XtGem Forum catalog
Bốn Năm Phấn Hồng

Bốn Năm Phấn Hồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323010

Bình chọn: 8.00/10/301 lượt.

người viết tin vắn giỏi hất. Đúng rồi, đúng rồi, không là nó thì

còn ai vào đây nữa. Người ta dốc hết tâm trí, cần cù tậm tuỵ, kiên nhẫn

miệt mài, hết sức nỗ lực, ra sức nịnh nọt, người ta dễ dàng thế đấy! Còn mày không phải đã lại để cơ hội ở lại trường cho người ta sao, mày có

thể bì được với kiểu cười tươi như hoa, ngọt như mật của nó sao? Cho

nên, tôi phải lo lắng thay cho người khác, tôi nói cho bạn biết, bạn có

giỏi giang đến mức nào, có cạnh tranh đến cùng hay không thì bạn vẫn

chết thảm hại. Đây là bài học thất bại của tôi.

La Nghệ Lâm, tôi mãi mãi sẽ không quên cái tên này. Tôi không độ

lượng như tôi tưởng tượng. Xem cuốn tiểu thuyết này thì các bạn có thể

hiểu tôi ác cảm với nó sâu sắc đến mức nào. La Nghệ Lâm, cô có tài có

đức gì? Tôi nhớ lại lúc kết thúc việc phân phòng ngủ, cô ta khóc chạy ra khỏi phòng ngủ nói, chúng tôi quá hẹp hòi với cô ta. Có lẽ, sự thật là

chúng tôi không bì được với cô ta. Cô ta lợi hại hơn chúng tôi rất

nhiều. Cô ta rất có bản lĩnh, so với những kẻ sống thong dong như chúng

tôi thì cuộc sống của cô ta rất có quy củ. Cho nên, cô ta khác với chúng tôi, cho nên chúng tôi sợ cô ta và chèn ép cô ta. Sự nhiệt tình của cô

ta đối với chúng tôi thực tế chỉ là một nỗ lực uổng công vô ích. Cô ta

càng gần gũi thì chúng tôi lại càng xa lánh. Sau đây, tôi sẽ nói cho

bạn biết bí mật thật sự của việc La Nghệ Lâm ở lại trường. Cô ta đã lên

giường cùng một nhân vật quan trọng! Tôi muốn viết thật chi tiết chương

này. Bởi vì nhất định sẽ rất thú vị. Không phải tình yêu thầy trò, mà là một sự trao đổi. Trao đổi thể xác. Trên lớp đã bàn luận xôn xao. Mọi

người ai nấy đều coi khinh La Nghệ Lâm, cười nhạo La Nghệ Lâm đã bán rẻ

linh hồn và thể xác của mình. Ai cũng vạch rõ một giới hạn rõ ràng với

La Nghệ Lâm. Tất cả bạn học trông ai cũng lộ rõ vẻ thánh thiện. Vậy là,

La Nghệ Lâm trở thành một cô gái danh nhơ tiếng xấu. Cô ta sẽ mãi mãi

không thể rửa sạch vết nhơ, cả đời cũng không ngẩng mặt lên được. Ha

ha...! Viết đến đây tôi bỗng cười lên một tiếng.

Tôi lại tiếp tục nói với bạn chân tướng sự việc. Thực sự việc đoán

được kẻ giấu mặt đó là tôi đã tự an ủi mình. La Nghệ Lâm lợi không bù

hại vừa nhục vừa đáng thương. Cho nên, có lẽ các bạn cũng đoán được tôi

đã tức giận như thế nào khi bị mất cơ hội này. Tôi không muốn đánh cô

ta, cũng không muốn mắng chửi cô ta, tôi đã chọn cách viết thành truyện

để làm nhục cô ta. Điều này giúp tôi hả giận hơn là cho cô ta một cái

bạt tai hay đá cho cô ta một cái. Tôi cũng đáng thương như cô ta nhưng

không nhục nhã giống cô ta. Tôi cũng đã nhìn thấy người đi tìm việc đông như kiến. Tôi cũng biết, những nữ sinh quanh tôi để tìm được một công

việc tốt cũng chẳng từ thủ đoạn nào. Tôi rất sợ ra trường bị thất

nghiệp. Nếu không tìm được việc làm thì ai sẽ nuôi tôi. Nhưng, tôi lại

để tuột mất cơ hội này, tôi phải tỏ ra mình vẫn thản nhiên như không có

chuyện gì xảy ra, như thế mới thể hiện sự độ lượng và cao thượng của

tôi, mới phù hợp với tiêu chuẩn hành vi đạo đức của tôi từ trước tới

giờ. Sự khó chịu trong lòng tôi chỉ có thể cởi bỏ thông qua việc nói

xấu người khác trong cuốn tiểu thuyết này. Chẳng hạn như miêu tả về quan hệ tình ái giữa La Nghệ Lâm với một vị có quyền chức nào đó. Tôi vẫn

giữ thái độ im lặng cho đến bây giờ. Bởi vì tôi là Dịch Phấn Hàn, mọi

người luôn coi tôi là người vượt ra khỏi cuộc sống của khuôn viên trường học. Thực ra tôi không phải là đồ bỏ đi, cho đến bây giờ khi nghĩ lại

việc này tôi vẫn rất rất căm hận.

Nếu bảo vệ luận văn là lợn, thi nghiên cứu sinh là chó thì tìm việc

làm còn không bằng chó lợn. Sau khi vị trí ở Ban tuyên giáo Đảng uỷ bị hành vi đen tối của La Nghệ Lâm cướp đi mất, tôi bắt đầu bước vào cuộc

sống không bằng chó lợn. Tôi muốn làm cô giáo. Tôi cũng muốn làm trong ngành truyền thông. Tôi từ bỏ cái dáng vẻ và sự thanh cao vốn có, tôi

học cách viết lên những bản sơ yếu lí lịch đẹp đẽ nhất giống như họ,

khoác lác đến tận mây xanh. Hòng tạo cho những đơn vị tuyển dụng một ảo

giác là, nếu ông bà không dùng tôi, ôi cha mẹ ơi, như vậy là ông bà đã

thiệt lớn rồi, đơn vị của ông bà cũng sẽ sụp đổ thôi. Nếu như ông bà

dùng tôi, bảo đảm rằng ông bà như được hồi sinh, như chuyển lỗ thành

lãi, lợi nhuận hằng năm sẽ tăng lên gấp mấy lần.

Cuộc sống vốn đã dồn con người ta trở thành nô lệ cả. Tìm việc làm đã bắt tất cả sinh viên mới tốt nghiệp sử dụng mọi ngón nghề vốn có để tạo nên cơ hội. Tất cả đều là những hình thái biến tướng của quá trình "bức người ngay thẳng làm điều xấu xa". Học cách tính toán, học cách nịnh

bợ, học cách tìm một ông chủ thích hợp, tìm kiếm tất cả những cơ hội có

được việc làm. Còn các loại chứng chỉ tư cách cấp bốn, cấp sáu chính là

những chứng từ bảo hiểm, chỉ khi nào tìm việc làm mới lấy ra dùng, sau

đó không một ai muốn nhặt nó lên, lau rửa sạch sẽ rồi dùng lại lần thứ

hai. Đi tìm việc làm sau khi tốt nghiệp cũng giống như việc mang một bào thai, cho dù bạn cho rằng khi mang thai, sẽ có khả năng bào thai đó bị

dị dạng, nhưng dù là dị dạng thì cũ