
ung gây ra chuyện rồi gặp họa”. Hắn cố ý tránh né câu
hỏi của nàng, bằng cách nói lảng sang chuyện khác.
‘Ngươi đừng nghĩ tới chuyện
lảng tránh câu hỏi của ta, nói mau” Nàng dơ hai cánh tay “kiều nhược
mềm mại” ôm vòng qua cổ hắn, thể hiện ý uy hiếp lẫn dọa dẫm
Nhưng là nàng sai lầm rồi,
nàng tựa hồ như đã hoàn toàn xem nhẹ một điểm quan trọng, những người
tập võ đều không tùy tiện để cho người khác lại gần mình, kể cả nàng có vòng được tay qua cổ hắn đi nữa, thì cũng là do hắn để mặc nàng tùy
theo ý mình, chứ còn muốn đe dọa hắn, đợi thêm tám trăm năm nữa đi.
Hắn thuận thế chuyển vòng tay
sang ôm lấy vòng eo thon nhỏ của nàng, bất đắc dĩ lên tiếng thở dài, ”
Ta đã nói với ngươi là không có việc gì, mà ngươi lại không tin, hại ta cũng không biết nên trả lời thế nào”.
Hắn nhìn thật sâu vào mắt của
nàng, hắn thật không thể lộ ra quá nhiều, một phần là vì không muốn làm cho nàng hoảng sợ, nếu lấy cá tính tò mò của nàng để xem xét thì chắc
chắn nàng sẽ đòi theo, thực nếu phải ở trước mặt nàng chém giết đánh
nhau, hắn không bao giở muốn để cho nàng nhìn thấy cảnh hắn chém giết .
Một phần khác còn lại là hắn
không muốn nàng phải chịu bất cứ thương tổn gì, tuy hắn không biết rõ
chính bản thân mình vì cái gì lại có nhận thức như vậy, những loại ý
niệm kiểu này chưa từng phát sinh ở trong đầu hắn, lúc bản thân hắn
phát hiện hắn muốn bảo hộ cho nàng, hắn cũng không muốn phủ nhận, chỉ
là… Haiz! Nếu người trong giang hồ biết “lãnh diện ma sát” hắn lại cũng có những nhu tình như thế này, thật đúng là không thể hiểu được sẽ
nghĩ như thế nào đây?
Trên vẻ mặt hắn vộ ra đầy vẻ đăm chiêu, nhìn hắn như thế làm sao nàng có thể tin tưởng được đây?
“Thật sự không gạt ta?” Nàng
rất rõ bản thân mình vì sao lại cố chấp như vậy, cảm giác bất an hiện
hữu trong lòng nàng vẫn không hề biến mất, nàng thực sợ hãi, nàng cứ
cảm thấy có gì không tốt sắp sửa phát sinh, vạn nhất có người muốn đả
thương làm hại hắn thì nàng biết làm sao bây giờ? Nàng đương nhiên cũng biết là nàng không biết tự lượng sức mình, nhưng nàng thật sự muốn tìm cách giúp hắn.
Hắn là lãnh Hạo Thiên, theo
như những gì trong lời nói hắn nói, thực sự không hề có gì khả nghi hết nhưng nàng vẫn tiếp tục nghi ngỡ, kỳ quái chính là, hắn vì cái gì có
thể nhẫn nại đối với sự khiêu chiến của nàng như vậy? “Không có ta
không hề gạt ngươi gì cả” .
“Được rồi, ngươi nói như thế
nào thì là như thế, nhưng sao ….” Tả Phiên Nhân không cam lòng cũng
không muốn nhận là mình đã thua, nhưng nàng không nghĩ tới chuyện lời
còn chưa nói hết, thì cả người đã bị Lãnh Họa Thiên bế lên, dùng công
phu nhoáng mắt một cái, đưa hai người bọn họ ẩn náu ở một chỗ kín đáo,
tiện quan sát thấy một bóng ma đang lẻn vào đường quán.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Tả
Phiên Nhân phản ứng cực nhanh cảm nhận được hành động của Lãnh Hạo
Thiên không hề bình thường, lập tức phối hợp với hành động của hắn giảm thấp âm lượng của chính mình.
Ngươi xem! Lãnh hạo thiên dùng ánh mắt trả lời vấn đề này.
Chỉ thấy ở trong bóng đêm ,
một đám hắc y nhân đang cẩn thận che dấu bản thân, đồng thời cũng quan
sát bốn phía, nếu không có Lãnh Hạo Thiên chỉ, nàng thật đúng là không
nhìn ra đã phát sinh chuyện gì đâu.
Rốt cuộc cũng đợi được tới
thời điểm địch nhân hành động. Ánh mắt của Lãnh Hạo Thiên đột nhiên trở nên âm trầm, liền như vậy trong nháy mắt biến đổi hoàn toàn, người
trong giang hồ chỉ cần nhìn thấy ánh mắt của lãnh Diện ma sát hắn cũng
đủ tảng đởm tâm hồn.
“Ta sẽ lập tức đưa ngươi trở
về phòng”. Lãnh Hạo Thiên cúi đầu nhìn Tả Phiên Nhân nói nhỏ, lập tức
ôm lấy nàng hướng về phía phòng của nàng mà di động nhanh chóng, đồng
thời tay cũng tung chưởng phong đánh về phía cửa lớn của đường quán,
tạo nên âm thanh có ý muốn nhắc nhở người nhà họ Lãnh.
Quả nhiên không lâu sau, trên
không trung vang lên tiếng nổ, Lãnh gia rất nhiều người phi thân ra,
theo tiếng gió âm thanh của tiếng binh khí va chạm vào nhau vang lên,
chính là đã xảy ra đánh nhau.
” Ngươi nói cái gì?” Tả Phiên
Nhân trừng lớn hai mắt kinh ngạc hỏi,” Vì cái gì?” Nàng thật không dám tin tưởng, xuất hiện nhiều người xấu như vậy, phản ứng đầu tiên của
hắn thế nào lại là mang nàng đưa trở về phòng.
” Vì cái gì nào cơ?” Lãnh Hạo
Thiên đồng dạng không hiểu rõ lắm đành lên tiếng hỏi lại, địch nhân
cũng sắp đánh tới tận đây, hắn tuy là không xem ở trong mắt, nhưng nàng thì chỉ là một nữ tử yếu đuối hắn không thể cho phép nàng đứng một bên xem cuộc chiến, hắn không hề muốn thấy nàng bị địch nhân đe dọa.
” Ta có thể giúp ngươi .” Tả
Phiên Nhân vội vội vàng vàng giải thích, nàng sở dĩ đề ra nghi vấn là
do muốn giúp hắn nha! Cho nên nàng một chút cũng không đổng ý, vì cái
gì Lãnh Hạo Thiên phải đem nàng đuổi về phòng.
“Ngươi im lặng ở yên trong
phòng chính là trợ giúp lớn nhất đối với ta”. Lãnh Hạo Thiên có chút
bất ngờ đến sững cả người ra, hắn đường đường là một đại nam nhân đỉnh
thiên lập địa khi nào lại cần tới sự hỗ trợ của nữ nhân, càng huống chi đối với đám kia hắn một chút cũng không coi chúng vào đâu.