Duck hunt
Bảo Bối Trong Lòng Phúc Hắc Tổng Tài

Bảo Bối Trong Lòng Phúc Hắc Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323083

Bình chọn: 8.5.00/10/308 lượt.

lời tâm sự: Hic, ta đúng là chỉ hợp với mấy thể

loại trong sáng thôi, làm chương này mà chóng cả mặt. Khi đọc cảnh H cứ nghĩ

cũng dễ, ec, tới khi làm mới thấy hối hận. Khó kinh khủng. Cũng may có Ami giúp

chỉnh sửa.



Mọi người đọc có chỗ nào không được thì cũng bỏ qua

cho ta nhé. Hic, công phu ta tới đây là cạn rồi. hichic


Bầu không khí ám muội lại nóng

bỏng bao phủ xung quanh Thiệu Kỳ Á cùng Dụ Bảo Đế, thân thể bọn họ chạm vào

nhau, nhiệt độ cơ thể đốt nóng đối phương.

Thiệu Kỳ Á hôn cô thật sâu, giống như dòng nước chậm rãi thấm vào đôi môi mềm

mại của cô, mang theo trọn vẹn sự vui sướng cùng quý trọng, nhấm nháp sự ngọt

ngào của cô, cảm nhận sự vụng về của cô.

Dục vọng trong cơ thể anh nóng rực, đốt cháy lý trí của anh, vị trí trong ngực

anh vốn là dành riêng cho cô, tìm tìm kiếm kiếm, khổ sở chờ đợi, cuối cùng cũng

đợi được đến lúc cô trở lại.

Dụ Bảo Đế vụng về đáp lại sự khiêu khích của anh, cùng anh quấn quít chơi đùa,

suy nghĩ của cô đã tản mát tứ phía, chỉ cảm thấy được hơi thở nam tính mạnh mẽ

cùng cái ôm vững chắc của anh, còn có khát vọng không biết từ đâu không ngừng

dâng lên, thật may còn có tủ bếp cho cô dựa, nếu không hai chân mềm nhũn căn

bản chống đỡ không nổi thân thể cô.

“Em... thiếu dưỡng khí...” Cô kéo áo trước ngực anh, nhân cơ hội làm nũng.

Nghe tiếng cô, Thiệu Kỳ Á tạm dừng hôn, nới lỏng khoảng cách giữ hai người, để

cho cô điều hòa hơi thở.

“Anh đâu phải cương thi, làm gì em phải nín thở?” Anh mỉm cười trêu chọc, không

nghĩ tới phản ứng khi hôn của cô cũng rất đáng yêu!

Cô liếc mắt nhìn anh. “Hôn người ta đến sắp té xỉu, còn không biết xấu hổ cười

người ta là sao?”

Bất quá, cô lần đầu tiên biết được thì ra hôn môi có cảm giác quên mình như

vậy, cảm giác như đắm chìm trôi nổi trong dòng sông ấm áp, vừa ngọt ngào lại

vừa vui sướng, là kinh nghiệm lúc trước chưa từng trải qua!

“Vậy em phải mau thích ứng đi, về sau anh sẽ thường xuyên hôn em như vậy.”

Anh ôm lấy hai má đỏ hồng của cô, ngón tay cái chậm rãi vuốt ve cánh môi bị anh

yêu thương đến đỏ rực, đôi mắt đen sâu thẳm tựa như mặt hồ ẩn chứa xoáy nước.

Dụ Bảo Đế cảm thấy mỗi một hành động cùng lời nói của anh đều khiến cho cô như

bị điện giật, tâm đập loạn nhịp, không khỏi giật mình nhưng vẫn chăm chú nhìn

anh.

“Em đáng yêu như vậy, làm cho anh muốn một hơi ăn sạch em luôn…” Vẻ mặt vô tội

cùng ngây thơ của cô đánh bại phần lý trí cuối cùng của anh, đôi mắt ý loạn

tình mê làm cho chút tự chủ cuối cùng của anh bị đánh đổ, anh lại hôn cô lần

nữa, cái lưỡi linh hoạt từ môi của cô dời về phía lỗ tai đáng yêu, ngậm lấy

vành tai mẫn cảm rồi dọc theo đường cong quanh gáy, ở cần cổ liền hiện lên ấn

kí chỉ thuộc về anh.

“Anh Thiệu...” Cô hoảng hốt khẽ rên rỉ, miệng rõ ràng không có bị che lại,

không hiểu vì sao hô hấp lại trở nên khó khăn?

“Anh không còn là anh Thiệu của em nữa, gọi anh Kỳ Á...” Anh khàn giọng sửa

lại, bàn tay trượt vào trong áo, lưu luyến trên lưng cô, làn da mịn màng của cô

kích thích các giác quan của anh.

“Kỳ Á...” Dụ Bảo Đế thuận theo yêu cầu của anh khẽ gọi, giọng nói tiêm nhiễm

sắc dục trở nên vô cùng quyến rũ, động lòng người.

Đây là lần đầu tiên cô gọi tên của anh, anh cảm thấy cảm động khó tả, vô cùng

êm tai, nóng bỏng yêu thương mút ở cái miệng nhỏ khẽ mở của cô, nuốt hết lời

nói ngọt ngào của cô.

Anh nâng lên nơi đẫy đà của cô, ôn nhu xoa nhẹ, đầu ngón tay vuốt khẽ đỉnh non

nớt, cô cảm thấy như có dòng điện chạy qua toàn thân, run rẩy tê dại.

Anh cởi bỏ áo T-shirt rộng thùng thình vướng víu, nhìn ngắm thân thể xinh xắn

yểu điệu của cô, ngọn lửa dục vọng trong lòng hừng hực bùng cháy.

Dụ Bảo Đế ngượng ngùng lấy tay che ngực, cái nhìn nóng bỏng như lửa kia của anh

làm cho cô cảm giác mỗi một tấc da thịt của mình đều vì anh mà bốc cháy, tuy

rằng khẩn trương ngượng ngùng, trong cơ thể lại có cảm giác chờ mong khó nói

nên lời.

Đây là lần đầu tiên cô cùng một người đàn ông thân mật như thế, trong đoạn tình

cảm lúc trước mặc dù có ôm hôn, nhưng khi bạn trai muốn phát triển đến quan hệ

thân mật, cô luôn cảm giác bất an mà kháng cự, nhưng hôm nay, với anh cô lại

cảm thấy tin tưởng cùng mong đợi.

Có lẽ, cô biết rõ, Thiệu Kỳ Á là người không có khả năng thương tổn cô nhất!

Cô biết, trao bản thân mình cho anh, là quyết định chính xác mà hạnh phúc! Anh

nhất định nhất định sẽ đối xử với cô thật tốt!

“Không làm anh Thiệu của em nữa, vậy thì làm người đàn ông thương em và yêu em

nhất.” Cô cố lấy dũng khí, hé lộ nụ cười thật xinh đẹp, chậm rãi buông lỏng hai

tay, đứng lên, chủ động tới gần anh.

“Anh vô cùng tình nguyện.” Hé môi cười, anh vòng tay ôm lấy cô, làm cho cô hai

chân hoàn toàn vòng quanh hông anh, vừa hôn cô triền miên, vừa tiến vào phòng

ngủ.

Ở trên giường lớn mềm mại, bọn họ trần trụi, anh thăm dò những đường cong xinh

đẹp của cô, chiếm giữ mỗi một tấc da thịt của cô, trêu đùa liếm mút nụ hoa mềm mại kia, khiến nó trở nên giống

như viên hồng bảo thạch tuyệt đẹp.

Ngón tay dài của anh tiến vào vùng bí mật giữa hai chân cô,