80s toys - Atari. I still have
Bảo Bối Thông Minh Định Hôn Phu

Bảo Bối Thông Minh Định Hôn Phu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323545

Bình chọn: 8.00/10/354 lượt.

uả yến hội mới chấm dứt,

Chad đã bước đến nói cho anh biết, vợ của anh đã thu dọn hành lí rời

khỏi Bart trang viên. Cô nói với Chad là nghiên cứu ở New York xảy ra

chuyện cần cô trở về. Không muốn làm mất vui mọi người nên nhờ ông

chuyển lời tới Lam Tư cùng Bart lão gia. Cô thay anh bảo vệ mặt mũi, anh thì chỉ muốn dùng tay bóp chết cô. Về tới New York, cô thu dọn tất cả

những gì thuộc về mình càng khiến anh bốc hỏa. Phòng quần áo trống rỗng, phòng trang điểm cũng rỗng, hộp châu báu cũng không. Trong phòng không

còn lưu lại chút gì của cô. Ba ngày sau, luật sư của cô mang đến giấy li hôn cùng tờ chi phiếu.

_ Thân chủ tôi nói đây là số tiền nửa năm qua cô đã chi tiêu, bao gồm trang sức, quần áo. Tất cả đều ghi

rõ trong này. Mời anh xem qua, nếu có nghi vấn gì, anh có thể mời luật

sư liên lạc với tôi.

Luật sư cầm trên tay một chiếc hộp bằng nhung màu đen đặt lên bàn.

_ Còn đây là do lúc trước thân chủ tôi không cẩn thận mang theo, cô ấy nhờ tôi chuyển trả cho anh.

Anh mím môi nhìn chiếc hộp trên bàn. Ánh

mắt màu khói ánh lên tia lạnh như băng. Luật sư không biết đi khi nào,

sau khi đóng cửa lại, căn phòng liền chìm vào im lặng.

Anh đưa tay mở hộp ra. Đó là hộp trang

sức anh đã tặng cô. Viên kim cương màu hồng lập lòe tỏa sáng, hoàn mỹ

không tỳ vết tựa như anh. Lần đầu tiên nhìn nó anh đã cảm thấy rất thích hợp với cô. Anh đột nhiên đóng lại, đem nó quăng vào hộc bàn nhưng trên bàn giấy li hôn cùng chi phiếu vẫn chướng mắt như thế. Còn chữ kí của

cô ở phía dưới cùng. Anh khóe mắt run rẩy, sau một lúc lâu, anh cầm lấy

bút máy kí tên mình.

Mười tháng sau.

Vào thu, cây cỏ trong công viên bắt đầu

chuyển sang màu vàng úa. Từ Los Angeles trở về, anh rất nhanh khôi phục

cuộc sống bình thường, ngoại trừ làm việc thì vẫn là làm việc. Anh mỗi

ngày đối mặt với máy tính, mua vào bán ra cổ phiếu, đầu tư công ty, cũng cố xí nghiệp. Mỗi một ngày, anh lại càng có thêm nhiều tiền, cứ như thế mỗi ngày của anh đều là làm việc. Dưới sự thúc giục của anh, tập đoàn

Bart gia chỉ hai tháng ngắn ngủi đã thu về biết bao nhiên lợi nhuận.

Tháng mười một. Tập đoàn Bart gia tiến

thẳng một đường lên vị trí tập đoàn mạnh nhất, trở thành tập đoàn mà ai

đụng vào đều có thể phỏng tay. Anh vẫn như cũ không ngừng làm việc.

Tháng mười hai. New York ngày cuối năm.

Trận tuyết lớn đầu tiên đổ xuống, đèn Rockefeller nhanh chóng thắp sáng, mọi người ở Manhattan vội vàng qua lại, mua quà biếu. Nơi nơi đều là

không khí nhộn nhịp nhưng anh như cũ đắm chìm trong công việc, mãi cho

đến khi Chad gọi điện thoại bảo Bart lão gia muốn anh dẫn vợ về.

_ Tôi không rảnh.

Anh nhẹ nhàng bâng quơ nói.

_ Tuần sau, tôi sẽ đến Anh công tác, thảo luận lại dự án, tôi tin không có tôi cũng không sao đâu!

_ Lão gia cũng mời phu nhân.

Anh hơi hơi cứng đờ, lạnh lùng nói.

_ Nghiên cứu của cô ấy đang đến hồi hoàn thành, không thể rời đi! Thay cô ấy gửi lời hỏi thăm đến cha.

Sau đó, anh liền cúp điện thoại. Anh rốt

cuộc không thể đối với không khí vui vẻ, ấm áp đó mà thờ ơ. Mọi người

đều chuẩn bị cho năm mới cùng người nhà, bạn gái…… vợ.

Toàn bộ New York, nơi nơi đều có những

đôi tình nhân, bọn họ ở công viên, nhà hàng, đường cái, thậm chí là

trong thang máy văn phòng. Bọn họ tay nắm tay, vai kề vai, ôm nhau, hôn

nhau. Bọn họ mỉm cười, cãi nhau, khóc rồi sau đó lại yêu nhau. Anh cảm

thấy mình càng ngày càng không thể hô hấp.

Một ngày nọ, anh rời công ty về nhà sớm

nhưng giữa những căn phòng lớn, người hầu luôn im lặng, không một tiếng

động. Phòng lớn như vậy mà ngập tràn một cảm giác lạnh như băng, anh

thậm chí có thể nghe thấy tiếng kim đồng hồ trên tường. Tí tách, tí tách — Tí tách, tí tách –

_ Oh my God, nhà anh có nhiều

sách như thế tôi vẫn nghĩ anh phải có một cuốn sách nhẹ nhàng chứ? Anh

chẵng lẽ chưa bao giờ xem tiểu thuyết?

_ Nó rất lãng phí thời gian.

_ Đừng nói từ nhỏ đến lớn một quyển anh cũng chưa từng xem.

_ Tôi xem rồi!

_ Thật sao? Khi nào?

_ Mười lăm tuổi.

_ Mười lăm tuổi? Trời ạ…… khi ấy

đọc mấy cái này làm gì. Ngay cả tôi đều biết muốn thư giãn đầu óc thì

nên tìm người nói chuyện chứ!

Kí ức nhẹ nhàng hiện lên, anh dường như

có thể thấy cô mặc chiếc quần thể thao màu hồng, lộ ra đôi chân dài xinh đẹp, đứng ở trước giá sách, rút từng quyển, từng quyển phê bình anh.

Anh đột nhiên, đứng dậy di ra ngoài. Bước đến cầu thang lại hiện ra hình ảnh cô tức giận cầm một đống báo chí đưa đến trước mặt anh.

_ Bơm ngực? Có lầm hay không? Tôi ngay cả mắt cũng chưa cắt qua, cô ấy tại sao lại dám nói tôi bơm ngực.

Nha, tôi muốn đi bóp chết cái cô phóng viên đáng ghét kia! Lam Tư, anh

làm cái gì vậy? Không được ngăn cản tôi! Buông! Tôi muốn đi xuống móc

mắt cô, cắt mũi cô, đem tất cả rác rưởi nhét vào miệng cô, bảo cô tốt

nhất là nên đi ăn phân chó!

_ Không! Em không được làm vậy!

_ Tôi đương nhiên có thể!

_ Em nếu đi sẽ trúng ý cô ấy. Em

có thể kiện cô ấy tội phỉ báng nhưng không được động đến cô. Bằng không

cô ấy sẽ kiện em tội gây thương tích. Sau đó đem sự việc làm càng ngày

càng lớn. Khi đó, ngực em sẽ