
vé máy
bay, làm sao vậy?”
“Kia…… Chúng ta đi về
nhà anh…… Được không?” Mạc Tử Nhân thanh âm như cũ nhỏ như muỗi kêu vo ve.
Hạ Anh Đông phải khom
người cúi đầu mới có thể nghe thấy rõ ràng.”Em muốn cùng anh về nhà?” về nhà
nấu cơm có thể hay không mất quá nhiều thời gian? Dù cho tủ lạnh có thức ăn,
cũng phải tiêu tốn một ít thời gian……
Lúc đang muốn khuyên Mạc
Tử Nhân bỏ đi chủ ý, lại thoáng nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, lập tức
lĩnh ngộ đến lời nói của cô còn có hàm nghĩa khác, không khỏi kinh ngạc về sự
can đảm của cô. “Tiểu Nhân, em thật sự muốn cùng anh về nhà sao? Em xác định
sao?”
Mạc Tử Nhân nắm chặt tay
của anh, gật đầu.
Kỳ thật cô rất muốn Hạ
Anh Đông, chỉ là trở ngại cá tính của mình thực tại không cách nào chủ động,
bất quá hôm nay rất đặc biệt, phi thường phi thường đặc biệt…… Bởi vì cô đối
với Hạ Anh Đông cảm giác đặc biệt hưng phấn, rất muốn ôm lấy anh không tha.
“Em nên biết anh như thế
này có thể sẽ không khống chế nổi chính mình, còn đối với em muốn làm gì thì
làm, em sẽ không hối hận chứ?” Ngoài miệng nói như thế, nhưng anh tay đã sớm
gắt gao nắm chặt tay cô
“Em chưa từng có loại cảm giác này…… Chỉ cần vừa nghĩ
tới anh, ngực sẽ nóng lên, sẽ rất đau, em nghĩ đó là bởi vì em yêu anh — Anh
Đông, em cũng vậy muốn anh.” cô ngửa đầu nghênh tiếp tầm mắt của anh.
Có lẽ lần đầu tiên cô tỏ
tình là một sai lầm, nhưng lúc này đây, cô là rõ ràng đem lòng của mình hiến
tặng cho anh, mà lại là không hề giữ lại
Trình độ cô thương anh
có lẽ còn đuổi không kịp trình độ anh sủng cô, nhưng cô đã bắt đầu đi về phía
trước, mỗi ngày một chút, một chút, một ngày nào đó nhất định có thể đuổi kịp.
Hạ Anh Đông nhìn chăm
chú vào cô, đối với cô nhẹ nhàng cười một tiếng, nếu như bất quá có bất cứ chút
do dự nào, sau khi nghe thấy được Mạc Tử Nhân nói đã tan thành mây khói.
***************
Đêm nay, bọn họ không có
thời gian ăn cơm, mà là tốn càng nhiều thời gian đến nhấm nháp đối phương.
Bọn họ bỏ đi y phục của
hai bên, cùng hôn, ôm nhau; Vuốt ve thân thể trần truị của đối phương, cảm nhận
được dục vọng nóng bỏng của đối phương có nhiều đậm đặc, có nhiều nóng bỏng.
Hai người bọn họ mỗi
giọt mồ hôi, mỗi lần thở dốc đều đan vào nhau, tạo ra thân mật khó nói lên lời
.
Hạ Anh Đông vuốt ve thân
thể trắng nõn của cô, lòng bàn tay dày đặc giống như họa bút, tại trên đường
cong của thân thể cô mềm mại tận tình vẽ tranh, trêu chọc; Mạc Tử Nhân bởi vì
động tác của anh, trên mặt đỏ bừng chưa từng hạ nhiệt, từng đợt rồi lại từng
đợt dục vọng phảng phất sóng biển đem cô bao phủ lại, để cho cô hô hấp không
thông.
Loại cảm giác này cô
chưa từng có, là tràn đầy sợ hãi, thẹn thùng rồi lại không cách nào kháng cự,
cô chỉ có thể cắn môi dưới thừa nhận anh chiếm lĩnh, mà cô cũng không biết khát
vọng cái gì muốn càng nhiều, càng nhiều……
Hạ Anh Đông tách ra hai
chân của cô, vật nam tính ngang tàng không ngừng ma sát nụ hoa nữ tính yếu ớt,
ướt át của cô, cảm giác ấm áp cơ hồ muốn phá hủy một tia lý trí cuối cùng của
anh.
Cô bởi vì khó chịu mà
ướt đỏ mắt, anh còn lại là một mặt cắn vành tai của cô, một mặt trấn an cô.
“Anh Đông, Anh Đông……”
anh muốn cô la to tên của anh, cô thở gấp, thở gấp hô, nửa là rên
rỉ, nửa là khẩn cầu.
Vật nam tính gắng gượng
rốt cục không cách nào kháng cự dục vọng thúc giục, một cái động thân, anh xông
vào trong cơ thể của cô.
“A……” Mạc Tử Nhân không
chịu nổi đau đớn, hô một tiếng lại lập tức cắn môi dưới.
“Rất đau sao?” anh đau
lòng hỏi.
“Không……” cô lắc đầu,
đem anh ôm chặt hơn.
Hạ Anh Đông rõ ràng cô
sẽ đau nhức, lập tức thả chậm tốc độ, không ngừng dùng hôn môi, vuốt ve để phân
tán sự đau đớn của cô, cho đến khi cô thói quen anh, sau mới không thể chờ đợi
được thật thâm sâu tiến vào.
Anh nhanh chóng rút
khỏi, sau đó lại mãnh liệt tiến vào, luật động mê người, rất nhanh liền hòa tan
Mạc Tử Nhân, làm cho cô vui sướng, hơn nữa làm cho cô cảm nhận được một loại tư
vị khoái trá khác.
Hạ Anh Đông cuồng bạo
hưởng dụng món điểm tâm ngọt mà anh mong đợi đã lâu này, Mạc Tử Nhân cả người
giống như là Con Rối bị anh vững vàng ôm.
Anh muốn Mạc Tử Nhân một
lần lại một lần, dục vọng của anh thật giống như không có thời điểm lấp đầy,
anh luôn khát lại muốn, muốn lại khát, khó có thể ngăn chặn xôn xao trong cơ
thể.
Mạc Tử Nhân cam tâm tình
nguyện để cho anh ăn được sạch sẽ, cô mệt mỏi ngay cả khí lực xoay người cũng
không có, chỉ có thể mặc cho Hạ Anh Đông ôm vào trong ngực.
“Còn đau không?”
Cô lắc đầu, dù cho đã có
hành vi thân mật nhất, vẫn thẹn thùng không thôi.
“Chán ghét sao?”
Cô cắn môi dưới, lần nữa
lắc đầu.
“Anh thực thích cảm giác
với em thân mật, về sau thân thể của anh cũng chỉ hầu hạ một người là em.”
Lời của anh quá mập mờ,
quá trực tiếp, cô nghe được không có thói quen, lại có thể cảm nhận được anh
thật lòng — cô thật sự thật yêu, thật yêu người nam nhân này, không ngờ được
rằng hắn lại khắc sâu tình yêu như vậy. “Em cũng vậy……”
“Em yêu thích anh ở điểm
nào?”
Mạc Tử Nhân ngẩng đầu
lên, ngưng mắt nhìn anh, cô