XtGem Forum catalog
Cấm Kỵ Chi Luyến

Cấm Kỵ Chi Luyến

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325720

Bình chọn: 10.00/10/572 lượt.

. . . . Giúp

anh tránh khỏi bị những người phụ nữ khác đeo bám. . . . . . Anh rất cao hứng.

. . . . . Anh rất cao hứng. . . . . ."

Lúc này, nước mắt của cô như muốn trào

ra, thân thể vui vẻ cùng sảng khoái, cũng vượt xa ra khỏi phạm vi chịu đựng của

cô, cô cắn bờ vai rộng của anh hai, cầu xin tha thứ: "Anh hai. . . . . .

Anh hai. . . . . . Miên Miên. . . . . . Miên Miên không cần. . . . . ."

Nói xong, cảm giác cứng rắn nóng rực

trong thân thể lại tăng thêm mấy phần, thanh âm bất đắc dĩ của anh hai vang lên

bên tai cô, "Qủa bóng nhỏ, anh không phải đã nói rồi sao, thanh âm cầu xin

mềm mại của em càng làm anh thêm hưng phấn thôi, khi nó đi vào tai anh thì

không thể nghi ngờ gì nó chính là âm thanh dụ tình tốt nhất."

Cô mềm nhũn tựa trên vai anh hai, mặt

cúi thấp, cái gì gọi là biết vậy đã chẳng làm, cô cuối cùng cũng biết được, cô

tại sao có thể đi nhổ răng sư tử đây .

"Ngô. . . . . ." Anh hai cầm

eo của cô, mạnh mẽ đẩy lên trên, "Qủa bóng nhỏ, ở dưới người của anh mà em

còn dám phân tâm, thật là thèm chơi!"(bảo đảm câu này là nguyên tác nha )

"Ngô. . . . . . A. . . . . . Không

cần. . . . . ." Mãnh liệt đụng liên tiếp, cô chỉ có thể nũng nịu rên rỉ.

"Bang bang. . . . . ." Trong

lúc mơ hồ, cô nghe giống như có tiếng gõ cửa. Đẩy anh hai cái người mà vẫn đang

hăm hở cố gắng tiến lên ở trên người cô, "Có người gõ cửa."

Anh hai chậm lại động tác, mày rậm khẽ

nhíu lên, cúi người cho cô một nụ hôn nóng bỏng hừng hực, "Bảo bối, chúng

ta đừng để ý tới hắn."

"Bang bang. . . . . . Bang bang. .

. . . ." Tiếng gõ cửa vẫn kiên nhẫn vang lên đều đều như cũ.

Cô lại đẩy anh hai một cái , "Anh

hai. . . . . ."

Anh hai khẽ nguyền rủa một tiếng,

"Người nào vậy ?"

Bên ngoài truyền đến thanh âm mềm mại

đáng yêu của Kiều Hỷ, "Hiên Viên, Lăng Thịnh online, có chuyện muốn nói với

anh."

Anh hai ảo não thở dài, "Lăng Thịnh

đáng chết ." Sau đó liếc mắt nhìn ngang dọc địa phương chặt chẽ bên dưới

thân thể ngọc ngà của cô, tà nịnh cười một tiếng.

Cô đột nhiên có một loại dự cảm xấu,

nhìn anh hai kéo lấy tấm thảm thật dày bên cạnh bao lấy thân thể của mình, vậy

mà nóng bỏng kia lại như cũ không có mềm đi chút nào, thanh âm cô run lên hỏi:

"Anh hai. . . . . . Anh muốn làm gì?"

Anh hai cười hắc hắc, trực tiếp ôm cô đến

trước ngực, tấm thảm dày thật to , che đậy bao lấy thân thể hai người thật chặt

chẽ , bên dưới thảm thân thể hai người vẫn còn tiếp xúc thật chặt.

"Không cần. . . . . . Anh hai. . .

. . . Không cần. . . . . . Người ta sẽ thấy. . . . . ." Cô giùng giằng, tư

thế này quá mắc cỡ, cô không cần, cô không cần. . . . . .

Anh hai hôn một cái lên cái mũi nhỏ yêu

kiều của cô, "Thấy thì có làm sao, ai kêu em không cho anh ăn no."

Đường từ gian phòng của anh hai đến thư

phòng chỉ ngắn ngủn có vài bước chân, nhưng mà đối với cô mà nói thì thật giống

như đang ở chiến trường dài hai vạn năm nghìn dặm xung quanh là đại quân bao vậy.

Cô không dám nhìn tới Kiều Hỷ đang đứng trước cửa phòng có dạng biểu tình gì,

chỉ cố vùi đầu thật sâu chôn ở trước ngực anh hai, thỉnh thoảng bởi vì đi lại

nên trong cơ thể vật kia tựa hồ đang luật động, cô há mồm cắn lấy cái ngực bền

trái của anh hai.

Không biết qua bao lâu, anh hai ôm cô ngồi

lên ghế sa lon trong thư phòng, tay trái ôm eo nhỏ của cô, tay phải nhận lấy điện

thoại, "Tìm tôi có chuyện gì?"

Đầu kia truyền đến thanh âm vui vẻ của

Lăng Thịnh, "Nghe nói kẹo bông đã trở về a, thật lâu không gặp rồi ra

ngoài ăn bữa cơm đi?"

Giọng nói anh hai không tốt, "Cậu

tìm tôi lúc này là muốn phá hư chuyện của tôi chứ gì!" Không đợi Lăng Thịnh

trả lời liền "Pằng" một tiếng cúp điện thoại, nhìn cô đang ở trong ngực

nhũn như con chi chi, nhẹ nhàng cười một tiếng, ôm eo nhỏ của cô lại bắt đầu tiếp

tục chuyện còn dang dở lúc nãy .

"Leng keng. . . . . ." Điện

thoại giống như cùng hai người đối nghịch, cũng kiên nhẫn không ngừng vang lên.

Cô giãy giụa lên tiếng, "Anh hai,

điện thoại. . . . . ."

"Này" anh hai nhận lấy điện

thoại, giọng nói tà ác, "Có chuyện nói mau, không có thì mau cút. . . . .

. Cái gì tìm kẹo bông. . . . . . Miên Miên, điện thoại của em ."

"Này" cô nhận lấy điện thoại,

nhẹ giọng hỏi.

"Là anh á. . . . . . Kẹo bông, em

đã trở về, cũng không nói cho anh biết một tiếng, anh hai em trọng sắc khinh bạn

coi như bỏ đi rồi, kẹo bông đáng yêu, em cư nhiên cũng thế. . . . . .Lăng Thịnh

ca ca thật đau lòng. . . . . . Lăng Thịnh ca ca quá thương tâm!"

"Dạ. . . . . . Em mới. . . . . . Mới

trở về. . . . . . Ngô. . . . . . A. . . . . ." Cô đứt quãng đáp lời, đồng

thời trừng mắt liếc anh hai đang cười đến đắc ý, anh là cố ý. Động tác phía dưới

của anh hai vẫn không ngừng, nóng rực kích động kia vẫn ở trong cơ thể cô không

ngừng xen kẽ, tiến vào. . . . . .

"Kẹo bông. . . . . . Em . . . . .

Thanh âm giống như không yên, còn hơi kiều mỵ, không phải là. . . . . . Không

phải là Diệp cọc gỗ ở bên cạnh em chứ, vẫn còn ở. . . . . . Bên cạnh của em

sao. . . . . ." Lời nói của Lăng Thịnh ngập ngừng, không khó để phỏng đoán

hình dung ra vẻ mặt