
sát bốn phía, trong hoa viên vô cùng bắt mắt, có
một bể bơi gần cao ốc, dưới ánh trăng, mặt nước tĩnh lặng, lánh lấp, có
cảm giác vài phần lạnh buốt.
Nàng nhìn vài lần, chân bất tri bất giác đi đến một cái cửa sắt. Hoắc Duẫn Đình đè tay trên công tắc, cánh cửa từ từ nâng lên.
Đèn sáng trưng, bên trong nhìn một cái không sót gì. Bên trong cao ốc thực trống trải, ở góc có một tấm vải nhung màu đỏ đặt trên mặt đất,
trên mặt có đặt gốm sứ, còn có cuộn tranh chữ.
“Chính là mấy thứ này.” Hoắc Duẫn Đình chỉ chỉ cái kia góc. Đạm Dung
một đêm xem qua tư liệu, đối với thú vui này có một chút hiểu biết, hẳn
là những món đồ mang giá trị xa xỉ gì đó đi, liền tùy tiện làm ra vẻ như vậy, quả thật lãng phí .
“Cô xem xem muốn làm như thế nào?”
“Nơi này tầng trệt không cao, còn có trên trên đỉnh xà ngang hơi
thấp, từ cửa đi vào cơ hồ muốn cúi đầu.” Đạm Dung một lời chỉ ra vấn đề
kết cấu tồn tại nơi này.
Tầng hầm ngầm phỏng chừng cao không quá 2.2 thước, chỉ có thể xem như là hai lớp. Không gian áp lực như thế, người đứng ở nơi này cũng không
thoải mái, chỉ sợ sẽ làm ảnh hưởng đến tâm tình thưởng thức đồ cổ.
“Tôi biết, bất quá hiện tại chỉ có thể lợi dụng chỗ này.” Hoắc Duẫn
Đình nhu nhẹ trán, lộ ra ánh mắt màu tím. Trên mặt của hắn vẫn như cũ lộ vẻ tươi cười thản nhiên, mặt mày lại mang theo vài phần bất đắc dĩ
không dễ phát hiện.
Đạm Dung vuốt cằm nhìn quanh bốn phía quét vài vòng, sau đó chống lại hai tròng mắt chăm chú của Hoắc Duẫn Đình.
“Tôi cảm thấy, vô luận nơi này muốn sử dụng làm cái gì, việc đầu tiên cần giải quyết chính là vấn đề độ cao, bởi vì là tầng hầng ngầm, cho
nên có thể đi xuống lấy.”
Đạm Dung đề nghị làm Hoắc Duẫn Đình hiểu ra, hắn như thế nào không nghĩ tới có thể làm như vậy.
“Có thể sao?”
“Cái này phải hỏi kiến trúc sư. Đem thiết kế ngôi nhà của ngươi sơ
kiến đưa cho họ xem, nếu không ảnh hưởng gì đến kết cấu, có thể .”
“Kia sau đó như thế nào?” Hoắc Duẫn Đình hưng trí tiếp tục hỏi.
Đạm Dung bước nhanh đi ra tầng hầm ngầm, nhìn một hồi lại nói.
“Tôi cảm thấy hẳn là có thể trong ngoài kết hợp.”
“Trong ngoài kết hợp như thế nào?”
“Cái này phải xem lại.”
“Nếu thế mất bao lâu?”
“Hoắc tổng quyết định đem việc thiết kế cho tôi làm luôn sao?” Đạm Dung khi hỏi cái này, vẻ mặt có chút giảo hoạt.
Hoắc Duẫn Đình hơi giật mình, sau đó hiểu ý cười, “Nói điều kiện của cô đi.”
20 phút sau, hai người sóng vai đi ra, dưới ánh đèn đường, Vạn Tuế nhìn thấy bọn họ trò chuyện với nhau thật vui vẻ.
Đi đến cửa lớn, chưa muốn dừng lại còn tiếp tục nói cho xong, một bộ
dáng không muốn chia tay. Mới lần thứ hai gặp mặt, đã muốn thân thiết
đến trình độ này? Nàng đều chưa từng dùng loại vẻ mặt cười meo meo này
cùng hắn tán gẫu đâu nha.
Vạn Tuế híp mắt, đáy lòng tức thời dâng lên vài phần không hờn giận.
Hắn xuống xe rất nhanh đi qua, nghe được Đạm Dung thoải mái mà nói:
“Được, ngươi ngày mai hỏi rõ ràng sau đó nói cho tôi biết, chủ nhật tôi
sẽ đưa cho anh xem phương án.”
“Tốt, đến lúc đó tôi lại gọi điện thoại cho cô.” Hoắc Duẫn Đình trên
mặt đồng dạng đầy vẻ tươi cười, khóe mắt khi thấy Vạn Tuế đi vào, hắn
hơi vuốt cằm.
Vạn Tuế không chút khách khí đánh giá nam nhân này, một đôi mắt đen
thui ở trên người hắn vòng vo vài vòng, mang theo một chút tìm tòi
nghiên cứu, xem xong tay nắm bả vai Đạm Dung.
Tiếp thu địch ý đến từ đáy mắt đối phương, Hoắc Duẫn Đình ánh mắt hẹp dài giấu ở sau cặp kính lóe sáng, lập tức rộng rãi dừng ở hắn.
“Đạm Dung không giới thiệu một chút sao?”
Đạm Dung vẫn chưa phát hiện hai nam nhân tình triều gợn sóng, nàng
quay đầu nhìn Vạn Tuế liếc mắt một cái, nhẹ giọng nói: “Đây là bác sĩ
Vạn, bằng hữu của ta.”
Tiếp theo lại đối Vạn Tuế giới thiệu: “Hắn là Hoắc tổng.”
Hoắc Duẫn Đình vươn tay, “Rất vui gặp mặt, bác sĩ Vạn.”
Vạn Tuế chần chờ hai giây mới nắm lấy, lạnh lùng trả lời: “Rất vui. Trên đường về nhà, bên trong xe thực im lặng. Đạm Dung hai tay nghiêm chỉnh đặt ở trên đùi, trong đầu tất cả đều là cái điểm tử kia.
Vừa rồi Hoắc Duẫn Đình đối với quan điểm kết cấu của nàng cảm thấy
hứng thú, bởi vậy không nói hai lời liền đáp ứng điều kiện nàng đưa ra,
còn sảng khoái thanh toán tiền đặt cọc. Đối với một thiết kế sư mà nói,
thù lao cao, phương án cực kỳ có tính khiêu chiến, không thể nghi ngờ
chính là động lực tốt nhất, Đạm Dung cũng không ngoại lệ.
Vạn Tuế nhìn trộm sang nữ nhân bên cạnh này vài lần, chuyện gì làm
cho nàng tâm tình sung sướng như vậy? Còn cười nữa chứ. Là vì Hoắc tổng
vừa rồi sao?
“Chờ mong lần sau gặp mặt.”
Nhớ tới lúc cáo biệt, hắn nói những lời này, Vạn Tuế liền nhíu mày.
Mà nàng lại vừa cười vui vẻ, còn đối với người ta vẫy tay nói tái kiến,
bộ dáng càng làm cho tâm hắn cảm thấy khó chịu tới cực điểm.
Nhìn qua cũng đủ thấy, nam nhân kia có tiền bộ dạng lại suất quả
nhiên đủ lực hấp dẫn, ngay cả bình thường lãnh đạm như nàng cũng không
ngoại lệ? Không phải nàng đối với Xà Thái Quân khăng khăng một mực sao?
Nữ nhân thực nông cạn.
Nghĩ vậy, hắn dưới chân không khỏi dùng sức, xe nhanh chóng như bão táp phóng đi.
” Bác s