Bạo Vương Liệt Phi

Bạo Vương Liệt Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323712

Bình chọn: 7.00/10/371 lượt.

khúc mắc trong lòng hắn thì tất cả mới có thể chìm vào quá khứ.

“Tại sao ta phải nghe hắn giải thích? Huống chi Lăng nhi đã chết rồi, hắn giải thích còn có tác dụng gì sao? Ta cũng không muốn nghe hắn giải thích,cho dù có giải thích thế nào đi chăng nữa, thì cũng không thể khiến Lăng nhi quay trở về, cũng không có biện pháp làm phai mờ những gì ta đã nhìn thấy, còn có cái gì chân thật hơn so với tận mắt chứng kiến.” Ánh mắt Long Hạo Thiên híp chặt lại.

“Đương nhiên cần, chàng cùng Hắc Ưng đã ở cùng một chỗ mười mấy năm qua, hai người phải hiểu rõ nhau, đừng nói đến những chuyện khác, chàng tin tưởng hắn sẽ phản bội chàng sao? Thần thiếp biết chàng không muốn nghe hắn giải thích, là bởi vì mặc dù chàng hận Lăng nhi, nhưng vẫn không thể bỏ xuống tình yêu của chàng đối với nàng, chàng giết nàng, nhưng không cách nào quên nàng, cũng không có biện pháp tha thứ cho nàng, nên chàng đem loại thù hận này, đặt hết lên người Hắc Ưng.” Đối với tâm tư của hắn, Vân Yên vừa nghe liền hiểu ngay.

Long Hạo Thiên nhìn chằm chằm nàng, “Còn chưa từng có một nữ nhân nào hiểu thấu tâm tư bổn vương như thế, đúng, Lăng nhi đã chết, bổn vương đem tất cả thù hận trút hết cho hắn.”

“Vương, không phải không có nữ nhân hiểu người, đó là bởi vì chàng chưa bao giờ thổ lộ tiếng lòng của mình đối với người khác.” Vân Yên biết Long Hạo Thiên mà mình quen biết đã trở lại, bởi vì hắn lại khôi phục xưng hô bổn vương.

“Có lẽ vậy.” Ánh mắt Long Hạo Thiên nhìn về phía ngoài cửa sổ, đột nhiên tâm tình của mình tốt hơn rất nhiều, nhiều năm như vậy, hôm nay là lần đầu tiên nói với người khác những chuyện đã qua, tức giận tích tụ trong lòng dường như giảm đi một ít, trong lòng cũng cảm thấy cực kỳ thoải mái.

“Đi tìm Hắc Ưng, cho hắn một cơ hội giải thích, thật ra chàng hẳn là biết hắn rất quan tâm chàng, chàng cũng có thể biết hắn đang âm thầm bảo hộ chàng, thậm chí lặng lẽ đi theo chàng ra chiến trường, thiếp tin tưởng chàng cảm giác được, phần tình nghĩa này, Vương hẳn là nên quý trọng, ít nhất cũng nên để mọi chuyện được rõ ràng chân tướng, chẳng lẽ Vương không hy vọng được biết lúc ấy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao?” Vân Yên nhẹ giọng nói.

Nghe được nàng nhắc nhở như vậy, lúc này Long Hạo Thiên mới đột nhiên tỉnh ngộ lại, đã vài lần hắn gặp phải nguy hiểm đều tự nhiên được hóa giải, vài lần trong lúc chinh chiến, cũng có người âm thầm trợ giúp mình, bản thân cũng từng cảm thấy kỳ lạ, nhưng vẫn chưa suy nghĩ nhiều, thì ra đều là sư huynh, tâm tình lập tức trở nên phức tạp, lại kỳ quái hỏi: “Tại sao nàng lại biết những chuyện này, Hắc Ưng nói với nàng sao?”

“Không phải, là thiếp nhìn ra được, có một lần, theo Vương xuất chinh, không phải Vương thật sự nghĩ đến Hắc Ưng đi theo là để cùng nô tỳ hẹn hò chứ.” Vân Yên nói, “Quả thật cũng làm cho hắn khổ tâm một phen, hắn ba lần bảy lượt cứu thiếp, là muốn thiếp dùng tình yêu cảm hóa chàng, hy vọng có một ngày tình yêu sẽ xuất hiện trở lại trong lòng chàng, dung tình yêu hóa giải thù hận trong lòng chàng, Vương, nếu chàng không muốn ra mặt, thì để thiếp đi hỏi cho, tuy rằng thiếp cùng Hắc Ưng không phải thân quen lắm, nhưng thiếp có loại cảm giác chuyện này nhất định không phải như chàng tưởng tượng, thiếp muốn biết hắn sẽ giải thích như thế nào?”

Long Hạo Thiên chỉ nhìn nàng, không nói lời nào, có lẽ hắn thật sự nên nghe Hắc Ưng giải thích một chút. Ngự thư phòng.

Vân Yên nhìn thấy trên trang giấy trắng trước mặt hắn có viết hai chữ — Hắc Ưng, nàng kỳ quái hỏi: “Chàng muốn làm cái gì?”

“Tìm hắn.” Long Hạo Thiên nói xong, đem trang giấy này giao cho một công công đứng bên cạnh, nói: “Mang đi treo lên bên ngoài.”

“Dạ, Vương.” Công công cầm trang giấy thật cẩn thận, sau đó lui ra ngoài

“Tại sao lại phải treo bên ngoài?” Vân Yên không rõ hắn làm như vậy là có ý gì?

“Đương nhiên là để cho người ta nói cho Hắc Ưng biết, nàng không phải là nghĩ bổn vương không biết trong hoàng cung này có người của hắn đó chứ? Chẳng qua biết hắn đối với bổn vương cũng không có ác ý, cho nên bổn vương cũng không truy cứu, bây giờ nhìn thấy hai chữ này, hắn sẽ nhanh chóng đến đây thôi.” Long Hạo Thiên nói, đêm qua, sau khi cùng nàng trò chuyện, hắn biết bản thân hẳn là nên cho Hắc Ưng một cơ hội giải thích.

“Chàng đã suy nghĩ thông suốt rồi sao?” Vân Yên biết hắn muốn nghe Hắc Ưng giải thích, nhưng nàng cũng có chút lo lắng, nếu đó quả thật là một chuyện không đúng như mong muốn, hắn có thể tiếp nhận không?

“Nghĩ thông suốt rồi, đã bảy năm trôi qua, cũng đủ lâu.” Long Hạo Thiên nói, nhưng trong tiềm thức hắn hy vọng, chuyện xảy ra lúc ấy chỉ là hiểu lầm, hắn tình nguyện thừa nhận thống khổ do lỡ tay giết nàng, cũng không muốn nghĩ là nàng phản bội mình.

“Đừng lo lắng.” Vân Yên cầm tay hắn, cuối cùng hắn đã nghĩ thông suốt, hy vọng mọi chuyện đừng nằm ngoài sức tưởng tượng của mình.

Hai canh giờ sau.

“Hạo Thiên, ngươi tìm ta.” Vẻ mặt Hắc Ưng mang theo vui mừng, thong thả tiến vào, rốt cục hắn cũng chịu nghe mình giải thích.

“Hắc Ưng, ngươi đã đến rồi, ngồi đi.” Vân Yên rót cho hắn một ly trà.

“Tại sao lại


The Soda Pop