Bí Mật Của Tổng Giám Đốc

Bí Mật Của Tổng Giám Đốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322413

Bình chọn: 10.00/10/241 lượt.

cảm, duy chỉ có cái tên lên hai mươi tuổi liền tiến vào tập đoàn Trường Phong - Phương Nam này là không thể có,"Trảm Diêm Vương" danh hiệu này cũng không phải là hư danh.

Âu Dương Lâm Phong bất đắc dĩ lắc đầu một cái, thuận tay để lên trên bàn làm việc của Phương Nam. "Tên tiểu quỷ này, Dương Tử Uyển cùng Nghê Hải Đường bộ dáng thật giống nhau. Lúc trước cô ấy bao nhiêu tuổi? Cậu sẽ không phải yêu trẻ con chứ?"

" Chúng tớ đúng là vào lúc ấy định ra hôn ước. Được rồi,cậu cũng nên đi xem chiến tích của mình một chút đi. Coi chừng bị người quản."

"Ok! Nhưng mà tớ nhắc nhở cậu, phụ nữ đều rất để tâm, cậu lãnh đạm như vậy với người ta, người ta nói không chừng sẽ tức giận. Phụ nữ chủ động ngoan với cậu cũng không phải là không có kiến thức, tuyệt đối so với đàn ông lợi hại hơn." Âu Dương Lâm Phong vẫy tay tặng anh một cái hôn gió, xoay người xoay người rời đi.

Ngoan? Dương Tử Uyển?

Phương Nam khẽ mỉm cười, anh bây giờ không có cách nào đem hai người này liên hệ làm một.

Buổi tối, thức ăn phong phú trên bàn ăn bằng đá cẩm thạch đã nguội, xung quanh bàn ăn, mọi người không một ai dám động đũa.

" Thật là, làm cái gì vậy hả? Quỷ nghèo chính là quỷ nghèo, một chút lễ nghi cũng không hiểu." Trần Sunny nhàm chán tựa lưng vào ghế ngồi, ngón tay không ngừng ở trên bàn ăn vẽ vòng tròn.

Cô mặc một thân âu phục thấp ngực, ăn mặc thiên kiều bá mị (kiều diễm, mị hoặc á), vậy mà Phương Nam nhìn cũng không có nhìn cô một cái, khiến cô bực mình.

"Phương Nam, cậu tóm lại có biết chuyện gì xảy ra hay không? Tại sao Dương Tử Uyển đến bây giờ còn không có xuất hiện? Cô ta cho là được làm nữ chủ nhân liền làm cao, không coi thân thích như chúng ta để trong mắt sao?" Cũng là họ hàng xa của Nghê Vạn Hùng, một nam trẻ tuổi cũng không ngừng oán trách.

"Phương Nam, cháu có phải nên đi tìm một chút không?" Mẹ Trần Sunny ra sức ôn hoà nhã nhặn thương lượng cùng Phương Nam.

"Thật buồn cười! Vợ như vậy, Nghê gia không cần! Ngày mai tôi phải đi nói chuyện cùng Vạn Hùng!" Trưởng bối duy nhất ở đây, em rể Nghê Vạn Hùng hầm hừ thở phì phò, gõ gậy xuống đất.

Theo lệ thường ở Nghê gia, hễ là con dâu mới vào cửa, mọi người trong gia tộc phải cùng nhau ăn bữa cơm, ngồi theo thứ tự trên dưới trên dưới, đợi vợ mới đều thấy qua mọi người, mới coi là chính thức được cái nhà này tiếp nhận.

Vì vậy, hôm nay tất cả thân thích của Nghê Vạn Hùng đều đến, mặc dù những người này tâm bất cam tình bất nguyện tới.

Không nói đến Phương Nam là cô nhi được Nghê Vạn Hùng nhận nuôi, nhưng lại thừa kế tập đoàn, ngay cả vợ mới cưới cũng không phải máu mủ của Nghê gia, chỉ là một hàng giả, để cho những người thèm thuồng tài sản của Nghê Vạn Hùng đã sớm tức giận chờ bộc phát.

Vừa đúng lúc, dạ tiệc quan trọng như vậy Dương Tử Uyển lại có thể không đến, mọi người lòng mang kế hoạch nham hiểm đang lo vô cớ xuất binh, hiện tại cuối cùng cũng tìm được cái cớ để phát tiết, tận lực công kích Dương Tử Uyển, hận không thể lập tức lập tức đem cô trục xuất khỏi cửa lớn Nghê gia.

Sắc mặt Phương Nam u ám, không nói câu nào.

Ai cũng biết anh tức giận, hơn nữa vô cùng vô cùng tức giận.

Mọi người tuy có chút hả hê, nhưng cũng biết điều im lặng.

Khi mọi người cho là Phương Nam sẽ cho người đi tìm Dương Tử Uyển cùng cô tính sổ, Phương Nam quay đầu thấp giọng phân phó, "Hứa tẩu, hoãn tiệc."

"Hả?" Mọi người kinh hãi.

"Hôm nay tới đây thôi, dạ tiệc đổi thành ngày mai." Phương Nam đứng lên, cũng không quay đầu lại đi ra phòng ăn.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, cuối cùng vẫn là chỉ có thể bất đắc dĩ lại không cam lòng đứng lên.

"Bất kể như thế nào, thừa dịp ý thức Vạn Hùng còn thanh tỉnh, chúng ta nhất định phải vạch trần cái âm mưu này." Em rể Nghê Vạn Hùng dùng sức gõ gậy mạnh một cái, oán giận nói.

" Đúng, rất rõ ràng chính là tên họ Phương cùng với nữ nhân Dương Tử Uyển chết tiệt lừa gạt tiền của ông." Nam tử trẻ tuổi âm ngoan nắm chặt hai quả đấm, "Chúng ta phải vạch trần bọn họ, nếu không sự nghiệp của Nghê gia toàn bộ sẽ bị rơi vào tay người ngoài."

"Hư, đừng nói nữa, chúng ta trở về bàn bạc lại." Nói xong, em rể Nghê Vạn Hùng liền dẫn mọi người nghênh ngang đi.

※ ※ ※

Khi Dương Tử Uyển trở về đã là 10h đêm.

"Phu nhân, cuối cùng cô cũng về!" Thấy cô vào cửa, Hứa tẩu vẫn chờ vội vàng nghênh đón, thấy khắp người cô đều là bụi đất, quần bị mài rách, không khỏi chấn động, "Phu nhân, cô làm sao vậy?"

"Không có sao, chỉ là bị ngã một cái." Dương Tử Uyển vỗ vỗ tay Hứa tẩu, muốn bà đừng quá căng thẳng. Trước kia chụp hình xung quanh bên ngoài, cô đã từng bị nặng hơn, đã sớm tập mãi thành thói quen.

"Như vậy. . . . . . Cô mau lên gặp tiên sinh đi, tiên sinh vẫn đang chờ cô." Hứa tẩu có chút lo lắng nói.

"Sao?"Dương Tử Uyển hạ mi, đi lên cầu thang.

"Phu nhân, cô tối hôm nay không có trở về tham gia dạ tiệc, khách đều đã đi về, cơm cũng không có ăn. Tiên sinh rất tức giận, cô phải cẩn thận một chút."

Cước bộ Dương Tử Uyển dừng lại một chút.

"Phu nhân. . . . ."

"Tôi biết." Dương Tử Uyển cười cười với bà.

Vừa vào hầu môn sâu tựa như biển, xem ra chim hoàng yến nhà quý


XtGem Forum catalog