
u
cầu đích thực của đối tượng.
Có người khẽ cười. “Ôi dào, chẳng phải là bài viết trong cuốn The Seven Habits of Highly Effective People[1'> nổi tiếng hay sao?”
[1'> Cuốn sách 7 thói quen để thành đạt của tác giả Stephen R. Covey, được
xuất bản lần đầu tiên năm 1989, đến nay đã được dịch ra 38 ngôn ngữ với
số lượng bán 15 triệu bản.
Đàm Bân liếc mắt nhìn anh ta, thần sắc nghiêm nghị, cơ hồ như có cả sát khí.
Người đó lập tức im bặt như ve sầu ngủ đông, không dám mở miệng nữa.
Đàm Bân thu lại ánh mắt, lúc này mới nói một cách thấu tình đạt lý: “Tài
liệu thuyết trình truyền thống của chúng ta đều thực hiện theo cách nhồi nhét thông tin cho khách hàng, kiểu chúng tôi sẽ thế này, chúng tôi sẽ
thế kia. Nhưng mỗi nhà cung ứng chỉ có nửa ngày để thuyết trình, mà số
thứ tự của chúng ta bốc thăm được là gần cuối, các khách hàng đã bị bảy, tám nhà cung ứng trước đó oanh tạc làm cho mệt phờ rồi, làm thế nào mới có thể thu hút được ánh mắt chăm chú theo dõi của họ? Chỉ có ưu tiên
suy nghĩ kĩ về những vấn đề và điểm hứng thú của khách hàng mới có thể
dễ dàng nhận được sự đồng cảm, thu hút được sự chú ý của họ.”
Phản ứng của mọi người trong phòng không giống nhau, người tán thành, người
hờ hững, người chẳng có ý kiến, người thì xem như việc đó không liên
quan đến mình… Sắc mặt Đàm Bân không chút biểu cảm, cô đưa mắt quét qua
một vòng, trong nháy mắt đã nhìn thấy những biểu cảm trên từng khuôn
mặt.
Cũng may trước đó đã chuẩn bị sẵn, cô nhấp chuột vào một file trong máy tính, chiếu lên màn hình lớn trong phòng hội nghị.
Đây là biểu đồ đường cong thể hiện mức tăng trưởng thu nhập và lợi nhuận
của Phổ Đạt trong mười năm gần đây. Biểu đồ này thể hiện rất rõ đường
cong thu nhập luôn xuất hiện với xu thế tăng trưởng mạnh, còn đưòng cong lợi nhuận thì mới chỉ bắt đầu xuất hiện ba năm gần đây, tốc độ tăng
trưởng có xu hướng bằng bằng.
Đàm Bân dùng bút laser chỉ vào
đường vẽ biểu thị lợi nhuận. “Đây chính là điểm đau đầu nhất của Phổ Đạt lúc này, còn điểm hứng thú của bọn họ, không phải là sản phẩm của chúng ta có hay không có kỹ thuật tiên tiến toàn cầu, mà là…” Cô ngừng lại
một chút, cố ý nhấn mạnh. “… có thể giúp bọn họ giải quyết vấn đề nhức
nhối trước mắt hay không.”
Kiều Lợi Duy ở bên cạnh từ đầu đến giờ chẳng nói lời nào bỗng chen ngang: “Theo như cô nói thì tôi có chút lo
lắng, vòng thứ nhất chúng ta đã tích cực như vậy, liệu có để lộ thực lực quá sớm hay không? Liệu chúng ta có trở thành cái gai trong mắt những
nhà cung ứng khác không?”
Đàm Bân thầm nổi cáu. Lần nào cũng như vậy, tuy cùng phụ trách một việc nhưng tư duy của hai người lại không cùng hướng.
Cô quay đầu lại, khẽ mỉm cười, uyển chuyển nói: “Thị phần của MPL ở Phổ
Đạt luôn xếp thứ hai, các nhà cung cấp khác đã sớm hiểu rõ tình hình nội bộ của chúng ta. Lão Kiều, anh cho rằng có thể giấu giếm được ư? Đối
thủ cạnh tranh lúc này chưa xem MPL như cái gai trong mắt ư?”
Kiều Lợi Duy lắc lắc đầu tỏ vẻ như nam tử hán không cần phải tranh cãi với
nữ nhi. “Tôi nói vậy, nghe hay không là việc của cô.” Anh ta cười gằn
một tiếng. “Dù sao thì cô mới là Bid Manager, chẳng qua là tôi cảm thấy
thời gian dành cho việc này không còn nhiều nữa.”
Đàm Bân phải hít thở thật sâu đến hai lần mới có thể khống chế được ngọn lửa tức giận đang bùng lên trong lòng.
Cô dứt khoát xem như anh ta không tồn tại, chỉ quay sang nói với mấy vị
giám đốc sản xuất: “Tôi có kiến nghị, trước mắt bộ phận chủ đạo nên thay đổi bảng giới thiệu vắn tắt về MPL, đổi thành bản giới thiệu dịch vụ
mới và thành công trên toàn cầu.”
Có người giơ tay hỏi: “Dịch vụ mới và lợi nhuận của Phổ Đạt có quan hệ gì không?”
“Do áp lực cạnh tranh và người tiêu dùng yêu cầu hạ giá thành trong giai
đoạn kinh doanh cuối, giá dịch vụ truyền thông của Phổ Đạt hằng năm đều
giảm, đây chính là nguyên nhân chủ yếu kìm hãm mức tăng trưởng lợi
nhuận.”
“Chúng ta có thể làm gì giúp họ?”
“Dịch vụ mới này phải hoàn toàn không giống với những đối thủ cạnh tranh khác, cùng
những ví dụ thành công của những khách hàng tương tự trên toàn thế
giới.”
Một vị giám đốc sản xuất cuối cùng không kiên trì được
nữa, nói: “Cherie, cô nói với lãnh đạo của chúng tôi trước đi, nếu ông
ấy đồng ý chúng tôi sẽ làm theo.”
Nhưng Giám đốc Philip của bộ
phận sản xuất lại không nói hay được như vậy. Anh ta tham gia hội nghị
qua hệ thống điện thoại, nói một câu bằng tiếng phổ thông Hồng Kông,
giọng nói mềm mại, chừng mực: “Hỗ trợ bán hàng đương nhiên là nhiệm vụ
của chúng ta, nhưng điều đó cũng liên quan tới một số chính sách, tôi
thấy thật khó thực hiện… Cherie, cô xem thế này có được không? Cô soạn
một email gửi cho team của tôi, đồng thời gửi luôn cho Dotted Line
Manager[2'> của trụ sở chính, xem anh ta có ý kiến gì không.”
[2'>
Một chức vụ quản lý cấp cao, quản lý gián tiếp, không phụ trách riêng
một bộ phận, khu vực mà có chức năng giám sát nhiều hơn.
Đàm Bân tức khắc lặng thinh.
Dựa theo kết cấu tổ chức, bộ phận sản xuất và bộ phận kinh doanh địa vị
ngang nhau, không có quan hệ cấp trên, cấp dưới,