
ra có
người đã đứng cạnh hồi lâu
- Lần này
nhóc tiêu rồi!
- Dạ?
- Lâm-Chấn-Thiên!
- Mẹ! Mẹ! Con không có ý đó! Con thề! Con thề!
Chiều. Trong
thị trấn.
Siêu thị
huyên náo với đủ thứ thanh âm hỗn tạp, quyện thành những làn sóng âm mạnh mẽ. Đâu
đó, từ gian hàng thời trang trẻ, tiếng nhạc vui thú sập sình.
Phong đẩy
giỏ hàng qua những gian hàng đồ công nghệ. Bỗng từ đâu, Chấn Thiên chạy đến:
- Ba, mẹ đâu rồi?
- Chắc là qua khu thời trang. Làm gì thế nhóc?
Thiên khẽ thở phào, rồi nhanh tay nhét mấy cuốn tạp chí
xuống phía dưới giỏ hàng. Phong tiện tay lôi nó lên xem. Vài cuốn “Người đẹp”
và “Thế giới người mẫu”.
- Nhóc!
- Suỵt! Giúp con đi ba! Mẹ sẽ không biết đâu mà. - Nói đoạn, cậu
nhóc lại chạy vù đi.
Ba mươi phút sau, ởquầy thanh toán.
Chấn Thiên
ngồi trên chiếc ghế cao, đung đưa chân, vài lọn tóc rỏ xuống trán khẽ bay bay .
- Anh ra
chỗ thanh toán rồi, em đang ở đâu?
- ...
- Ừ, vậy
chờ em ở đây.
Phong tắt
máy, quay lại nói vài câu với người thanh toán.
Chấn Thiên
lơ đãng nhìn quanh quanh. Bất chợt. cậu nhóc khựng người. Đôi mắt giữ nguyên
không chớp. Cậu đang chú mục vào một cô bé mới bước vào siêu thị từ cửa chính
Cô bé với
bím tóc xinh xinh và gương mặt thanh tú. Đôi mắt trong veo, ngời sáng tinh
nghịch. Cô bé mặc chiếc chân váy đỏ và áo kiểu sơ mi, dường như là đồng phục
trường. Chuẩn xác! Trên cánh tay áo phải có in logo trường vô cùng sang trọng.
Cô bé cười.
Một nụ cười thiên thần. Trong giây phút, đầu óc Chấn Thiên váng vất. Mặt cậu
nhóc ngây ra và cứ nhìn theo dáng cô bé kia xa dần...
- Ê nhóc,
sao thế?
- Ba! Con
muốn vào học trường quốc tế A.M!
- Sao tự
nhiên đòi vào trường đó?
Đôi mắt
Chấn Thiên đột nhiên sắt lại, giọng cậu nhóc đầy quyền lực
- Ba à! Con bé ấy phải thuộc về con!
...
- Nhanh lên Yến Nhi. Ta còn ba mươi phút, ba sẽ chờ chúng ta ở sân bay đấy
- Ba có việc ở vùng này à mẹ?
- Việc đột xuất con ạ. Nhưng chúng ta cần bay sớm để con
kịp nhập học, Qua khu bên kia đi con!
- Dạ!... Mẹ ơi, ở trường mới có nhiều bạn trai tử tế
không mẹ nhỉ?
-Mẹ hi vọng là nhiều. Con gái xinh thế này, các bạn sẽ
rất yêu quí con.
- Hi...
- Chờ mẹ chút, mẹ có điện thoại.
- ...
- Vâng? Cô muốn xác nhận vé máy bay ạ?
- Vâng... Tôi tên Hoàng Yến Chi.
Mười một năm sau. 11 giờ đêm. Thành phố XP-L.
Đường quốc lộ chạy thẳng tắp, bị nhấn chìm bởi màn đêm
trở thành một khối đen đặc quánh, mịt mù, vô định, sâu hun hút. Hoàn toàn tĩnh
lặng. Chỉ còn tiếng gió rít lên từng hồi tựa như những lời nguyền rủa đầy kinh
hãi. Vỉa hè hai bên đường, những ngọn đèn buông xuống thứ ánh sáng trắng mờ
đục, nhập nhoạng trong sương đêm.
Một cô gái dáng đi thất thểu tiếp tục bước những bước mỏi
mệt. Hai tay cô buông thõng, chốc chốc lại lấy chiếc Iphone trong túi xách đeo
chéo vai để bật nguồn, nhưng đèn màn hình vẫn tối. Cô bị lạc, điện thoại hết
pin đúng lúc nguy cấp. Giờ này thì xe bus đã ngừng chạy, chỉ hi vọng có chiếc
taxi nào chạy qua.
Bỗng, đôi mắt đang chăm chăm nhìn xuống vỉa hè thấy hai
chiếc bóng dài đổ dài trên mặt đất, đang từ từ tiến lại. Trong đầu le lói chút
hi vọng, Yến Nhi ngẩng đầu định hỏi xin sự giúp đỡ. Nhưng ngay lập tức cơ thể
cô giật lùi lại. Hai gã đàn ông cao lớn, to khỏe đang tiến đến với nụ cười nham
hiểm trên gương mặt đóng khung bởi kiểu tóc nhuộm xanh và đỏ kì dị. Một tên
liếm mép, cười khùng khục trong cổ họng.
- Hàng ngon! - Tên còn lại nhếch mày, nhếch mép tạo thành
những đường nét quái đản trên khuôn mặt.
- Đĩa bay kìa! - Nhi tròn mắt chỉ tay lên trời. Hai gã to
đầu ngu xuẩn cùng ngước lên. Chỉ chờ vậy, Nhi quay đầu, chạy thục mạng. Dù chân
đã mỏi dã dời nhưng đứng trước nguy hiểm, sức mạnh con người thường phát huy
tối đa.
Một cuộc rượt đuổi chớp nhoáng. Những tiếng hô hò, chửi
thề vọng lên rồi rơi tõm vào màn đêm. Trên đường quốc lộ việc chốn chạy bất
thành! Nhi bỗng vấp, ngã chúi xuống đất. Hai gã khổng lồ tức thì chạy đến nơi. Chúng
dừng chân thở hổn hển.
- Con ranh! - Một gã tiến tới rít lên trong họng.
- Không nốc rượu mời anh cho mày nốc rượi đòn! - Gã kia
lầm bầm rồi tiến lại xách cổ cô gái nhỏ bé lên. Chi tóm lấy cánh tay hắn và
ngoặm một miếng ~ Hắn hét toáng lên, đẩy cô ra, cả thân hắn người đứng khựng,
run lên. Vết cắn sâu tới mức hằn những vết răng, rớm máu. Nhi lại định guồng
chân chạy, nhưng đã bị gã còn lại túm cả mớ tóc giật lại.
- Aaa... buông ra...
Nhi bị gã tóc đỏ trận xuống đất. Cô tiếp tục la hét và
vùng vẫy nhưng bất lực. Gã kia khỏe như một con trâu mộng. Ngay lúc mảnh áo
mỏng sắp bị xé toạc làm đôi, có tiếng động cơ giòn vang, nghe lao tới rất gần. Chiếc
moto đen phân khối lớn lao thẳng lên vỉa hè. Ngay sau tiếng thắng phanh gấp
nhưng êm ru là tiếng ngã rầm của một thân thể nặng trịch. Gã tóc đỏ buông Nhi
ra, đứng bật dậy, mặt hắn nóng rực như muốn giết kẻ nào dám phá đám, đã tông
thẳng vào lão đệ to béo đi cùng.
Gạt chân chống, chàng trai vận đồ đen bước xuống xe. Cái
dáng cao lênh khênh và đen toàn tập quả thực ấn tượng! Cậu ta cởi chiếc mũ bảo