Old school Easter eggs.
Buổi Yêu Em

Buổi Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322344

Bình chọn: 9.5.00/10/234 lượt.



đang nhớ về quá khứ và thấy khổ nhiều hơn thanh thản. Bà vẫn còn sống,

nhưng so với hai người đã chết, bà thua cuộc Nếu có một vỡ cải lương hát về một cuộc tình tay ba, thì bà sẽ là nhân vật thứ ba thủ đoạn lẳng lơ

chên vào phá hạnh phúc gia đình người khác mà trên sân khấu lẫn ngoài

cuộc đời chả được ai ưa Trong vở diễn bà sẽ bị loại cho kết cuộc có hậu. Nhưng thực tế ở đời mình, không ai loại được bà. Bà vẫn tồn tại ở vai

trò làm mẹ làm vợ bao nhiêu năm nay. Ở thành phố này, mạnh kẻ nàp, kẻ ấy sống, không ai biết quá khứ của bà. Ngay cả con cái bà cũng thế. Chúng

không được biết ngày xưa mẹ chúng đã thủ đoạn ra sao để chiếm được trái

tim dễ tin người của cha chúng Con cái bà chỉ biết một chiều rằng:

-

"Bên nội khinh rẻ coi thường không nhận mẹ là dâu con, chỉ vì mẹ nghèo"

Từ khi biết suy nghĩ, Đoàn và Lưu Ly đã được bà nhồi nhét những lời ấy

nên chúng không ưa ông bà nội. Nhất là Đoàn. Cái thằng mới cố chấp làm

sao ?

Nhưng thôi ! Đừng nhớ tới quá khứ, đừng nhắc tới người đã chết, dẫu sao chăng nữa với họ bà vẫn có lỗi Điều cần lưu ý bây giờ là Lưu

Ly. Bà phải đọc cho bằng được những gì con bé nghĩ trong đầu mới an tâm

Bước ra sân, bà thấy Lưu Ly đang ngồi kế bên hồ bán nguyệt trồng hoa

súng. Con bé ném từng viên sỏi nhỏ xuống hồ rồi nhìn những vòng tròn

đồng tâm tan ra một cách chăm chú Con làm gì vậy ?

Lưu Ly giật bắn người khi nghe mẹ hỏi cô ấp úng:

- Có làm gì đâu mẹ !

Sao ngồi thẩn thờ ở đây ?

Tránh đôi mắt sắc lẻm của mẹ, Lưu Ly lấp lững:

- Con đang suy nghĩ Về chuyện gì ?

Tiếp tục nén một viên sỏi trắng bé bằng hạt đậu xuống nước, cô ngập ngừng:

- Nhiều chuyện lắm. Rốt cuộc cũng chẳng tới đâu, vì có nhiều vấn đề con chưa biết Bà Lan ngồi xuống kế bên:

- Như vấn đề nào đâu ?

Lưu Ly im lặng. Cô không lạ gì những câu hỏi xẻ dọc xẻ ngang tâm hồn mẹ vẫn hay vặn vẹo, mà lần nào cô cũng phải trả lời. Cô đã chán ngắt những câu hỏi cung này. Cô muốn làm người lớn với những bí mật không thể chia sẻ

cùng ai. Vì muốn chống đối sự kiềm kẹp của mẹ, nên Ly bỏ về ở với nội

gần nữa tháng. Chả lẽ sự phản ứng đó của cô chẳng cho bà sự suy nghĩ nào cả sao ?

Tự dưng Lưu Ly cảm thấy bực bội. Cô xẵng giọng:

- Con nói mẹ cũng chả hiểu Bà Lan cười tự phụ:

- Đã có chuyện nào mẹ không hiểu chưa ?

Lưu Ly nói đại:

- Mẹ chỉ hiểu theo cách của mình. Cách đó không còn hợp thời nữa. Vả lại

đây là chuyện riêng của con mà Bà Lan ngạc nhiên trước câu trả lời của

Lưu Ly. Con bé này trở chứng rồi đây. Chà ! mới xa mẹ nữa tháng đã bày

đặt lý sự. Buồn cười thật !

Bằng giọng điệu thật tự nhiên, bà nhỏ nhẹ:

- Con có chuyện riêng sao ? Mẹ nhớ con từng hứa không giấu ba mẹ bất cứ chuyện gì mà !

Thì con có giấu ba mẹ đâu. Có điều con chả biết sao hết về những suy nghĩ lung tung, lộn xộn của mình....

Về một người nào đó phải không ?

Mặt Lưu Ly đỏ bừng lên, cô ấp úng:

- Không phải ! Sao mẹ lại nói thế ?

Bà Lan cố ý nhìn con gái:

- Sao con lại đỏ mặt ?

Lưu Ly ngó lơ ra gốc sân, nơi có mấy nhánh sứ Thái Lan đang khoe hoa rực

rỡ. Cô không hiểu sao trống ngực đập mạnh đến thế. Mẹ luôn bắt nọn bằng

nhiều câu hỏi đại loại như vậy. Sao hôm nay lại hết hồn, và vì sao mình

lại nghĩ ngay tới gã khùng ấy nhỉ ? Có phải tại mẹ hỏi đúng tim đên của

mình không ?

Cô ú ớ:

- Tại mẹ hỏi kỳ quá !

Nghiêm mặt lại, bà Lan đánh đòn tâm lý:

- Mẹ để ý từ lúc dưới quê trở về tới giờ, con y như mất hồn. Tại sao vậy ?

Nhớ tới những điều muốn biết nhưng không ai chịu nói, và nhớ tới những lời Hai Nhân mắng mẹ, Lưu Ly ậm ự:

- Mẹ thừa biết còn hỏi con làm chi ?

Cô để ý thấy mẹ sững người lại, mặt hơi tái đi. Nhưng vốn là người luôn

giữ bình tĩnh trước mọi tình huống, nên chỉ vài ba giây thôi, bà đã thản nhiên:

- Mẹ không biết gì hết. Nhưng có điều ấm ức sao lại giữ trong lòng ? Chả lẽ con tin người ngoài hơn cả mẹ ?

Lại một đòn trận đầu nữa. Nếu không biết gì hết sao mẹ lại hỏi thế ?

Lưu Ly ngập ngừng, tính toán, cuối cùng cô bảo:

- Con chỉ hỏi mẹ một câu thôi. Và mẹ phải trả lời chứ không lẫn tránh như ba và ông nội Bà Lan chợt bối rối:

- Với điều kiện mẹ phải hiểu, phải biết về vấn đề con muốn hỏi Lưu Ly cười, cô cố ý nhắc lại lời bà lúc nãy:

- Đã có điều gì mẹ không hiểu, không biết đâu !

Mặt bà Lan đanh lại:

- Vậy con hỏi đi. Một câu thôi !

Lưu Ly nghiêm nghị:

- Con muốn biết chuyện gia đình ông nội và gia đình bà Hà mâu thuẫn có liên quan tới ba mẹ không ?

Bà Lan cau mày:

- Con muốn biết chi vậy ?

Lưu Ly lắc đầu:

- Mẹ cứ trả lời con trước đi. Có không ?

Bà Lan hất mặt lên, giọng lạnh tanh:

- Không ! Mẹ chưa bao giờ được đặt chân vào nhà nội con, nên không hề biết bà Hà là ai cả ?

Thế còn ba ?

Ba lên Sài Gòn đã ba mươi năm. Những mâu thuẫn gì đó làm sao liên quan được Lưu Ly đứng phắt dậy, giọng lạc đi:

- Nhưng những người bên đó biết mẹ, họ đã chửi....

Bà Lan gằn từng tiếng:

- Chửi cái gì ?

Lưu Ly liếm môi:

- Họ bảo con giống mẹ, rặc giòng đỉ thoã Bà Lan tái mặt:

- Khốn nạn ! Đứa nào dám nói thế. Mẹ đã bảo chô? đó không ơ? được, vậy mà ba mày dám cho con về dưới chơi những nữa tháng đê? té