Polly po-cket
Cám Ơn Em Đã Quay Lại Nhìn Anh

Cám Ơn Em Đã Quay Lại Nhìn Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322931

Bình chọn: 7.5.00/10/293 lượt.

iếng để giảng hòa câu chuyện, ngồi

một bên sửa sang lại tư liệu rồi mới nói: “ Lâu Thanh Thanh, cô đem túi này đưa

đến bộ phận thiết kế”

Lâu Thanh Thanh công việc buông tay, cung kính đáp: “

Vâng, tổ trưởng”

Thấy Lâu Thanh Thanh ôm túi rời đi, đám phụ nữ bát

quát kia lập tức giữ chặt đồng sự bên người rồi nói : “ Tôi có từng nói chưa,

người mới ở bên bộ phận thiết kế kia tên là Lâu Nghiêu Nghiêu”

“ Lâu Nghiêu Nghiêu ? Nghe rất giống với Lâu Thanh

Thanh, không biết có quan hệ gì không?”.Người này phản ứng lại rất nhanh.

“ Đương nhiên là có quan hệ”. Sau đó người này nhận

thấy sự đồng cảm của đồng sự bát quát liền đem thân phận của Lâu Thanh Thanh

cùng với Lâu Nghiêu Nghiêu nói ra toàn bộ

Nghe thấy câu chuyện thú vị, văn phòng bị mọi người

vây quanh lại, thời điểm bộ phận hậu cần không có việc làm bận rộn tay chân, an

nhàn cả một ngày không có việc gì làm, vốn đây là một tổ nhỏ nhàn hạ, công việc

không nhiều, hơn nữa thực tập sinh Lâu Thanh Thanh mới tới liền đem công tác

thường làm cho cô, nên các cô càng nhàn

Nghe xong toàn bộ câu chuyện, người trẻ tuổi nhất,

đồng tình nói: “ Nhìn không ra Lâu Thanh Thanh lại đáng thương như vậy”

“ Đúng vậy, cô ấy mấy năm này khẳng định là gặp rất

nhiều khó khăn đi, khó như vậy mà cô ấy vẫn lạc quan mà phấn đấu”. Một người

tiếp lời

Rất nhanh hội bát quát liền biến thành hội đồng tình,

mọi người đều nghiêng về phía Lâu Thanh Thanh,dù sao cắn người miệng mềm bắt

người thủ đoạn, từ ngày Lâu Thanh Thanh đến làm việc ở hậu cần, công việc của

các cô thanh nhàn rất nhiều, lời nói tự nhiên liền thiên hướng về phía Lâu

Thanh Thanh một ít, nhất là Lâu Thanh Thanh lại là con gái của Lâu tổng, lần

này đến cơ sở để rèn luyện năng lực lên chức là chuyện sớm hay muộn

Chỉ một số ít người làm việc lớn tuổi vụng trộm bĩu

môi, không gia nhập vào cuộc trò chuyện này, tự nhiên so với những người trẻ

tuổi kia nhìn xa hơn, không biết cô gái kia có gì đáng thương, hơn nữa cô gái

này lại chạy đến công ty của gia đình để làm, tựa hồ không rõ tình trạng của

công ty một chút nào, cô đại khái còn không biết công ty này chân chính do ai

lắm quyền trong tay đi

Nếu như cô ta nghĩ đến có thể dựa vào ba mình một

đường lên như diều gặp gió thì cô ta nhất định thất vọng rồi, lại nói Phương

tổng thật sự là nhân từ, người có tâm tư không tốt như cô ta, nên đuổi được bao

xa thì đuổi bấy xa, nhưng ở nói này lại luôn chiếu theo lẽ công bằng mà làm

việc, Phương tổng cũng thật làm cho người khác kính nể

Lâu Thanh Thanh ôm túi đi vào bộ phận thiết kế, cùng

với phòng làm việc của các cô được phân là một văn phòng nhỏ có mấy chục mét

không giống với bộ phận thiết kế này chiếm suốt cả một cái tầng trệt, ánh sáng

sung túc, bố trí xa hoa xinh đẹp, được làm việc ở nơi như thế này, dù chỉ nghĩ

thôi cũng đã cảm thấy thoải mái.

Tại cửa văn phòng thư kí Văn nhìn thấy Lâu Thanh

Thanh, hướng Lâu Nghiêu Nghiêu trong văn phòng gọi: “Lâu Nghiêu Nghiêu, có

người đem túi tài liệu cho cô, mau lại đây ký nhận một chút”

“ Vâng, tới ngay”

Chỉ là nghe thấy âm thanh, nhưng sao có thể cảm giác

được chủ nhân của thanh âm này tâm tình thực không tồi, lộ ra một chút ngữ khí

vui vẻ, kinh hỉ

Lâu Nghiêu Nghiêu từ văn phòng đi ra, thấy người đưa

túi đến là Lâu Thanh Thanh chỉ sửng sốt một chút, rồi mượn bút ký tên, hoàn

toàn tự nhiên nói : “ Cảm ơn cô đã đem túi đưa đến đây giúp tôi”

Cô đối với Lâu Thanh Thanh với thái độ tự như một

người xa lạ, ôn hòa

Thư kí Văn thăm dò nhìn nhìn hỏi “ Nghiêu Nghiêu, túi

này đựng gì vậy”

“ Là sư phụ giúp tôi học một ít môn cơ bản mà. Cô ấy

chê căn bản của tôi quá kém, lại ngu không ai bằng, không muốn dạy tôi, nên bảo

tôi đọc nhiều một chút ấy mà.” Lâu Nghiêu Nghiêu thè lưỡi trả lời

Sư phụ trong miệng cô chính là Trưởng phòng

Vương của bộ phận thiết kế, Trưởng phòng Vương là người nghiêm khắc, lúc dạy

Lâu Nghiêu Nghiêu không nể mặt lưu tình một chút nào, hơn nữa căn bản của Lâu

Nghiêu Nghiêu vốn rất kém, đương nhiên không thể thiếu những lời răn dạy, gần

đây cô đi ngang qua văn phòng, thường xuyên có thể nghe thấy tiếng cô ấy gầm gừ

với Lâu Nghiêu Nghiêu cùng với tiếng Lâu Nghiêu Nghiêu nhận sai

“ Nén bi thương”, Thư ký Văn đồng tình vỗ vai Lâu

Nghiêu Nghiêu, đừng tưởng rằng là trợ lý trưởng phòng là có thể hãnh diện,

Trưởng phòng Vương là người nghiêm khắc công chính liêm minh như mọi người đều

biết, ai không có một trái tim cứng rắn, căn bản là không ai kiên đến trì cuối

cùng, đều bị cô ấy mắng cho đến khóc sau đó lại từ chức cũng không phải là ít

Lúc Lâu Nghiêu Nghiêu trở về phòng,thư kí Văn mới phát

hiện Lâu Thanh Thanh còn chưa đi “ Ủa, sao cô còn chưa đi, còn có việc gì sao?”

“ Không có, tôi đi bây giờ đây”. Lâu Thanh Thanh cáo

từ rời đi, đi tới cửa không nhịn được liền quay đầu lại nhìn thoáng qua văn

phòng đang đóng chặt kia

Cũng đều là nhân viên mới của công ty, cô chỉ có thể ở

cùng với một đám người ở gian phòng nhỏ âm u mà Lâu Nghiêu Nghiêu lại có thể có

được một gian phòng riêng của mình để làm văn phòng

Trở về phòng làm