uốn tôi đem mọi chuyện kể rõ ràng.
Sự thật cụ thể là thế nào tôi không rõ ràng lắm, bất quá tuần này
thật sự là có gặp qua Quan Phong một lần, trên đường đến trường, hắn
nhìn chằm chằm tôi đi qua, ánh mắt có chút quỷ dị, làm cho tâm của tôi
lo sợ bất an đã lâu. Sau ngày đó nhân sĩ không biết tên ở chung quanh
lại tăng thêm gấp đôi, tôi xem như đã biết thêm thế nào là sức ảnh hưởng của thần tượng đại ca lãnh tụ.
Lớp trưởng A Ngọc suy nghĩ cũng đáp sai tuyến, liều mạng thuyết phục
tôi gia nhập đoàn ủy làm cán sự, tôi không biết trường học khác như thế
nào, dù sao trường học chúng tôi học sinh sẽ không có tác dụng cơ cấu,
quyền lực chân chính là trong tay đoàn ủy, tương ứng trách nhiệm cũng
đều từ đoàn ủy mà ra, cái gọi là cán sự, cũng chính là cu li chuyên cung đánh tạp, cho nên tôi trốn còn e không kịp.
Ngoài ra, trên đường tan học về nhà còn từng ngẫu ngộ [ hẳn là ngẫu ngộ đi?'> (ngẫu nhiên gặp mặt) cô gái gọi là A Phân kia, cô ấy ỷ ở ngoài trường học, âm trầm trừng mắt với tôi, sau đó hất mặt đi, đối với lời xin lỗi tươi cười của tôi làm
như không thấy. Đương nhiên, cũng có người vẫn bình thường. Trần Kì vẫn
như cũ bộ dáng đi tố tôi , Trương Tuệ Na lại bất động như núi. Ngày đó,
trên đường đi học gặp qua Trình Định Doãn hai lần, hơi hơi – cười, thản
nhiên tiếp đón, sau đó đi ngang mặt mà qua, lại có thể làm cho tôi cao
hứng nửa ngày. Đêm đó, anh hộ tống tôi về nhà, tôi phá lệ dụng tâm viết
vào nhật kí, đồng thời cũng khắc chế thường xuyên kìm lòng không được
ngây ngô cười cùng miên man bất định.
Ngày qua mọi việc cuồn cuộn kéo tới, hơn nữa vài môn học bước vào kiểm tra, tôi có điểm không thở nổi .
“Cậu gần đây có điểm náo nhiệt a.” Tự nhiên, Trần Kì đặc hữu kiều mị lại lên tiếng.
Tôi nghe vậy ngạc nhiên quay đầu, thấy cô ấy vẫn vùi đầu viết này
nọ.“Tốt mà, cũng không có việc gì.” Đúng thế, hỗn loạn chính là tâm tình của tôi cùng một đống người rảnh rỗi phỏng đoán, thật chất là không xảy ra việc gì cả.
Chạng vạng ngày thứ Năm, sau khi tan học tôi ở lại giúp thầy lịch sử làm đồ dùng dạy học, không nghĩ tới Trần Kì cũng không đi. Lúc này
phòng học chỉ còn hai người chúng tôi, cô ấy viết xong một hàng cuối
cùng, thu bút, đứng lên để sát vào bàn tôi, tựa hồ đột nhiên có tâm tình nói chuyện phiếm, cầm lấy một khối hình hỏa diễm hỏi: “Đây là cái gì?”
“Dấu hiệu địa điểm khởi nghĩa: Thầy giáo lịch sử muốn mình làm một
ít đồ dạy học đơn giản, lúc dạy có thể dùng để dán trên bản đồ triển lãm sự kiện cùng địa điểm.”
“Nhàm chán, còn muốn làm các loại hoa nhỏ này nọ, đi dạy học sinh
tiểu học còn được a.” Trần Kì hơi hơi coi thường, nhưng lại nắm kéo lên
giúp tôi cắt hình.
“Làm cho vui một chút thôi, hơn nữa như vậy thật sự có vẻ dễ nhớ hơn a.” Tôi tiếp tục vẽ ra cờ đỏ, sao, dấu hiệu mũi tên các loại.
“Cậu có biết Trình Định Doãn cùng mình là anh em họ không?”
“Biết.” Tôi ngẩng đầu, có chút kinh ngạc, cô ấy lại cùng mình tán gẫu việc tư a.
“Vậy cậu có biết Trình Định Doãn cùng Quan Phong cũng là anh em bà con không?”
“A?”
“Mẹ Quan Phong là cô của Trình Định Doãn.” Trần Kì làm xong một cây
đuốc, lại cầm một mũi tên, tiếp tục nói tiếp, “Cha Quan Phong cùng cha
Trình Định Doãn là lão chiến hữu, kỳ thật ba mình cũng vậy, bọn họ ba
người cơ hồ là anh em cả đời, cùng đi học chung, cùng nhau tòng quân,
sau đó cùng làm việc ở một nơi, ngay cả cưới vợ cũng có liên quan với
nhau, giao tình có thể nói…… Nha, bị mình cắt hỏng rồi. Dùng keo trong
dán được không?…… Chính bọn họ giao tình tốt, liền đương nhiên cho rằng
hậu bối chúng mình cũng có thể là bạn bè thân mật, thật là!” Cô ấy nhăn
mặt nhăn mũi.
“Vậy, ba người là……” Thoạt nhìn không giống bạn thân a.
“Mình thì được rồi, nhưng mà hai người bọn họ nhìn nhau không thuận
mắt. Từ nhỏ đến lớn đều không hợp, lại bị người lớn kiên quyết bắt chơi
cùng một chỗ, càng chơi đùa oán hận chất chứa càng sâu. Cha bọn họ ở
cùng đơn vị, cùng ở ký túc xá…… Này thoạt nhìn sao là lạ ? Aiz, lại cắt
hỏng rồi. Quên đi, mình giúp cậu vẽ, cậu cắt đi.” Trần Kì đưa kéo cho
tôi, thay đổi bút vẽ, đột nhiên lại nhẹ nhàng cười, “Nhưng mà cha Quan
Phong chức khá lớn nga, hơn nữa tính tình thực nóng nảy, quả thực là độc tài, cho nên Quan Phong phản kháng mạnh nhất cũng chịu trấn áp nặng
nhất — hì hì! Có đôi khi cảm thấy cha con bọn họ thật sự là chơi rất
vui! Bác Quan cưng Trình Định Doãn, mà bác Trình vì công bằng, liền mỗi
lần đều giúp đỡ Quan Phong…… Vẽ không sai chứ? Muốn lớn một chút hay
không …… Hai người từ nhỏ đã bị so sánh với nhau, Trình Định Doãn là đứa trẻ ngoan thích đọc sách, thích hoa cỏ, Quan Phong nhìn hắn không vừa
mắt; Quan Phong gặp rắc rối Trình Định Doãn cũng sẽ kiếm vất vả — cha
chúng mình luôn thực hành tội liên đới, cho nên Trình Định Doãn cũng đối Quan Phong có oán hận…… Tóm lại sổ nợ của hai người bọn họ rối mù tính
không xong !”
Nghe qua thật sự là — rất hảo ngoạn! Tôi đã sớm ngừng tay, chuyên
tâm nghe cô ấy kể, biết đâu sẽ nói nhiều một chút về chuyện của Trình
Định Doãn, thật sự là tốt quá.
“Bọn họ hai người luôn đấu qua