có một chút bất đồng, nhưng anh đối với cô vẫn dịu dàng chăm sóc như

cũ, mà cô đối với anh cũng không có bày xích gì, có lúc thậm chí cô còn

len lén nhìn anh, mặc dù giữa bọn họ trao đổi thân thể vẫn chiếm đa số,

nhưng cô lại cảm thấy giữa bọn họ thật không giống nhau.

"Vậy chúng ta đi thôi!" Anh dính chặt bên hông cô, ôm chặt thân thể cô. Cô đang khẩn trương? Khẩn trương cái gì?

Tình Tình đứng lên, bởi vì không có thói quen đi trên đôi giày cao một tất,

cho nên lúc bị anh kéo chân thiếu chút nữa ngã nhào, nếu như không phải

anh đang ôm bên hông cô..., cô nghĩ, nhất định sẽ té.

"Cám ơn!" Cắn môi, cô ở trong lòng anh nhẹ nhàng nói tiếng một lời.

"Mộ Dung phu nhân, loại chuyện nhỏ như thế này không cần nói cảm ơn?" Đem

cô khóa ở trong lòng mình. Lúc này, thân thể mềm mại dựa sát vào vào

anh, thon dài xinh đẹp đang ở trong tay anh, nhắm hai mắt lại, lông mi

thon dài khẽ rung. Mặt mũi anh lạnh lùng, cau mày, tầm mắt nhìn xuống

phía dưới, quét mắt nhìn qua bộ trang phục trắng ưu nhã của cô.

Những chỗ cắt xén trên người vừa phải, lộ ra đôi ngực đầy đặn, eo thon linh

lung và hấp dẫn, cái mông ngạo nghễ vươn cao, một chữ S hoàn mỹ không

thể nghi ngờ.

Ăn mặc như vậy, khiến cho người khác nhìn thấy tất

cả? Không bằng không tham dự. Người đàn ông này u uất một hồi, cảm thấy

miệng lưỡi khô đắng, nhịp tim mất khống chế.

Mộ Dung Trần vẫn luôn kiên định cho là trời sanh cô gái này chính là muốn khắc anh.

Mẹ nó! Cô gái này cứ dùng ánh mắt mờ mịt nhìn anh?

Khiến cho tròng mắt chim ưng càng thâm thúy hơn, bàn tay khẽ vuốt ve phần

lưng trắng như tuyết của cô, xúc cảm vô cùng ấm áp, miệng phát ra tiếng

gầm nhẹ, mặc kệ!

Cúi đầu xuống, tùy ý hôn đủ kiểu, chuyện khác đợi lát nữa lại nói!

Cho nên, khi Mộ Dung Tứ thiếu dắt vợ mình xuất hiện tại bữa tiệc đính hôn thì đã muộn hơn rất nhiều người khác.

Bữa tiệc đính