
ời lại một người, nhiều
người nói thì cho dù không phải là sự thật cũng thành sự thật.
Hai người
đang trêu đùa thì chủ nhiệm lớp đi vào. Theo sau là một anh chàng tuấn nhã cao
gầy đi cùng.
Miên Miên có
chút khó hiểu, mặc dù anh ta lớn tuổi hơn chủ nhiệm lớp nhưng lại giống như một
thiếu nữ mới lớn, mặt ửng đỏ, xoắn xoắn vạt áo. Trong lòng cô thầm nghĩ, người
mới tới này nhất định bất phàm.
Không ngờ là
chủ nhiệm lớp tuyên bố anh ta đến dạy thay thầy giáo cô. Cả lớp được một phen
hô to: ”A! Đẹp trai! Đẹp trai quá!”.
Không khí
trong phòng nhất thời nóng lên đến cực điểm, Miên Miên có chút buồn cười, quả
nhiên là trường nữ sinh, hễ xuất hiện một cực phẩm nam nhân là lập tức gây nên
”sóng to gió lớn”.
Có điều là,
như đã nói qua, người đàn ông này quả là có phong thái dễ gây ”phong ba bão
táp” thật.
Người mới tới
trang phục giản dị nhưng không mất đi vẻ ưu nhã, một chiếc áo sơ mi trắng đơn
giản nhưng vừa vặn, lộ vẻ tao nhã lịch sự, cùng với chiếc quần vải ka-ki và
giày đế thấp lại thập phần khí phách. Cho dù cô đã quen nhìn vẻ đẹp yêu mị kiểu
Lăng Thịnh, vẻ lãnh khốc như anh hai cô hay ấm áp giống như Triệu Minh cũng
không thể không thừa nhận người đàn ông này thật vô cùng hấp dẫn.
Khuôn mặt rất
có nét, đôi mắt xếch xinh đẹp, khoé mắt khẽ nhếch lên, rõ ràng mang theo vẻ quyến
rũ, nhưng không hề ẻo lả, ngược lại bên trong ẩn hiện vẻ nam tính mạnh mẽ. Đôi
môi mỏng khẽ nâng lên thành một đường cong đẹp mắt, thoạt nhìn thoáng có một
tia tà khí, nhưng nhìn lại lần nữa lại cảm thấy ấm áp dịu dàng như được tắm
trong làn gió xuân..
Tóm lại, đây
là một cực phẩm nam nhân đầy mâu thuẫn.
Phía dưới vẫn
ồn ào lớn tiếng thảo luận, anh ta vỗ vỗ tay một cái, ý bảo mọi người dừng lại.
Lần đầu tiên
đám công chúa nhà giàu đối với hành động này không có dị nghị gì, tất cả đều im
lặng, phòng học yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi xuống đất
Anh ta lên tiếng:
”Chào mọi người, tôi là Tần Nhật Sơ, sẽ dạy thay môn Tiếng Anh học kỳ này, hy vọng
sau này, chúng ta có thể hợp tác tốt!”
Miên Miên
nhìn người đàn ông đang cười đến dịu dàng trên bục giảng, trong lòng cảm tình
tăng thêm một chút, giọng nói của anh dễ nghe đến mức không diễn tả được thành
lời.
Réo rắt? Cuốn
hút? Thuần hậu? Còn vô cùng tinh khiết?
Không, như vậy
cũng không đủ để diễn tả được một phần vạn, thanh âm kia dường như không phải từ
miệng anh phát ra, mà giống như xuất phát từ nội tâm, rung động lòng người, đâm
thẳng vào trái tim cô.
Hiển nhiên đấy
không phải là cảm giác của một mình cô, anh vừa dứt dời, tất cả mọi người lặng
người trong năm giây, sau đó đồng thời cùng lúc thét lên, rung động đến tận trời
xanh.
”Thầy ơi, giọng
nói của thầy dễ thương quá!”
”Thầy ơi, thầy
đẹp trai quá đi!”
”Thầy ơi, thầy
có bạn gái chưa ạ?”
Nhất thời,
phòng học trở thành náo nhiệt hết sức, rõ ràng là một đám nữ sinh háo sắc mà.
Miên Miên ngồi
trong góc quan sát người đàn ông xuất chúng đang cười nói, trong lòng có chút hốt
hoảng, trong đầu loáng thoáng mơ hồ hình ảnh của một người nào đó, trong lòng
cũng dâng lên loại cảm giác đã từng quen biêt.
Lắc đầu một
cái, cô gạt cảm giác này ra khỏi đầu, nhất định là ảo giáo. Làm sao cô có thể
quen biết người đàn ông ưu tú đến như vậy.
“Miên Miên,
thầy giáo mới thật đẹp trai!” Gương mặt Nữu Nữu đỏ ửng, tràn đầy ảo mộng.
”Đúng a!” Người
đàn ông này quả thật có đủ tố chất được gọi là cực phẩm, bất kể là vẻ ngoài hay
giọng nói đều khiến người ta khó có thể nhịn được mà rung động lòng người.
Đột nhiên, Nữu
Nữu tinh thần kích động, bắt lấy tay cô, mãnh liệt lay lay một hồi, ”Miên Miên,
cậu có phát hiện không, mấy ngày hôm nay tớ toàn gặp người đẹp trai!”.
"Ách. .
. . . . Đẹp trai?" Cô gãi gãi đầu.
Cô nghe thấy
Nữu Nữu trịnh trọng, hùng hồn mở miệng, ”Anh trai cậu không phải đẹp trai cực
phẩm sao, đúng rồi, còn có Lăng Thịnh cũng thế nữa!”.
Điều đó không
cần phải nói, anh hai cô từ năm lên năm tuổi đã nổi tiếng là đẹp trai, Lăng Thịnh
lại càng xinh đẹp đến mức có lần cô từng tưởng nhầm hắn là con gái.
Lúc này,
không biết thầy giáo mới nói cái gì mà chọc cho đám công chúa liên tục cười
duyên.
Miên Miên có
chút xem thường thu hồi tầm mắt. Thì ra người này cũng thế tục tầm thường, chỉ
coi trọng vẻ hào nhoáng bên ngoài.
Dường như cảm
nhận được suy nghĩ của cô, anh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào cô. Cô không tưởng
tượng được, ngoài vẻ dịu dàng, trong ánh mắt anh còn có chút quen thuộc. Ánh mắt
kia xuyên qua đám đông, trực tiếp bắn vào cô, khiến tâm cô chấn động, thân thể
không tự chủ được, lui về sau một chút, thầm nghĩ, người đàn ông này khí thế thật
mạnh, không hề dịu dàng ôn nhu giống như vẻ ngoài.
Bên cạnh cô,
Nữu Nữu hét chói tai, ”Thầy đang nhìn tớ kìa!”
Cả tiết học,
cô đứng ngồi không yên, cứ có cảm giác ánh mắt anh nóng bỏng xuyên thủng cô,
làm cho cô tâm thần bất an.
"Nguyễn
Miên Miên."
Nữu Nữu đẩy
cô một cái, "Thầy đang gọi cậu!"
"Có ạ!"
Theo quán tính cô đứng bật dậy.
Anh ta cười dịu
dàng, ”Miên Miên, không cần kích động như thế, tô